Bí Thư Trùng Sinh

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng tiêu sái của Văn Thành Đồ, hắn cười híp mắt nói: - Công tác cần phải tiến từng bước một, tôi tin tưởng với năng lực của bí thư ngài, có thể xây dựng lên hình tượng to lớn của mình ở Mật Đông.

- Chủ tịch Tử Quân, nói đến xây dựng hình tượng, tôi cảm thấy thành phố Linh Long làm công tác khá tốt, đặc biệt là hạng mục Thần Thành Viễn Cổ. Hai ngà trước tôi có bàn với bí thư Sầm, đều cảm thấy hạng mục này khá tốt, vừa lợi dụng được truyền thuyết lịch sử của thành phố Linh Long, vừa định vị khả năng phát triển kinh tế. Nếu như có thể đẩy mạnh xây dựng hạng mục này, khẳng định sẽ là một điểm tăng trưởng mới cho thành phố Linh Long. Văn Thành Đồ mở miệng bằng giọng điệu du dương trầm bổng, thế nhưng khi nói đến bí thư Sầm thì có chút cường điệu, hắn tin tưởng Vương Tử Quân hiểu rõ ý mình.

Vương Tử Quân nhíu mày, tuy hắn biết Văn Thành Đồ đến tìm mình tuyệt đối không phải là không có việc gì làm nên sang thăm hỏi. Lại không ngờ đối phương nhận được sự ủy thác của Sầm Vật Cương để đến tác động với mình. Vương Tử Quân căn bản không đồng ý với tình huống thành phố Linh Long đẩy mạnh xây dựng khu kinh tế mới và các hạng mục lớn khác, tuy điều này càng làm cho thành phố Linh Long khai phá triệt để tài nguyên của mình, thế nhưng tính ỷ lại kinh tế lfa quá cao.

Nếu xuất hiện bất kỳ tình huống gió thổi cỏ lay nào khác, như vậy Linh Long sẽ rơi vào khốn cảnh. Vương Tử Quân căn bản không xem trọng Thần Thành Viễn Cổ, tuy khách du lịch bây giờ ngày càng có xu thế phát triển, thế nhưng phương diện xây dựng một thành phố du lịch cũng không phải chỉ có một Thần Thành Viễn Cổ là đủ.

Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân chợt khẽ nói: - Bí thư, tôi cảm thấy nên thận trọng với hạng mục Viễn Cổ Thần Thành. Dù sao bây giờ thành phố Linh Long cũng đang xây dựng bốn mươi hạng mục, số lượng nhà cửa đang được xây dựng đã tiến lên con số hơn mười ngàn. Nếu tiếp tục xây dựng thêm Viễn Cổ Thần Thành, như vậy chỉ sợ tài chính sẽ không chống đỡ được, tốt nhất là nên ổn và vững.

Văn Thành Đồ không mở miệng, hắn uống một ngụm trà rồi mới nói với vương tử quân: - Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy bí thư Sầm rất cố ý, thành phố Linh Long lại rất quyết tâm với hạng mục này. Nếu ngài chống đỡ một mình, sau đó hội nghị thường ủy lại thông qua, tôi cảm thấy ảnh hưởng của nó là không tốt.

Sau khi nghe xong câu nói của Văn Thành Đồ, Vương Tử Quân trầm mặc giây lát, sau đó nở nụ cười nhàn nhạt. Mặc dù Văn Thành Đồ nói rất ẩn giấu, thế nhưng bên trong cũng không thiếu vài phần uy hiếp. Nếu như Sầm Vật Cương quyết định dùng hội nghị thường ủy để thông qua hạng mục kia, như vậy sẽ cực kỳ bất lợi cho Vương Tử Quân.

Lúc này tuy Vương Tử Quân nhận được không ít sự giúp đỡ, thế nhưng một khi hạng mục bị hắn cực lực ngăn cản lại được hội nghị thường ủy thông qua, như vậy sẽ là đả kích lớn với quyền uy của hắn.

- Tuy ý kiến của tôi không chính xác, thế nhưng tôi vẫn kiên trì ý kiến của mình. Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Văn Thành Đồ rồi thản nhiên nói.

Sự kiên trì của Vương Tử Quân giống như nằm trong dự đoán của Văn Thành Đồ, hắn chợt cười cười nói: - Tôi đồng ý với những lời của chủ tịch Vương, trên nhiều phương diện chúng ta cần kiên trì phải kiên trì, nhưng một người kế ngắn hai người kế dài, cần phải tiến hành liên hệ trao đổi nhiều hơn, như vậy mới có thể tìm được thêm nhiều người đồng đạo.

- À, liên hệ với nhau cũng có thể giảm bớt những lập trường bất đồng giữa hai bên. Vương Tử Quân nói một câu hàm hồ rồi khẽ mở miệng cười.

Vương Tử Quân cười làm cho Văn Thành Đồ cũng cười theo. Tuy bây giờ Vương Tử Quân cho ra lời đề nghị không nằm trong sự chờ mong của Văn Thành Đồ, thế nhưng hắn cũng không nóng vội, thời gian càng lâu thì áp lực của Vương Tử Quân sẽ càng lớn. Nếu Vương Tử Quân đã quyết định chỉnh đốn các khu quy hoạch trong tỉnh, nhưng quyết sách này không được thông qua và chứng thực, như vậy sẽ đả kích nặng nề vào uy vọng của chính mình. Nếu Vương Tử Quân muốn chống lại Sầm Vật Cương, ý kiến của mình là rất quan trọng.

Sau khi nói thêm vài câu thì Văn Thành Đồ chuẩn bị cáo từ. Khi hắn đứng lên thì điện thoại trong phòng làm việc của Vương Tử Quân vang lên, Vương Tử Quân nở nụ cười xin lỗi, sau đó đi đến tiếp điện thoại.

- Chào bí thư Sầm, tôi là Vương Tử Quân. Vương Tử Quân sau khi nghe máy thì trầm giong nói với đầu dây bên kia.

Văn Thành Đồ lúc này đang muốn cáo từ lại có chút bất ngờ, hắn không rõ Sầm Vật Cương yêu cầu mình đến liên hệ với Vương Tử Quân, bây giờ lại gọi điện thoại cho Vương Tử Quân làm gì? Chẳng lẽ bí thư Sầm đang diễn trò? Văn Thành Đồ nghĩ như vậy mà cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi lạnh, Sầm Vật Cương vì sao lại làm như vậy? Khoảnh khắc này hắn chợt hoài nghi Sầm Vật Cương có phải đang muốn thiết lập cạm bẫy cho mình không? Sầm Vật Cương là bí thư tỉnh ủy, tất nhiên không thể để cho hai vị lãnh đạo thứ hai và thứ ba bắt tay nhau chặt như thép, chỉ có thể là Văn Thành Đồ và Vương Tử Quân có chút hoài nghi và nghi kỵ lẫn nhau, như vậy mới có lợi.

- À, được, tôi sẽ đi đến phòng làm việc của ngài một chuyến. Vương Tử Quân nói vài câu rồi cúp điện thoại.

Văn Thành Đồ nhìn Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống, hắn rất muốn hỏi xem bí thư Sầm tìm Vương Tử Quân là có chuyện gì, thế nhưng lại căn bản không dễ mở miệng.

Cũng may Vương Tử Quân cũng không muốn dấu Văn Thành Đồ, hắn cười nói: - Bí thư Sầm muốn tôi đến phòng làm việc của anh ấy một chuyến, thế nên sau này sẽ tìm cơ hội thảo luận với anh sau.

- Có việc gì gấp sao? Văn Thành Đồ giống như tùy ý nói với Vương Tử Quân.

- Bí thư có lẽ còn chưa xem các văn kiện hôm nay, một tỉnh hàng xóm của chúng ta sinh chuyện, có vài khu quy hoạch đã được xây dựng lập quỹ đất nhưng không dùng mà lại để không nơi đó, thượng cấp đã cho ra chỉ thị yêu cầu bọn họ chỉnh đốn và cải cách. Vương Tử Quân đứng lên khẽ nói với Văn Thành Đồ.

Lời nói của Vương Tử Quân làm cho đầu óc Văn Thành Đồ nổ ầm lên, lúc này hắn đã hiểu vì sao Sầm Vật Cương lại gọi điện thoại đến cho Vương Tử Quân. Hắn nhìn gương mặt nhàn nhạt của Vương Tử Quân, chút cảm giác ưu việt của hắn với Vương Tử Quân chợt tan biến không còn.

Văn Thành Đồ là một người chìm nổi quan trường vài chục năm, rất nhiều công tác hắn cảm thấy không nên nhìn vào mặt ngoài, đây cũng chính là một quy củ công tác của hắn. Rất nhiều chuyện không nên nhìn vào một mặt, lúc này Mật Đông chuẩn bị chỉnh đốn các khu quy hoạch trong tỉnh, thế nhưng tỉnh hàng xóm lại bị lãnh đạo thượng cấp phê bình vì sử dụng quỹ đất cho khu quy hoạch không mang lại hiệu quả. Hai sự kiện giống như cách nhau khá xa, thế nhưng lại cùng một tuyến không khỏi làm cho người ta phải liên hệ với nhau.

Có sự kiện xảy ra ở tỉnh hàng xóm, cho dù Sầm Vật Cương có cố gắng ngăn cản Vương Tử Quân thì cũng không thể không cúi đầu. Dù sao thì đó cũng là chiều hướng phát triển mà trung ương cần, cũng không ai muốn vi phạm.

Văn Thành Đồ đi ra khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân với nụ cười sáng lạn trên môi, thế nhưng lúc này trong lòng hắn lại bùng sóng mạnh mẽ không chút yên tĩnh.

Văn Thành Đồ tình nguyện ngồi trên đài ung dung bình tĩnh buông cần câu cá, chẳng lẽ Vương Tử Quân không nhìn ra được? Văn Thành Đồ không tin, hắn biết rõ trình độ của Vương Tử Quân, chỉ là cố gắng che giấu mà thôi. Vương Tử Quân sở dĩ không tìm mình, không phải là mình không có chỗ hữu dụng, chỉ là người ta không cần.

Chuyện này càng dùng một sự thật trần trụi nói cho Văn Thành Đồ biết, lúc này trong bàn cờ ở Mật Đông đã có đủ quân, chỉ có Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương, mình căn bản còn chưa có tư cách làm quân cờ.

Tuy Văn Thành Đồ đã rèn luyện tâm trí của mình cứng rắn như sắt thép, thế nhưng lúc này hắn không khỏi có chút nản lòng thoái chí. Có một loại sự thật mà hắn còn chưa ý thức được, đó là chính mình có nên chỉ điểm cho Vương Tử Quân ở phương diện liên minh hay không, thế nhưng xem ra chỉ là vẽ rắn thêm chân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui