Bí Thư Trùng Sinh

Lúc mới bắt đầu thì Trần Binh Dương căn bản không có vấn đề, vì trong lòng vô tư thì trởi đất bao la, chính mình hoàn toàn có thể đối mặt với tất cả, nhiều lắm là bị lãnh đạo không quan tâm mà thôi, đây cũng không phải là vấn đề gì lớn. Hắn là chủ tịch thành phố, không phải là việc gì hắn cũng phải tự tay đi làm. Thế cho nên sau khi Vương Tử Quân đi xuống thành phố Hân Lũng, hắn tuy ra mặt tiếp đãi nhưng cũng không có nhiều tiếp xúc với bí thư Vương, cũng không tới lui làm gì. Mặc dù bản thân hắn tình nguyện tiếp cận bí thư Vương, thế nhưng lúc này giống như cực kỳ tị hiềm.

Nhưng ngay sau đó Trần Binh Dương đã ngồi không yên. Sử Quảng Hán liên lụy vào vụ việc, khi đó vợ mới nói cho hắn biết, mình nhận được lời mời của anh họ, đã lên tiếng mời Sử Quảng Hán dùng cơm. Sau đó anh họ của vợ hắn trở thành một trong những đơn vị thi công nhà thi đấu ở thành phố Hân Lũng.

Thế cho nên Trần Binh Dương cảm thấy mình có miệng cũng khó nói cho rõ ràng. Vương Tử Quân đi đến thành phố Hân Lũng mà không điều tra được kết quả, mặc dù bản thân bí thư Vương tọa trấn ở khách sạn không ra khỏi cửa thế nhưng đám nhân viên điều tra bên dưới lại cực kỳ sinh động. Đặc biệt là phó bí thư Phùng Xuyên Hải của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, người này thỉnh thoảng còn hẹn nói chuyện với một vài vị lãnh đạo phụ trách thúc đẩy giám sát xây dựng nhà thi đấu.

- Biết đâu thì đến lúc nào đó sự việc đổ lên đầu mình? Trần Binh Dương thầm nghĩ như vậy và cảm thấy có chút đau thương.

Khi Trần Binh Dương đang cảm thấy cực kỳ dày vò thì Vương Tử Quân đang ngồi đối diện với Phùng Xuyên Hải. Sau vài ngày tiếp xúc thì mối quan hệ giữa Phùng Xuyên Hải và Vương Tử Quân có chút tăng tiến. Phùng Xuyên Hải uống hết ly trà rồi mới báo cáo: - Bí thư Vương, trải qua điều tra thì có một nhà thầu tên là Triệu Kỳ Sinh, người này có quan hệ họ hàng với chủ tịch Trần Binh Dương.

Vương Tử Quân cau mày, chuyện này thật sự liên lụy đến Trần Binh Dương. Lúc này hắn có chút trầm ngâm, sau đó mới khẽ nói: - Có một số việc chúng ta cần phải lớn mật cho ra giả thiết, khi chưa có tang chứng vật chứng thì cũng không nên đơn giản cho ra khẳng định hoặc chối bỏ.

- Bí thư Vương, điều này tôi biết rõ, tôi thông qua điều tra liên quan đến Sử Quang Hán, người này thừa nhận Triệu Kỳ Sinh đưa cho mình mười ngàn đô la. Phùng Xuyên Hải nhìn Vương Tử Quân, giọng nói có vài phần cung kính.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, nếu có mười ngàn đô kia thì xem như mọi việc cũng dễ làm. Hắn nhìn thoáng qua Phùng Xuyên Hải rồi nói: - Chỉ cần có chứng cứ thì anh cứ làm theo đúng trình tự là được.

Phùng Xuyên Hải khẽ gật đầu, hắn đi ra ngoài hai bước, sau đó dừng lại khẽ nói: - Bí thư Vương, nếu như liên lụy đến Trần Binh Dương thì làm sao bây giờ?

- Cứ làm việc theo quy định, dù là ai cũng không có quyền lợi vượt qua pháp luật.

Phùng Xuyên Hải rời đi, Vương Tử Quân lại rơi vào trong suy tư. Sự việc bây giờ trực chỉ vào Trần Binh Dương, nếu như xác định được Trần Binh Dương có liên quan, như vậy tình huống sắp tới hắn không phải đối diện một đòn phản kích cực mạnh không có mùi thuốc súng.

Vương Tử Quân lấy ra một điếu thuốc, trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, không bao lâu sau thì bầu không khí trong phòng đầy khói thuốc. Khi hắn còn chưa suy nghĩ thấu đáo thì tâm tư đã bị một việc khác cuốn lấy: Điện thoại chợt vang lên. Hắn cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó cười nói: - Chào chủ tịch Đường.

- Bí thư Tử Quân, sự việc ở Hân Lũng thế nào rồi? Vài ngày qua thời tiết thành phố Rừng Mật căn bản có hơi nóng so với ngày thường. Giọng nói cởi mở của Đường Chấn Huy truyền đến.

Vương Tử Quân biết rõ vì sao tâm tình của Đường Chấn Huy lại tốt như vậy, hắn cười cười nói: - Hai ngày qua thành phố Hân Lũng cũng đã nóng lên, hôm qua tôi còn nhờ người mua dùm cho hai bộ quần áo mỏng.

- Ha ha ha, nhiệt độ bên phía thành phố Hân Lũng cao cũng là bình thường, bí thư Tử Quân nên nắm chắc mức độ mới được.

Vương Tử Quân hiểu Đường Chấn Huy đang nhắc nhở mình, hắn cười cười nói: - Chủ tịch Đường, nghe nói phương án nhất thể hóa Rừng Mật có tiếng vang rất tốt ở trong hội nghị hội đồng nhân dân tỉnh, có không ít đại biểu tỏ ra tán thành phương án này.

- Đúng vậy, hội nghị lần này rất thành công, chiều nay tôi còn tổ chức tọa đàm các vị lão lãnh đạo các thành phố, đã báo cáo phương án nhất thể hóa Rừng Mật cho bọn họ được biết. Mọi người căn bản rất chờ mong vào phương án nhất thể hóa Rừng Mật, đặc biệt là anh Lưu, anh ấy rất hào hứng. Đường Chấn Huy nói đến anh Lưu thì tâm tình cực kỳ vui vẻ.

Vương Tử Quân cười nói: - Có nhiều lão lãnh đạo giúp đỡ như vậy là rất tốt, chủ tịch Đường, tôi đề nghị nên đưa phương án nhất thể hóa Rừng Mật vào trong quy hoạch phát triển thời gian tới của tỉnh Mật Đông, yêu cầu hội đồng nhân dân tỉnh tổ chức hội nghị chuyên đề để đảm bảo có được chiến lược phát triển lâu dài.

- Vẫn là bí thư Tử Quân nhìn xa trông rộng, suy xét chu đáo, tôi sẽ cho người chuẩn bị ngay. Đường Chấn Huy dừng lại một chút rồi dùng giọng có chút kích động nói.

Vương Tử Quân căn bản hiểu rõ vì sao Đường Chấn Huy lại có biểu hiện như vậy. Đường Chấn Huy sắp rời khỏi Mật Đông, sách lược cho ra vào lúc này có không thông qua cũng không có vấn đề, thế nhưng nếu được thông qua thì căn bản là có thể diện hơn. Nếu được hội đồng nhân dân tỉnh thông qua, như vậy ít nhất cũng có thể bảo chứng phương án được thông qua.

Mỗi người đều có sách lược thi hành biện pháp chính trị của mình, anh có hiểu biết chính xác thì tôi cũng cực kỳ nắm chắc, dựa vào cái gì mà phương án của anh được thông qua còn tôi thì không?

Cho đến lúc này Đường Chấn Huy vẫn luôn xem trọng liên minh với Vương Tử Quân, vì hai người liên thủ làm cho lão sinh ra cảm giác hãnh diện. Những lời chủ động đề nghị của Vương Tử Quân căn bản làm cho lão rất thỏa mãn, điều này không khỏi làm cho lão ném tảng đá trong lòng ra bên ngoài.

Hai người trao đổi với nhau vài ý kiến, sau đó Đường Chấn Huy khẽ nói: - Bí thư Vương, bây giờ phương án nhất thể hóa Rừng Mật cần chúng ta cùng hợp lực, tôi một mình công tác căn bản là quá bận, cũng cần có được sự giúp đỡ.

Vương Tử Quân nói hai tiếng đồng ý, sau đó hắn cúp điện thoại. Đường Chấn Huy nói đông nói tây thế nhưng căn bản chỉ có một chủ đề, sau khi nói xong câu cuối cùng thì Vương Tử Quân hiểu Đường Chấn Huy đang ám chỉ mình mau mau xử lý sự việc ở Hân Lũng, nhanh chóng quay về. Thế nhưng một ngày mà Vương Tử Quân còn chưa tìm ra được nguyên nhân làm cho nhà thi đấu đổ xuống, hắn căn bản luôn cảm thấy rất bất an.

Rốt cuộc vì sao mà nhà thi đấu kia sập xuống? Vương Tử Quân xâm nhập suy nghĩ và cảm thấy sự việc vốn không đơn giản như vậy.

Khi Vương Tử Quân đang chải chuốt ý nghĩ của mình, lúc này tiếng gõ cửa vang lên. Sau khi đi vào tỉnh Mật Đông thì người gõ cửa phòng làm việc của hắn đều rất nhẹ nhàng giống như sợ dùng thêm chút sức sẽ làm cho mình mất hứng vậy.

- Ai vậy? Trong đầu Vương Tử Quân chợt lóe lên ý nghĩ này, đúng lúc nhìn thấy kỹ sư Trương đi vào, lúc này gương mặt tràn đầy nếp nhăn của kỹ sư Trương đã tươi rói như một đóa hoa nở rộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui