Bí Thư Trùng Sinh

Tuy sắp tan tầm nhưng Long Điền Hỉ vẫn còn chưa về nhà, hắn đang ngồi trong phòng làm việc của mình, đợi báo cáo kết quả của văn phòng. Hắn là phó phòng thường vụ phòng tổ chức tỉnh ủy, Long Điền Hỉ là người xếp đầu trong số các vị phó phòng tổ chức tỉnh ủy, hắn cảm thấy sự việc hiện tại căn bản có chút không đúng.

Long Điền Hỉ chỉ nhận được những thông tin linh tinh, thế nhưng những tin tức này được hợp lại vẫn làm hắn giật mình không thôi. Nhưng những tin tức này vẫn làm hắn không thể xác định, vì vậy hắn không dám báo cáo nó lên cho Vương Tử Quân.

Khi nhận được văn bản báo cáo về công tác khảo hạch cán bộ giữa năm, hắn cảm thấy sự việc không tầm thường. Hắn là người thông minh, hắn biết sự việc căn bản chỉ là mở đầu. Hắn cũng là một người hiểu rất rõ về tình hình địa phương bên dưới.

Không có bất kỳ một cán bộ nào không phù hợp với chức vụ, kết quả này vừa xuất hiện thì hắn hầu như làm cho kết quả cải cách căn bản mất đi tất cả nguyện vọng chính đáng của nó. Chỉ sợ những người lạnh nhạt với cải cách thì sẽ đứng cùng với nhau thành một hàng, lúc này cải cách nhân sự chỉ sợ sẽ bị treo lên giữa không trung.

Nếu như cải cách nhân sự dừng lại không tiếng động, như vậy Long Điền Hỉ thấy nó không phải là quan trọng nhất. Nghiêm trọng nhất chính là có người đứng sau lưng nói này nọ về Vương Tử Quân, thậm chí tuyến trên sẽ cho ra vài nhận định về năng lực công tác của Vương Tử Quân, như vậy thì Vương Tử Quân sẽ bị điều đi khỏi Nam Giang, khả năng này căn bản không phải là không có.

Sự kiện này không ảnh hưởng quá lớn đến Nam Giang, thế nhưng sẽ là một hoàn cảnh cực kỳ khó khăn cho Vương Tử Quân. Dù có người dựa dẫm ở tuyến trên, thế nưhng chỉ sợ muốn khôi phục lại uy thế như trước đó thì phải mất đi vài năm.

Long Điền Hỉ là cán bộ được Vương Tử Quân đẩy lên vị trí hiện tại, hắn tất nhiên hy vọng vị thế của Vương Tử Quân càng ngày càng tốt, vì chỉ như vậy thì vị trí của hắn mới có thể ổn định và tiến lên. Nhưng quá đáng tiếc, bây giờ cục diện quá xấu, căn bản là quá bất lợi cho Vương Tử Quân.

Nếu như trưởng phòng Vương bị điều chỉnh, như vậy mình nên làm gì bây giờ? Long Điền Hỉ suy nghĩ về vấn đề này, mặc dù vấn đề này có vẻ hơi xa, thế nhưng biết đâu nó sẽ là sự thật?

Vương Tử Quân không thiếu đối thủ ở Nam Giang, càng có không ít người mong muốn trưởng phòng Vương bị điều đi. Bây giờ Vương Tử Quân đẩy mạnh cải cách và rơi vào hoàn cảnh khốn khổ, có thể nói là cơ hội cực kỳ tốt cho những người kia ra tay.

Long Điền Hỉ có thể thấy rõ những điều này, chắc chắn những người kia cũng thấy rõ cơ hội này. Hắn bây giờ thật sự hy vọng có thành phố nào đó cho ra một âm thanh bất đồng trong báo cáo khảo hạch cán bộ.

Cũng không cần có quá nhiều lời, chỉ cần có vài thành phố cho ra kết quả phù hợp là được, nhưng cải cách nhân sự động đến quyền lợi của quá nhiều người, bọn họ sẽ ngu ngốc đứng ra làm chim đầu đàn sao?

- Cốc cốc cốc. Khi Long Điền Hỉ đang suy nghĩ miên man thì tiếng gõ cửa vang lên, ngay sau đó phó chủ nhiệm văn phòng phòng tổ chức tỉnh ủy là Trần Tường Lĩnh đi vào. Lúc này vẻ mặt Trần Tường Lĩnh là cực kỳ không tốt, hắn đặt văn kiện lên bàn làm việc của Long Điền Hỉ, sau đó giọng nói có chút run rẩy: - Trưởng phòng, đã có kết quả khảo hạch cán bộ giữa năm, mong ngài xem qua.

Long Điền Hỉ nhìn gương mặt của Trần Tường Lĩnh mà căn bản đoán ra được kết quả, nhưng hắn vẫn khẽ cầm văn kiện trên bàn lên xem.

Hơn chục thành phố trong tỉnh đều cho ra một kết quả giống như suy đoán trước đó của Long Điền Hỉ, mỗi kết quả chỉ có hai dạng, một là vĩ đại hai là phù hợp chức vụ, căn bản không có tồn tại bất kỳ vị cán bộ nào không phù hợp với chức vụ.

Nếu như nói có sự khác biệt về kết quả khảo hạch cán bộ của các thành phố trong tỉnh, căn bản chỉ là số liệu về cán bộ vĩ đại và phù hợp chức vụ mà thôi.

Lưu Giang Đào nhìn báo cáo này mà không khỏi thở dài một hơi. Trần Tường Lĩnh đứng bên cạnh không nhịn được nói: - Trưởng phòng, tôi cảm thấy báo cáo này căn bản là không ra gì, một thành phố vì sao không có bất kỳ cán bộ nào không phù hợp chức vụ?

Long Điền Hỉ khoát tay áo, hắn hiểu được tâm tình của Trần Tường Lĩnh, thế nhưng chuyện này cũng không thể dựa vào suy đoán để có thể cho ra phán đoán, vì tất cả không đơn giản chút nào. Quan trọng là kết quả này ẩn giấu ý nghĩa gì?

- Tường Lĩnh, anh chờ chút rồi đưa kết quả này lên cho trưởng phòng Vương, nếu như trưởng phòng Vương bên kia không có sắp xếp gì, như vậy các anh cũng nên tan tầm. Long Điền Hỉ nhìn thoáng qua Trần Tường Lĩnh rồi trầm giọng nói.

Trần Tường Lĩnh khẽ gật đầu, tuy lúc này đã qua giờ tan tầm, thế nhưng hắn vẫn không có chút dị nghị với sắp xếp của Long Điền Hỉ. Lúc này trưởng phòng Vương không biết sẽ cho ra sắp xếp gì với bọn họ đây?

Sau khi Trần Tường Lĩnh rời khỏi phòng thì Long Điền Hỉ bấm số điện thoại của Vương Tử Quân, hắn dùng giọng trầm thấp báo cáo với Vương Tử Quân về kết quả khảo hạch, sau đó dùng giọng thăm dò nói: - Trưởng phòng, tôi biết phương diện khảo hạch cán bộ lần này có vấn đề, nếu không sẽ tuyệt đối không bao giờ cho ra một kết quả mà người nào cũng phù hợp như vậy.

Vương Tử Quân bên kia ừ một tiếng, hắn cũng không nói gì khác.

Tín hiệu này càng làm cho Long Điền Hỉ cảm thấy bối rối, hắn cảm thấy bây giờ vùng vẫy thì không thể không có cơ hội lật ngược bàn. Nhưng hắn căn cứ vào phản ứng của trưởng phòng Vương, cảm thấy trưởng phòng Vương có chút chán nản.

Nếu như trưởng phòng Vương căn bản không còn tin tưởng vào sự kiện này, như vậy mình nghĩ biện pháp cũng chỉ là lãng phí thời gian. Hắn thầm nghĩ như vậy, thế là cảm thấy tâm tình lạnh băng.

- Trưởng phòng Long, cũng đã đến giờ tan tầm rồi, anh nên cho các đồng chí tan tầm về nhà đi thôi. Giọng nói của Vương Tử Quân lại vang lên, giọng điệu không khác gì dĩ vãng, thế nhưng Long Điền Hỉ lại cảm thấy có chút khác thường.

Không phải là trưởng phòng Vương đã không nhịn được rồi sao? Hay là...Long Điền Hỉ đồng ý một tiếng rồi cúp điện thoại. Hắn ngồi bên cạnh bàn làm việc của mình, đủ mọi ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu. Hắn biết rõ khi mình được điều động lên vị trí phó phòng thường vụ phòng tổ chức tỉnh ủy thì đã được người ta nói là người của Vương Tử Quân, nếu như vì sự kiện này mà trưởng phòng Vương bị điều chỉnh, như vậy đường đi sau này của mình sẽ là vấn đề.

Đối với hắn bây giờ thì tình thế tốt nhất là Vương Tử Quân được giữ lại ở Nam Giang, thế nhưng bây giờ mạch nước ngầm bắt đầu chuyển động, Vương Tử Quân còn ở lại được sao?

Long Điền Hỉ biết kết quả khảo hạch sẽ được giữ bí mật, thế nhưng khi hắn đang ngồi trong phòng làm việc của mình, những người nên biết tin tức này đã thông qua những con đường của mình để có được thông tin rõ ràng.

Khi Diêu Trung Tắc nhận điện thoại thì đang ngồi trong phòng làm việc của mình, bí thư thị ủy Linh Hà là Trịnh Trường Quảng đang ngồi mỉm cười ở vị trí đối diện. Trịnh Trường Quảng là bí thư thị ủy Linh Hà, căn bản được sự trợ giúp mạnh mẽ của Diêu Trung Tắc, thế nên hắn là khách quen trong nhà Diêu Trung Tắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui