Bí Thư Trùng Sinh

- Bí thư Đồ yên tâm, tôi nhất định sẽ thay đổi thái độ công tác của mình, tranh thủ đẩy công tác của mình tiến lên một bước. Cao Viễn Lực lúc này đã bình tĩnh lại, giọng điệu chân thành hơn vài phần.

Đồ Phấn Đấu còn định lên tiếng thì thư ký bên kia đã ghé sát bên tai nói: - Chủ tịch, là điện thoại của giám đốc Lỗ.

Đồ Phấn Đấu khẽ gật đầu, hắn tiếp nhận điện thoại trong tay thư ký, cũng không nghe ngay mà phất tay với Cao Viễn Lực, sa đó đi về phía xe của mình cách đó không xa. Khi hắn lên xe thì nhìn thoáng qua lái xe, chờ lái xe đi ra thì hắn mới nghe điện thoại: - Tôi là Đồ Phấn Đấu, có chuyện gì vậy?

- Bí thư Đồ, tôi đã xử lý xong rồi. Lỗ Đỉnh Thành nở nụ cười nói.

Đồ Phấn Đấu đang nóng lòng đối với thông tin này, sau khi nghe xong thì không khỏi thả lỏng hơn, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Thật sự đã xử lý tốt rồi sao?

- Điều này mong bí thư Đồ cứ yên tâm, tôi sao dám huyênh hoang với ngài ở sự kiện này? Thật sự đã xử lý xong. Nếu như ngài còn có lo lắng, người có thể cho người đến xem xét, tuyệt đối không có vấn đề. Lỗ Đỉnh Thành nói rất tự tin, điều này không khỏi làm cho Đồ Phấn Đấu cảm thấy thả lỏng hơn.

Đồ Phấn Đấu nở nụ cười ha hả rồi nói: - Giám đốc Lỗ anh làm việc thì tôi còn gì phải lo lắng? Nhưng này anh Lỗ, tôi hy vọng lần sau không tiếp tục phát sinh chuyện thế này. Anh đã tìm được đủ tiền, cũng đừng vì chút lợi nhỏ mà làm như vậy nữa, nếu những chuyện này bị phanh phui thì căn bản là không đáng.

- Bí thư Đồ nói rất đúng, chuyện này cũng trách tôi quá tin tưởng vào người khác, cảm thấy đó là anh em theo mình nhiều năm, thế nên mới đối đãi thoải mái một chút. Cũng khôn ngờ đám người này lại làm ra những chuyện như vậy, tôi đã yêu cầu bọn họ sửa đổi, ngài yên tâm, sau này tuyệt đối không có vấn đề như vậy tiếp tục xuất hiện nữa. Lỗ Đỉnh Thành đảm bảo làm cho Đồ Phấn Đấu thoải mái hơn, hắn cười nói: - Anh Lỗ, chuyện này anh phải để ý thật chặt, tuyệt đối không nên phát sinh hậu hoạn, người kia đặc biệt gây khó dễ với chúng ta, tôi không hy vọng còn được nghe những chuyện như vậy nữa.

- Điều này là nhất định. Lỗ Đỉnh Thành lên tiếng rất kiên quyết.

Đồ Phấn Đấu cười cười nói: - Bí thư Sầm sẽ đến kiểm tra công tác xây dựng của thành phố Linh Long, bây giờ đã sắp đến, tôi cũng không nói nhiều nữa.

Đồ Phấn Đấu nói rồi cúp điện thoại.

Sầm Vật Cương đưa mắt nhìn bản đồ quy hoạch xây dựng của thành phố Linh Long, nụ cười trên mặt càng thêm đậm. Lão chỉ vào một khu quy hoạch xây dựng rồi nói: - Phấn Đấu, công tác xây dựng và quy hoạch của thành phố Linh Long luôn đi đầu trong tỉnh, nhưng một thành phố phát triển không chỉ nhìn vào mặt ngoài, quan trọng là phải giải quyết các tệ đoan. Khi các anh làm xong công tác xây dựng thành phố, tôi sẽ quay lại xem hiệu quả cải tạo thế nào.

- Bí thư Sầm cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ chú ý thực hiện chỉ thị của ngài, sẽ tăng cường làm tốt công tác xây dựng quy hoạch. Đồ Phấn Đấu đối mặt với Sầm Vật Cương thì biểu hiện cực kỳ khiêm tốn.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão luôn có chút áy náy với một Đồ Phấn Đấu luôn thực hiện theo chỉ thị của mình, trước đó vốn đã đồng ý sẽ điều động người này, thế nhưng cuối cùng lại có biến hóa.

Tuy sự việc này không phải là Sầm Vật Cương có thể quyết định, thế nhưng khi nhìn thấy Đồ Phấn Đấu thì lão lại có chút cảm giác như thiếu nợ. Hơn nữa Đồ Phấn Đấu vẫn có biểu hiện cực kỳ tích cực.

Trong đầu Sầm Vật Cương lóe lên vài ý nghĩ, lão vỗ vỗ vai Đồ Phấn Đấu rồi nói: - Phấn Đấu, tổ chức sẽ không để cho các đồng chí vất vả công tác bị hại.

]Đồ Phấn Đấu có chút khiếp sợ với động tác của Đồ Phấn Đấu, thế nhưng sau đó lại cảm động. Dù sao hành động này của Sầm Vật Cương cũng nói rõ có bao nhiêu tín nhiệm mình.

Đồ Phấn Đấu thầm cảm động, hắn chợt nói: - Bí thư Sầm, có một số việc tôi có chút uất ức cũng không là gì, không được lên tỉnh thì tôi sẽ ở lại Linh Long công tác thêm vài năm, cũng muốn cho người ta thấy lực chiến đấu của ban ngành Linh Long là thế nào.

Sầm Vật Cương hiểu rõ người ta trong miệng Đồ Phấn Đấu là ám chỉ Vương Tử Quân, lão cũng có không ít tức giận với Vương Tử Quân, rõ ràng là sự việc đã được quyết định thế nhưng người này lại chen ngang.

Tuy Sầm Vật Cương không có bất kỳ căn cứ nào ở sự việc vừa rồi, thế nhưng lão cảm thấy có một số việc không cần chứng cớ. Một là một dù nói thế nào cũng không phải là hai, chuyện này nếu như không phải là Vương Tử Quân ra tay, dù ai cũng không thể đẩy một Trương Bản Tiến liên tục cản tay này tiến lên.

- Được rồi, chúng ta không nói về vấn đề này nữa, chúng ta đến công trường thôi. Sầm Vật Cương tuy cảm thấy rất thừa nhận lời nói của Đồ Phấn Đấu, thế nhưng trnog miệng lại không thể nói như vậy. Vì vậy hắn nhanh chóng di chuyển chủ đề, không khỏi đi về phía công trường.

Phương Anh Hồ cười cười với Đồ Phấn Đấu, cũng mau chóng đi theo. Đoàn người đi theo Sầm Vật Cương về phía công trường.

Công trường lúc này đang thi công đến giai đoạn khẩn trương, tòa nhà được xây dựng hơn phân nửa tuy đầy khói bụi thế nhưng đã có vài phần phong thái. Sầm Vật Cương nhìn tòa nhà mà không khỏi cười nói với Đồ Phấn Đấu: - Phấn Đấu, tốc độ xây dựng tòa nhà này khá nhanh, tôi nhớ lần trước khi đến Linh Long thì hình như mới được hai tầng mà thôi.

- Trí nhớ của bí thư thật sự rất tốt, chỗ này trước kia là Thôn Trình của thành phố chúng tôi, quá trình cải tạo được bắt đầu từ ngày 5/6, dự tính tháng tám năm nay sẽ hoàn công. Đồ Phấn Đấu chỉ vào tòa nhà đang được xây dựng rồi nói tiếp: - Dựa theo phương án chúng tôi phân phối, mỗi người đàn ông trong thôn Trình đều có được hai căn hộ, thế nên đại đa số người dân thôn Trình đều đồng ý với phương án cải tạo này.

Sầm Vật Cương gật đầu nói: - Công tác quần chúng nhất định phải làm cho tốt, thông qua cải tạo nên ưu hóa hoàn cảnh sống của nhân dân, đồng thời phải làm sao cho quần chúng tìm được lợi ích thực tế.

- Bí thư, chúng tôi sẽ nhất định chứng thực chỉ thị của ngài, sẽ làm tốt công tác này.

Khi hai người đang trò chuyện với nhau thì chợt nghe có người nói: - Chúng tôi không thể sống như vậy được, các người mau trả tiền cho chúng tôi, chúng tôi phải về nhà.

- Thế nhưng cứ hai ba ngày lại có kiểm tra, một tháng không có được vài ngày sống yên ổn, hơn nữa tiền lương ở đây không bằng người ta làm nửa tháng ở nơi khác. Chúng tôi đã quá thiệt thòi ở công trường này rồi, mau trả tiền công cho chúng tôi, chúng tôi phải đi.

Đồ Phấn Đấu có chút sững sốt, sau đó trầm giọng nói với viên phó chủ tịch Vưu Kim Đỉnh ở bên cạnh: - Có chuyện gì xảy ra?

Vưu Kim Đỉnh là một người hơn bốn mươi tuổi, nhìn qua làm cho người ta sinh ra cảm giác mập mạp khá giả tạo. Lúc này hắn đã vã mồ hôi trán, sau khi nghe câu hỏi của Đồ Phấn Đấu thì lên tiếng: - Để tôi qua xem thế nào.

Sầm Vật Cương nhìn thoáng qua phía đang ồn ào, sau đó trầm giọng nói: - Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Chúng ta đi qua đó xem sao.

- Bí thư Sầm, nếu không thì cho người phụ trách của bọn họ sang nói rõ tình huống? Đồ Phấn Đấu nói bằng giọng điệu có chút khẩn trương.

Sầm Vật Cương trầm mặt xuống nói: - Có vấn đề gì thì chúng ta sẽ giải quyết, bây giờ đã đến hiện trường, chúng ta cùng nhau qua xem thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui