Bí Thư Trùng Sinh

Khi Vương Tử Quân tiến vào phòng họp thì bên trong ngoài bí thư Diệp Thừa Dân, chủ tịch Chử Vận Phong và phó bí thư Diêu Trung Tắc chưa đến, những thường ủy tỉnh ủy khác đều đã tập trung đông đủ.

- Trưởng phòng Vương, tôi nghe nói đợt thi tuyển công chức lần này rất nóng nảy, mà chức vụ nóng sốt nhất chính là của sở lao động thương binh xã hội, có một vị trí nhưng ngàn người đăng ký, xem như ngàn người chọn một. Không phải đã có một bài báo nói về chuyện này rồi sao? Trăm tàu giương buồm chạy thi, lướt gió hải dương tiến về phía trước, đây thật sự là cảnh tượng rất đẹp giành cho Nam Giang. Trưởng phòng tuyên truyền Chương Thu Mi cười nói khi Vương Tử Quân tiến vào.

Chương Thu Mi căn bản là đối thủ của Vương Tử Quân, nhưng lại có biểu hiện là một người bạn. Vương Tử Quân cười cười nói: - Chuyện này tôi cũng mới nghe nói, nhưng có được ảnh hưởng thế này thì tôi còn phải cảm ơn trưởng phòng Chương. Nếu không có sự giúp đỡ cao độ của phòng tuyên truyền, sẽ không có bầu không khí dư luận tốt đẹp như vậy, thế cho nên tôi nghĩ rằng vị trí kia sẽ không có người cạnh tranh như vậy.

- Trưởng phòng Tử Quân, lần này cạnh tranh dữ dội nhất chính là vị trí của sở lao động thương binh xã hội, nhưng văn phòng tỉnh ủy chúng tôi không nhận người sao? Thế nào lại cạnh tranh kém như vậy được? Kim Hành Thuấn di chuyển ghế của mình rồi dùng giọng nghi ngờ khó hiểu nói.

- Lần này sở lao động cho ra điều kiện tuyển chọn công chức không hạn chế chuyên nghành học. Vương Tử Quân hiểu rất rõ điều này, hắn thuận miệng trả lời vấn đề của Kim Hành Thuấn.

Khi hai người trò chuyện với nhau thì thấy Chử Vận Phong đi vào. Khi Chử Vận Phong vừa ngồi xuống thì thư ký Khuất Chấn Hưng của bí thư Diệp Thừa Dân đã bưng ly nước đi đến, ngay sau đó bí thư Diệp Thừa Dân đã tươi cười đi vào phòng.

Khi bí thư Diệp Thừa Dân đi đến thì hội nghị thường ủy chính thức bắt đầu, vì đây là hội nghị tạm thời nên cũng không có quá nhiều thứ để nói. Diệp Thừa Dân dùng giọng gọn gàng dứt khoát để nói ra thông tin lãnh đạo trung ương sẽ xuống khảo sát công tác của tỉnh Nam Giang, sau đó trầm giọng cho ra yêu cầu: - Các đồng chí, lần này lãnh đạo trung ương đến kiểm tra khảo sát công tác của tỉnh Nam Giang, đây là một lời khẳng định với công tác chỉnh thể của Nam Giang, cũng xem như lời cổ vũ và thúc giục cho tất cả chúng ta. Tôi hy vọng mọi người cùng hợp mưu hợp sức, cùng chung mục đích chiến đấu, làm tốt tất cả công tác chuẩn bị, bày ra trạng thái phát triển tốt đẹp, xu thế tốt đẹp, tiền cảnh tương sáng của tỉnh Nam Giang chúng ta.

Diệp Thừa Dân nói ra tin tức lãnh đạo trung ương đến Nam Giang kiểm tra khảo sát, Vương Tử Quân nhanh chóng phát hiện ra vấn đề, hắn hiểu được ý nghĩa của nó là gì.

Mặc dù đến cấp bậc của bọn họ thì rõ ràng là những tồn tại núi cao làm cho người ta phải đứng bên dưới nhìn lên kính ngưỡng, thế nhưng những lãnh đạo thượng cấp mà bọn họ thường xuyên tiếp xúc chỉ có thể là bí thư Diệp Thừa Dân và chủ tịch Chử Vận Phong.

Nếu có thể lưu lại ấn tượng khắc sâu trước mặt lãnh đạo trung ương, như vậy hầu như là cơ hội khó có được với tất cả mọi người ở nơi này. Dù sao thì được lãnh đạo trung ương tán thưởng sẽ bớt đi vài đường quanh co lòng vòng.

Quan trường là một ngọn tháp vàng, càng lên cao thì vị trí càng ít, khả năng đi từ trên xuống là rất nhỏ. Lúc này không biết có bao nhiêu người đang dậm chân tại chỗ trên tháp vàng, nửa bước khó đi.

Sau khi công bố tin tức thì sau đó chính là thống nhất bố trí và phân công công tác. Phương diện kinh tế sẽ thuộc về chủ tịch Chử Vận Phong; dù sao thì Chử Vận Phong là chủ tịch tỉnh, là người chủ quản kinh tế.

Khi đang chuẩn bị phân công công tác cho Diêu Trung Tắc, lúc này Diêu Trung Tắc đang ghi chép gì đó chợt mở miệng: - Bí thư Diệp, chủ tịch Chử, tôi nghe nói lãnh đạo thượng cấp rất coi trọng công tác cải cách nhân sự của tỉnh chúng ta. Tôi thấy không bằng để cho tôi cùng trưởng phòng Tử Quân phụ trách phương diện tổ chức nhân sự, như vậy không phải là chuẩn bị càng thêm đầy đủ sao?

Diêu Trung Tắc là lãnh đạo đứng hàng thứ ba của tỉnh ủy, hắn đứng trong hội nghị cho ra một yêu cầu như vậy, căn bản làm cho Diệp Thừa Dân trở tay không kịp. Diệp Thừa Dân biết rõ khảo sát lần này có ý nghĩa gì, ngoài phương diện kinh tế thì chính là cải cách nhân sự. Diêu Trung Tắc chủ động đề nghị hỗ trợ cho Vương Tử Quân, thực tế với vị trí của Diêu Trung Tắc, nếu được phân công hạng mục công tác này, như vậy rõ ràng Diêu Trung Tắc sẽ là chính, Vương Tử Quân mới là phụ.

Vương Tử Quân có thể nghĩ đến điều này, những người khác cũng sẽ hiểu rõ, thế cho nên ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Diêu Trung Tắc.

Chử Vận Phong xoay xoay cây bút trong tay, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh. Lão căn bản chỉ cần nhìn qua là hiểu ngay ý nghĩ của Diêu Trung Tắc, mặc dù lão cảm thấy có chút hèn mọn với hành vi của Diêu Trung Tắc, thế nhưng lão căn bản không đứng ra làm người xấu mặt ở sự kiện này.

Chử Vận Phong có quan hệ bình thường với Vương Tử Quân, tuy lão căn bản rất tán thưởng một cán bộ lãnh đạo có năng lực và khả năng như Vương Tử Quân, thế nhưng dù thế nào thì đóc cũng chỉ là một nhân tài mà không, nó không đáng để cho Chử Vận Phong nhảy xổ ra nói lời bênh vực và đắc tội với Diêu Trung Tắc.

Chưa nói đến phương diện Diêu Trung Tắc là mình hữu của Chử Vận Phong, người này cũng mang đến cho Chử Vận Phong nhiều áp lực, thế nên lão khó thể hành động theo cảm tính. Hơn nữa người cho ra lựa chọn cuối cùng chính là bí thư Diệp Thừa Dân.

Diệp Thừa Dân trầm ngâm giây lát, sau đó lão đưa mắt nhìn Vương Tử Quân: - Trưởng phòng Vương, anh cảm thấy ý kiến của bí thư Diêu thế nào?

Diệp Thừa Dân hỏi như vậy rõ ràng là muốn đá quả bóng đi, Vương Tử Quân căn bản hiểu rõ điều này. Diệp Thừa Dân là bí thư tỉnh ủy, có thể hỏi như vậy không khác nào đã tỏ thái độ.

Vào thời điểm mấu chốt này Diệp Thừa Dân tỏ thái độ như thế làm cho Vương Tử Quân có chút thất vọng, đồng thời cũng cảm thấy bất ngờ. Hắn và Diệp Thừa Dân phối hợp càng lúc càng ăn ý, Diệp Thừa Dân biết rõ sự kiện này quan trọng với hắn như thế nào, thế nhưng bây giờ lại suy đoán hàm hồ, lập lờ nước đôi sao?

Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Vương Tử Quân cười nói: - Bí thư Diêu ra sức giúp đỡ với lực lương mạnh mẽ, điều này làm tôi cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng. Lần này tôi vốn có chút lo lắng vì lãnh đạo thượng cấp đến kiểm tra khảo sát, thế nhưng bây giờ đã có bí thư Diêu đôn đốc, thế nên tâm tình của tôi cũng thoải mái hơn nhiều.

Sự việc căn bản chấm dứt sau lời nói của Vương Tử Quân, mặt ao đang gợn sóng nhanh chóng trở nên yên ả. Hội nghị hoan nghênh lãnh đạo chỉ được tổ chức nửa giờ rồi giải tán.

Diêu Trung Tắc cố ý đi cùng với Vương Tử Quân, hắn mỉm cười nói: - Trưởng phòng Tử Quân, lần này là anh dốc sức thúc đẩy cải cách nhân sự, anh nên làm tốt công tác chuẩn bị báo cáo, tranh thủ báo cáo cho tốt, chúng ta không thể quá chú trọng công tác mà không quan tâm đến phương diện báo cáo được.

Vẻ mặt của Vương Tử Quân cũng rất thoải mái, hắn mỉm cười nói vài câu với Diêu Trung Tắc, hai người bắt chặt tay nhau rồi rời đi.

Vương Tử Quân quay lại phòng làm việc của mình và cảm thấy rất bức bối, lúc này hắn cảm thấy sự trói buộc của một vị phó bí thư tỉnh ủy như Diêu Trung Tắc với mình là như thế nào. Mặc dù mình không cần quan tâm đến Diêu Trung Tắc, thế nhưng dù thế nào thì Diêu Trung Tắc cũng là lãnh đạo trực tiếp của mình, đối phương tiến ra chặn ngang đường thì mình căn bản không có đòn nào hay để hóa giải.

Khi Vương Tử Quân đang xem xét nên làm công tác nghênh đón như thế nào cho tốt, đột nhiên chuông điện thoại vang lên, bên trong vang lên giọng nói của Diệp Thừa Dân: - Trưởng phòng Tử Quân, có một số việc không nên nhìn vào hiện tượng bên ngoài.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui