Bí Thư Trùng Sinh

Vương Tử Quân cười nhạt làm cho Sầm Vật Cương có chút bực mình. Lão nhanh chóng tiến lêm một bước rồi mới ngẩng đầu lên nói: - Chủ tịch Tử Quân, anh cảm thấy đồng chí Đồ Phấn Đấu như thế nào.

- Đồng chí Đồ Phấn Đấu là người có năng lực công tác, thế nhưng phương thức làm việc và cảnh giới tư tưởng còn phải được đề cao thêm một bước. Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng gọn gàng dứt khoát nói ra ý nghĩ của mình.

Sầm Vật Cương nhìn gương mặt vẫn không chút thay đổi của Vương Tử Quân, vẻ mặt của Sầm Vật Cương có chút khó coi. Lần này lão liên hệ với Vương Tử Quân chính là muốn có được thống nhất đề cử Đồ Phấn Đấu, không ngờ Vương Tử Quân lại không đồng ý.

- Nhân vô thập toàn, chẳng ai hoàn mỹ cả, tôi cảm thấy phương diện nhìn người cần phải căn cứ vào phương diện chủ lưu, có khuyết điểm không đáng sợ, chỉ cần thay đổi là được. Sầm Vật Cương hít vào một hơi rồi nói tiếp: - Đồ Phấn Đấu bản thân có không ít khuyết điểm, thế nhưng có một điều đáng giá khẳng định, đó là những năm qua kinh tế thành phố Linh Long liên tục phát triển mạnh mẽ. Tôi cảm thấy điều này là rất tốt, cảm thấy những người xông pha cống hiến thì nhất định phải thưởng phạt rõ ràng, nếu không sẽ dễ làm cho nhân tâm tan rã.

- Bí thư nói rất đúng, thành phố Linh Long phát triển rất nhanh chóng. Thế nhưng này bí thư, chúng ta cũng có thể thấy động lực phát triển của thành phố Linh Long là gì. Linh Long là thành phố năng lượng, chịu sự ảnh hưởng rất lớn của thị trường năng lượng, tuy bây giờ phát triển không sai, thế nhưng không phải không có vấn đề làm cho người ta phải suy nghĩ. Đồ Phấn Đấu là lãnh đạo chủ yếu của thành phố Linh Long, người này không những không ý thức được điểm này, ngược lại còn tiếp tục đẩy mạnh sự phát triển của hai sản nghiệp năng lượng và bất động sản.

- Bây giờ giá cả bất động sản ở Linh Long đã vượt qua thành phố Rừng Mật, hiện tượng này căn bản là không bình thường, nói thật, đó là kinh tế bọt biển. Đồng thời phương diện xây dựng nhà ở những năm nay của thành phố Linh Long đã vượt xa các năm trước, tuy bây giờ tình hình còn chưa nghiêm trọng, thế nhưng khi mà khu kinh tế mới được xây dựng thành công và chào bán, sẽ có không ít địa phương xuất hiện hiện tượng nhà cửa để trống.

- Chủ tịch Tử Quân, bây giờ giá nhà đất căn bản là chỉ cần có người bán sẽ có người mua, bất động sản lúc này phải là thị trường của người bán. Sầm Vật Cương khoát tay áo với Vương Tử Quân rồi dùng giọng chân thật đáng tin nói: - Chuyện của thành phố Linh Long nên để cho bọn họ chỉnh đốn và cải cách, để cho bọn họ tích cực công tác, còn những thứ khác thì sau này hãy nói.

Sầm Vật Cương rời đi, Vương Tử Quân nhìn bóng dáng quật cường của Sầm Vật Cương giữa trời tuyết, trong lòng thật sự rất bất đắc dĩ. Mặc dù trong quá trình nói chuyện thì hắn cảm thấy chính mình có quan điểm làm cho hai bên tan rã không vui, thế nhưng hắn không còn lựa chọn nào khác ở phương diện này.

Đồ Phấn Đấu dù là người có sự nhiệt tình, năng lực không tồi, thế nhưng ở phương diện tính cách còn nhiều điểm cần sửa đổi. Hơn nữa Vương Tử Quân căn bản cảm thấy phương thức phát triển của Linh Long là quá nguy hiểm, không thể đưa Đồ Phấn Đấu tiến lên, nếu không sẽ làm nên tấm gương xấu cho các thành phố khác.

Sau khi tiễn chân Tiết Xuyên Cường thì tỉnh Mật Đông mở hội nghị thường ủy cuối cùng trong năm. Tuy bên ngoài là thời tiết lạnh lẽo thế nhưng trong phòng lại ấm áp như mùa xuân.

Khi Vương Tử Quân đi vào trong phòng họp thì lúc này đã có đầy người ngồi sẵn. Lúc này hắn không khỏi cảm thấy kinh ngạc vì Sầm Vật Cương đi đến rất sớm, hắn không khỏi gật đầu cười cười chào hỏi Sầm Vật Cương, sau đó ngồi xuống vị trí của mình.

- Thưa các đồng chí, bây giờ bắt đầu họp. Sầm Vật Cương gõ gõ lên micro trước mặt mình rồi trầm giọng nói. Vương Tử Quân lúc này mới phát hiện Sầm Vật Cương mặc một bộ tây trang rất mới, nhìn qua cực kỳ nghiêm túc.

Có vài đề tài thảo luận, Vương Tử Quân lật văn kiện ra xem, sau đó lẳng lặng nghe Sầm Vật Cương lên tiếng.

- Thưa các đồng chí, mới đó mà đã sắp hết một năm rồi. Sầm Vật Cương khẽ ho khan một tiếng, lão lúc này cũng không tiến hành lên tiếng theo đề tài thảo luận mà thuận miệng nói: - Tục ngữ có câu "một năm cốt ở mùa xuân", vào thời điểm tổng kết cuối năm này, tôi cảm thấy chúng ta nên cho ra vài tổng kết công tác.

- Phương diện tổng kết công tác thì chúng ta cũng không cần nói nhiều, dù sao thì thành tích của một năm vẫn ở đó, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng. Tôi muốn ở đây nói vài lời tổng kết, cũng không phải nói đến những thành quả lớn, tiến triển thuận lợi, hoàn thành viên mãn, vì như vậy là dông dài, căn bản là lãng phí thời gian của các đồng chí.

Sầm Vật Cương lên tiếng làm cho mọi người khẽ cười, thế nhưng hai hàng chân mày của Vương Tử Quân không khỏi nhíu lại. Hắn biết rõ cho đến bây giờ Sầm Vật Cương cũng không vô duyên vô cớ nói ra những lời như thế, đặc biệt hôm nay là thời điểm chọn người tiếp nhận vị trí của Tiết Xuyên Cường.

- Hôm nay chúng ta tiến hành tổng kết, chủ yếu là xem xét trong năm qua có phương diện tư tưởng nào có vấn đề hay không. Hôm nay ở nơi đây không có người ngoài, đều là những đồng sự chung vai sát cánh với nhau, tôi cho các đồng chí nói ra ý kiến, các vị cảm thấy tôi có gì cần sửa thì cũng nên nói ra.

- Như vậy chúng ta không những có thể cùng nhau cầu tiến, còn đề cao tính cộng đồng, còn có thể dùng một tinh thần mới đón một năm công tác mới. Sầm Vật Cương dùng giọng điệu cứng rắn nói xong thì Văn Thành Đồ đã cười nói: - Tôi tán thành ý kiến của bí thư, cổ nhân có câu: "Một năm qua đi cũng là lúc chúng ta tổng kết đánh giá chính mình!"

Sầm Vật Cương khẽ cười cười với Văn Thành Đồ, sau đó lão khẽ nói: - Bí thư Văn nói rất đúng, tôi đây xem như một lần mở rộng bàn chuyện với mọi người. Đầu tiên tôi cảm thấy tính cố chấp của mình nên sửa lại, ngày hôm qua tôi đã suy nghĩ cả buổi tối, cảm thấy có vài phương diện mà mình vẫn rất cố chấp, sau này nên sửa đổi, cũng mong những năm sau các đồng chí giúp đỡ công tác của tôi nhiều hơn.

Sầm Vật Cương nói đến bệnh của mình cũng không phải tránh nặng tìm nhẹ, rất nhiều bệnh tật mà Vương Tử Quân cảm nhận thấy đều được Sầm Vật Cương nói ra. Sau khi Sầm Vật Cương nói ra những lời này thì bầu không khí trong phòng có chút đè nén.

Những người đang ngồi đây căn bản đã hiểu bí thư Sầm tổng kết cuối năm cũng không phải là lòng tham nhất thời, căn bản là có chuẩn bị sẵn.

Sau khi nói ra những vấn đề tồn đọng trong công tác của mình, Sầm Vật Cương chợt nói với Phương Anh Hồ: - Thư ký trưởng Anh Hồ là người tiếp xúc với tôi nhiều nhất, thế nên tôi sẽ bắt đầu từ đồng chí Phương Anh Hồ. Thư ký trưởng Anh Hồ là người có năng lực công tác mạnh mẽ, một năm qua làm tốt công tác của văn phòng tỉnh ủy, hơn nữa hai ngày trước còn nhận được khen thưởng của lãnh đạo thượng cấp, căn bản là rất tốt.

- Nhưng thư ký trưởng Anh Hồ cũng nên có chút thay đổi tư tưởng, bây giờ anh không những là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, còn là lãnh đạo tỉnh ủy, thế nên phương diện công tác cũng cần chuyển biến tư tưởng. Không những làm tốt công tác phục vụ các vị lãnh đạo tỉnh ủy, những khi cho ra quyết sách cũng không nên băn khoăn nặng nề, nhiều lần xin chỉ thị.

Mặc dù là phê bình Phương Anh Hồ, thế nhưng điều này lại làm cho Phương Anh Hồ cảm thấy rất vui. Hắn gật đầu nói: - Bí thư Sầm nói ra ý kiến về công tác của tôi, tôi nhất định sẽ khắc ghi trong lòng, sau đó sẽ cố gắng sửa đổi, cố gắng vùi đầu vào công tác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui