Bí Thư Trùng Sinh

- Bí thư, khách quý đến nhiều lắm, nếu như cùng ngồi lên chỉ sợ đài chủ tịch không đủ chỗ. Trần Kiến Dương đi đến bên cạnh Thích Phúc Lai rồi khẽ báo cáo.

Thích Phúc Lai đã nghĩ đến vấn đề này, hắn suy nghĩ một lát rồi nói với Trần Kiến Dương: - Vấn đề này anh nên liên lạc một chút, để cho bọn họ nới rộng đài chủ tịch. Anh nói cho bọn họ biết, nói là trước khi nghi thức bắt đầu phải giải quyết vấn đề này, phải hoàn thành nhiệm vụ, chỉ là thêm vài vị trí mà thôi, tôi tin tưởng sẽ có người làm được.

Trần Kiến Dương đồng ý một tiếng rồi bước đi. Lúc này đủ mọi chuyện vặt vãnh tụ tập đến trước mặt Thích Phúc Lai, thế nhưng hắn vẫn trấn định tự nhiên chỉ huy các đơn vị sắp xếp có trật tựu. Bình thường những chuyện này phần lớn đều do người bên dưới đi làm, hắn chỉ cần hỏi kết quả là được, nhưng hôm nay có khác biệt rất lớn, thế nên thứ gì cũng phải thông qua tay hắn. Lúc này khí thế của một vị đại tướng chỉ điểm giang sơn đã quay lại, hắn tin tưởng dưới sự bày mưu nghĩ kế của mình thì tất cả vấn đề sẽ được giải quyết dễ dàng mà thôi.

Khi kim đồng hồ chỉ mười giờ, người được sắp xếp nghênh đón xe của lãnh đạo gọi điện thoại đến, nói là xe của bí thư Diệp Thừa Dân và chủ tịch Chử Vận Phong đã đi đến địa phương cách thành phố Lâm Hồ ba kilomet.

Thích Phúc Lai biết rõ thời gian thì nhanh chóng triệu tập bốn bộ ban ngành trong thành phố Lâm Hồ, nhanh chóng đi đến đường cao tốc.

Thích Phúc Lai đứng trên đường rẽ vào thành phố Lâm Hồ nhìn từng chiếc xe nối đuôi nhau đi đến, hắn nhanh chóng tiên lên nghênh đón.

Sân khấu đã làm xong, diễn viên đã vào chỗ, chỉ chờ người xem cuộc vui mà thôi.

Phải nói là dù nhìn dọc hay nhìn ngang thì sự phát triển của thành phố Lâm Hồ là cực kỳ đáng khẳng định. Lãnh đạo đi xe trên đường cao tốc, bọn họ nhìn ra cửa sổ, vài năm trước bọn họ đã đến nơi này, thế nhưng bây giờ khung cảnh không còn giống như trong ký ức của bọn họ nữa rồi.

Ngày xưa là đồng quê hoang vu, bây giờ cầu đường giao thoa, nhà cao tầng sừng sững, hoa cỏ lay động, cây xanh mát mắt, khu công nghiệp, khu hành chính, khu dân cư, khu vệ sinh, khu buôn bán, khu giáo dục...Với hình thức quá rõ ràng, hô ứng lẫn nhau, kết hợp lại càng tăng thêm sức mạnh. Chạy sâu vào nội thành thì đường lớn sạch đẹp thênh thang, khung cảnh tươi đẹp, hoa cỏ bốn mùa, một thành phố tràn đầy sinh thái và ngập tràn sức quyến rũ nhân văn ánh vào trong mắt mọi người.

Phải nói tình cảnh biến đổi trước mắt làm cho người ta khó thể nào tin nổi, đồng thời nó cũng nói rõ với các vị lãnh đạo: Thành Phố Lâm Hồ đang dùng hành động thực tế để cố gắng xây dựng chính mình thành khu kinh tế mới, thực hiện tư tưởng chỉ đạo hiện đại hóa, cố gắng thúc đẩy hoàn cảnh và năng lực chịu tải phát triển không ngừng.

- Bí thư Diệp, chủ tịch Chử, thành phố Lâm Hồ không núi không khoáng sản, tất nhiên là thiếu thốn tài nguyên, công nghiệp có cơ sở kém, thế cho nên luôn tạo ra muôn vàn khó khăn để phát triển kinh tế. Thành Phố Lâm Hồ không dựa dẫm vào ai, hiệu triệu tất cả cán bộ đảng viên cố gắng công tác, giải phóng tư tưởng. Dựa theo chỉ thị tinh thần và sự chú trọng cao độ của tỉnh ủy với phương diện phát triển kinh tế, chúng tôi càng chú trọng đẩy mạnh phát triển, càng chú trọng trù tính chung, càng chú trọng yêu cầu dân sinh. Chúng tôi cố gắng mở rộng đối ngoại, tích cực mở rộng quy mô, đào sâu các sản nghiệp để gấp rút phát triển, vượt qua bình cảnh với khí thế mạnh mẽ, tạo dựng lên một cuộc chiến đấu phát triển kinh tế toàn diện.

- Chúng tôi nắm chặt phát triển kinh tế không buông lỏng, đồng thời còn huy động lực lượng của cả thành phố để chăm lo cho đời sống nhân dân, cố gắng tạo phúc cho hậu thế, thực hiện những đường lối phát triển đúng đắn và khoa học. Trong quá trình này chúng tôi liên tục cải tạo và thăng cấp các công ty xí nghiệp ô nhiễm nặng và tổn hao tài nguyên, xây dựng nhiều nhà máy nước thải. Nước xanh sạch chính là yêu cầu của thành phố chúng tôi, nếu các công ty không đạt điều kiện này, tất cả sẽ bị thanh lý ra ngoài thành phố Lâm Hồ.

- Với cơ sở hiện tại, chúng tôi áp dụng phương thức mời gọi các công ty xí nghiệp nổi tiếng trong nước và thường xuyên mở hội chợ đầu tư, bây giờ cùng thành phố Ngân Bằng liên hợp phát triển hành lang kinh tế, chính là một chuyển biến cụ thể trong phương hướng phát triển của thành phố chúng tôi... Thích Phúc Lai ngồi trên chiếc xe Toyota Coaster mới tinh, hắn khẽ giới thiệu với Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong.

Lần này tỉnh ủy có bốn chiếc xe Toyota Coaster đi đến thành phố Lâm Hồ, đại bộ phận các vị thường ủy tỉnh ủy đều ngồi trên xe. Lúc này có nhiều lãnh đạo quan trọng của tỉnh ủy đến tham gia nghi thức, có thể nói rõ sự coi trọng của cấp ủy chính quyền tỉnh với hành lang kinh tế ở thành phố Lâm Hồ là như thế nào.

Dưới tình huống bình thường thì Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong căn bản không ngồi cùng một xe, hai người đều là lãnh đạo một bộ ban ngành, đều có nhân viên phụ thuộc của riêng mình. Lúc này hai người cùng ngồi một xe, thật sự là một chuyện làm cho người ta kinh ngạc rơi mắt ra ngoài.

Sự thật khác thường nói rõ bên trong nhất định có vấn đề, Thích Phúc Lai nhìn nụ cười trên mặt Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong, trong lòng thầm hiểu vì sao lần này bí thư và chủ tịch lại ngồi chung một xe.

Thích Phúc Lai nghĩ đến những hy sinh của chủ tịch Chử với mình, hắn không khỏi cảm kích, đồng thời lại cảm thấy có hơi đau trong lồng ngực.

Mặc dù nhiều chuyện Thích Phúc Lai đều có tính toán của mình, thế nhưng vào thời điểm mấu chốt hắn có được sự ủng hộ của lãnh đạo, điều này là cực kỳ tốt.

Chủ tịch Chử cũng không phải là người thích cúi đầu, Thích Phúc Lai nghĩ đến tình cảnh lãnh đạo phải uất ức vì mình, mục đích là muốn mình vượt qua kiểm tra, ánh mắt hắn không khỏi nhìn lên người Vương Tử Quân ngồi cách đó không xa.

Vì trên xe có Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong thế cho nên Vương Tử Quân cũng không được ngồi phía trước. Lúc này Vương Tử Quân đang ngồi bên cạnh Lỗ Kính Tu, hắn ném ánh mắt hào hứng nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ xe.

Tâm tình của Vương Tử Quân lúc này có vui vẻ như biểu hiện hay không? Thích Phúc Lai có một suy nghĩ ác ý, khi hắn nhìn về phía Vương Tử Quân, lúc này Vương Tử Quân cũng nhìn về phía hắn.

Hai bên đột nhiên đối mặt làm cho Thích Phúc Lai chợt hoảng sợ, hắn có chút chột dạ, chuẩn bị nghiêng đầu đi. Đúng lúc này có một âm thanh vang lên trong đầu hắn: - Hai bên cũng đã rạch mặt, cần gì phải sợ hãi đối phương? Chính mình có sự giúp đỡ của chủ tịch Chử, bí thư Diệp cũng tôn trọng ý chỉ của chủ tịch Chử, hai bên phối hợp tốt với nhau, cho dù Vương Tử Quân muốn ép mình cũng không được.

Thích Phúc Lai nghĩ như vậy mà cảm thấy không còn mấy lo lắng, ánh mắt sáng như đuốc, ánh mắt không xe dịch mà nhìn thẳng về phía Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cười cười với Thích Phúc Lai. Hắn nhìn vào gương mặt của đối phương, hắn thấy đối phương cực kỳ xuân phong đắc ý. Tất nhiên vừa rồi hắn cũng nghe rõ những lời nói của Thích Phúc Lai với Diệp Thừa Dân và Chử Vận Phong.[/CHARGE]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui