Bí Thư Trùng Sinh

Mặc dù không có ái nói nhiều thế nhưng sự việc này không khỏi biến thành một chủ đề được người ta chú ý, phương diện đấu thấu được bao nhiêu tiền cũng trở thành tiêu điểm nghị luận của mọi người.

Khi những âm thanh nghị luận liên tục vang lên, Lý Bạch Vũ vẫn tiếp tục mở rộng công tác của diễn đàn đầu tư, không những tuyên truyền trên các báo đài có lực ảnh hưởng lớn trong nước, cũng không quên bỏ qua sức mạnh của internet.

Thế cho nên Vương Tử Quân đã phải tiếp nhận nhiều cuộc điện thoại hỏi thăm, hắn cũng không bủn xỉn thông tin với các công ty có thực lực kia, giải thích cực kỳ tường tận.

Vương Tử Quân cảm thấy có chút bất ngờ chính là vì Chung Phó Thần không biết có phải là vì chuyện quảng cáo hay không mà gọi điện thoại đến, hắn tiến hành an ủi Vương Tử Quân. Ý nghĩ của hắn chính là nếu mà Vương Tử Quân trước đó thúc đẩy chuyện của mình, như vây sẽ khó thể nào tránh khỏi phiền toái.

Điều này làm cho Vương Tử Quân mừng rỡ và có chút hỗ thẹn, thầm nghĩ mình có lẽ là đùa giỡn quá trớn. Thế nhưng hắn đã làm và không nói ra, hắn cũng không quên an ủi Chung Phó Thần, thuận tiện cũng cho ra lời mời nếu đến Mật Đông thì cùng dùng cơm.

- Bí thư Vương, đây là con số của các nhà chuyên môn. Lý Bạch Vũ mặc tây trang đứng đối diện với Vương Tử Quân, gương mặt có vài phần không yên.

Vương Tử Quân cầm tư liệu của Lý Bạch Vũ nhìn thoáng qua, hắn biết vì sao gương mặt của Lý Bạch Vũ lại như vậy. Con số trong đó là mười tỷ hai, con số đấu thầu thấp nhất là như vậy, căn bản lớn hơn con số thống kê trước đó.

Lý Bạch Vũ nhìn Vương Tử Quân đặt bản tư liệu nói về số tiền tối thiểu đầu tư vào quảng cáo trong đại hội thể dục thể thao, hắn không khỏi càng có thêm ước mơ về Vương Tử Quân. Hắn không ngờ bí thư Vương có thể bình tĩnh đối diện với những con số kia như vậy, phải biết rằng con số này cao hơn con số trước đó vài tỷ.

- Bí thư Vương, tôi sợ con số này quá cao, sợ nhà đầu tư sẽ bị dọa bỏ chạy, nếu thật sự là như vậy thì... Lý Bạch Vũ do dự giây lát rồi dùng giọng chú ý nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân nhìn gương mặt của Lý Bạch Vũ, hắn khẽ cười nói: - Điều này anh không cần lo lắng, con số này được cho ra cũng có lý lẽ của nó, chúng ta cứ thực hiện theo đúng kế hoạch là được.

- Nếu...Lỡ may có thất bại, như vậy...Sẽ rất phiền toái. Lý Bạch Vũ dù biết nói những lời này là không được chào đón, thế nhưng hắn không nhịn được phải hỏi Vương Tử Quân.

Lý Bạch Vũ cảm thấy mình nên nhắc nhở bí thư Vương ở sự kiện này, dù sao nếu thất bại thì mình không có vấn đề, chẳng qua nó sẽ là đả kích không nhỏ với bí thư Vương.

Vương Tử Quân hiểu những phiền toái theo lời nói của Lý Bạch Vũ có nghĩa là gì, hắn nhìn về phía Lý Bạch Vũ rồi cười nói: - Nếu như có thất bại, chúng ta chỉ cần điều chỉnh là được.

Vương Tử Quân nói đến đây thì đưa mắt nhìn Lý Bạch Vũ rồi nói: - Anh không cần phải lo lắng về phương diện này, bây giờ quan trọng nhất chính là quy định rõ ràng quyền lợi và nghĩa vụ của chúng ta ở phương diện đấu thầu, chúng ta nhất định phải mời giới chuyên môn về phương diện pháp luật, không thể làm cho người ta chui vào lỗ hổng được.

- Vâng. Lý Bạch Vũ cũng không quá lo lắng về vấn đề này, khi hắn rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân thì dùng giọng có chút không yên nói: - Bí thư Vương, đấu thầu sẽ được tiến hành sau một tuần nữa, khi đó ngài có rảnh không?

- Nếu như đã ủy quyền cho anh, như vậy anh làm chủ là được, có gì thì cứ báo cáo, cũng không phải chuyện gì cũng kéo tôi vào. Vương Tử Quân tỏ thái độ rất rõ ràng, tuy hắn tham gia đấu giá cũng không có vấn đề, thế nhưng hắn lại đang muốn rèn luyện Lý Bạch Vũ, chuẩn bị giao quyền cho người này.

Sau khi Lý Bạch Vũ rời đi không lâu thì Trương Tề Bảo đi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân. Trương Tề Bảo bây giờ đã nói là hoàn toàn dung nhập vào hệ thống của Vương Tử Quân, là một thủ hạ trung thành đáng tin cậy.

Sau khi báo cáo cho Vương Tử Quân về vài phương diện công tác, Trương Tề Bảo khẽ nói: - Bí thư Vương, gần đây hội cựu chiến binh có cho ra báo cáo, bọn họ nói muốn xây dựng một tụ điểm hoạt động của các cựu chiến binh, ngài xem thế nào.

Vương Tử Quân là người chủ quản công tác của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, hội cựu chiến binh cũng nằm trong tầm quản lý của hắn. Hắn cẩn thận xem xét báo cáo, sau đó nói với Trương Tề Bảo: - Anh có ý kiến gì không?

- Bí thư Vương, số tiền đầu tư cũng không quá lớn, trước kia các vị lãnh đạo phụ trách công tác của cựu chiến binh đều đồng ý với các yêu cầu của bọn họ trên phương diện không trái với nguyên tắc. Trương Tề Bảo khẽ nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân căn bản hiểu rõ ý nghĩa bên trong, người phụ trách công tác của cựu chiến binh căn bản cũng không phải dễ làm. Dễ lên tiếng với hội cựu chiến binh, thế nhưng cần phải cẩn thận ứng phó với các cán bộ lão thành đang ở trong tổ chức này.

Vương Tử Quân suy nghĩ giây lát rồi nói: - Anh liên hệ với hội cựu chiến binh, biến trung tâm hoạt động của bọn họ thành trung tâm tập thể dục thể thao, điều này căn bản phù hợp với phương hướng đẩy mạnh hoạt động toàn dân tập luyện thể dục thể thao của chúng ta, càng làm cho các vị lãnh đạo lão thành có địa điểm luyện tập sức khỏe.

Trương Tề Bảo vội vàng gật đầu, hắn lúc này cực kỳ tán thưởng tác dụng thay đổi vài chữ của bí thư Vương. Như vậy không những làm cho phương diện xây dựng các trung tâm thể thao thêm sung túc, hơn nữa còn có thể dễ dàng làm công tác với cấp ủy chính quyền tỉnh.

Vương Tử Quân tiễn chân Trương Tề Bảo rồi cầm văn kiện mà Lý Bạch Vũ đưa đến đi lên phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Chuyện này tuy hắn có thể quyết định, thế nhưng hắn cần phải thông báo với Sầm Vật Cương và Đường Chấn Huy, hắn không thể hàm hồ được.

Một tuần có thể nói là trôi qua trong nháy mắt, hoạt động đấu thầu chọn công ty nắm công tác quảng cáo trong đại hội thể dục thể thao được Lý Bạch Vũ dẫn dắt sắp được tiến hành, lúc này càng có không ít thương gia tập trung về thành phố Rừng Mật.

Càng có không ít phóng viên từ khắp nơi đi đến, thế là làm cho bầu không khí của buổi đấu thầu càng có thêm vinh quang. Dù sao thì những tình huống cạnh tranh thế này rất hiếm thấy trong nước, tin tức nóng sẽ không thiếu người đến xem.

- Bí thư Vương, sáng ngày mai không có sắp xếp gì, ngài không muốn đến tham gia buổi đấu thầu sao? Triệu Hiểu Bạch giúp đỡ Vương Tử Quân thu dọn bàn công tác, sau đó hắn khẽ nói với Vương Tử Quân.

Những ngày gần đây khi mà hai bên tiếp xúc với nhau ngày càng nhiều thì Triệu Hiểu Bạch càng thêm thân mật với Vương Tử Quân, tuy hắn còn nhiều chênh lệch so với Du Giang Vĩ, thế nhưng phương diện trò chuyện cũng tùy tiện hơn trước.

Triệu Hiểu Bạch lớn gan hỏi Vương Tử Quân về vấn đề này cũng không phải vì hắn muốn đi theo. Chủ yếu là vài ngày qua Lý Bạch Vũ hầu như đều gọi điện thoại cho hắn, chỉ có một yêu cầu đó là muốn bí thư Vương đi đến hỗ trợ mình.

Triệu Hiểu Bạch vốn cũng không muốn hỏi, dù sao thì những gì bí thư Vương đã cho ra quyết định khó thể thay đổi được. Thế nhưng hắn có quan hệ không tệ với Lý Bạch Vũ, hơn nữa cũng không muốn người kia cứ quấn lấy mình, thế cho nên mới giúp đỡ đối phương hỏi điều này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui