Bí Thư Trùng Sinh

Khi Vương Tử Quân gặp mặt Phó Nhạc Thanh, Hà Kiến Chương còn sợ Vương Tử Quân tuổi trẻ nóng nảy sẽ nổi giận, thế nhưng không ngờ Vương Tử Quân chỉ mất nửa giờ để làm cho Phó Nhạc Thanh phải đối đãi với mình như bạn bèn lâu năm gặp lại. Biến hóa đột nhiên này không khỏi làm cho Hà Kiến Chương bất ngờ.

Phó Nhạc Thanh sở dĩ chọn Mật Đông làm nơi đặt hạng mục, tuy điều này không liên quan đến vị trí địa lý của Mật Đông, thế nhưng Hà Kiến Chương hiểu nếu như không có mặt mũi của Vương Tử Quân, chuyện này căn bản không được thuận lợi như thế.

Dù sao thì cũng không phải chỉ có một mình Mật Đông tranh thủ hạng mục này, những tỉnh thành khác cũng tranh nhau, cũng có được những ưu thế đặc biệt của riêng mình.

Sau khi tiễn chân Phó Nhạc Thanh thì Vương Tử Quân cùng Hà Kiến Chương đi vào trong khách sạn. Sau khi uống một ngụm trà, Vương Tử Quân duỗi tay mệt mỏi, sau đó mỉm cười nói với Hà Kiến Chương: - Chủ tịch Hà, dù thế nào thì chuyện này xem như đã được nắm bắt, trung tâm hàng không được xây dựng ở Mật Đông, như vậy sẽ có tác dụng xúc tiến không nhỏ với sự phát triển kinh tế của Mật Đông.

- Chủ tịch nói rất đúng, tôi quay về nhất định sẽ gọi chủ tịch Hải Bác đến, sẽ yêu cầu anh ấy sắp xếp chuyện này cho tốt, yêu cầu bọn họ làm tốt tất cả công tác chuẩn bị trong tháng sáu. Hà Kiến Chương vừa thổi trà vừa khẽ cười nói.

Vương Tử Quân gật đầu nói: - Chuyện này nhất định phải nắm bắt, công ty Thần Hàng đã biểu hiện thành ý của mình, chúng ta không nên để xảy ra vấn đề ở những phương diện nhỏ nhặt. Khi đó dù người ta không nói, thế nhưng sẽ cho ra đánh giá không cao với công tác của chúng ta.

Hà Kiến Chương nhìn bộ dạng rất hào hứng của Vương Tử Quân, hắn không khỏi cười cười nói: - Chủ tịch, bây giờ hội nghị ở thành phố Linh Long đã chuẩn bị xong, ngài xem khi nào thì tổ chức họp?

- Cứ chờ chút. Vương Tử Quân khoát tay áo nói.

Hà Kiến Chương biết rõ Vương Tử Quân mở hội nghị cũng không phải là vì khen ngợi thành phố Linh Long, thế nhưng hắn cũng không muốn làm cho xung đột của Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương thêm nặng nề. Lúc này nghe thấy Vương Tử Quân nói chờ chút, thế là hắn cảm thấy rất tình nguyện.

- Chủ tịch Kiến Chương, các đường cao tốc trong tỉnh Mật Đông, ngoài phía thành phố Đồng Lục còn chưa làm xong, bây giờ các thành phố khác trên cơ bản đều đã có. Vương Tử Quân đứng lên đi lại vài bước, sau đó hắn nói tiếp: - Tỉnh Mật Đông chúng ta muốn phát triển cần phải phát huy ưu thế của mình, lại phải sáng tạo ra ưu thế.

- Ví dụ như phương diện giao thông, đường cao tốc cũng không phải là mục đích cuối cùng của chúng ta. Mục đích cuối cùng của chúng ta chính là nhanh chóng đẩy mạnh động cơ phát triển kinh tế, thông qua những động cơ này mà kéo cả tỉnh Mật Đông tiến lên.

Hà Kiến Chương căn bản cực kỳ thừa nhận những lời nói này của Vương Tử Quân, thế nhưng có một số việc cũng không phải dễ dàng. Ví dụ như đa số địa phương đều thúc đẩy động cơ phát triển kinh tế của mình, thế nhưng làm dễ như nói sao? Vì vậy có nhiều nơi hô hào khẩu hiệu khá nhiều năm, cũng bỏ ra nhiều thời gian làm đủ mọi công tác, thế nhưng đến bây giờ còn chưa sinh ra tác dụng như mong muốn.

- Anh xem, nếu như chúng ta cho thành phố Tử Quang và Rừng Mật liên lạc với nhau, sau đó dùng nơi này làm trung tâm, đẩy mạnh xây dựng nửa vòng kinh tế, anh cảm thấy thế nào? Vương Tử Quân đi đến tấm bản đồ tỉnh Mật Đông rất lớn được treo trong phòng rồi trầm giọng hỏi.

"Nửa vòng kinh tế?" Hà Kiến Chương nhìn vào bàn tay của Vương Tử Quân vẽ trên bản đồ, trong đầu không khỏi thầm nghĩ về nửa vòng kinh tế kia. Đối với Mật Đông thì địa vị thật sự của Rừng Mật chính là động cơ để phát triển kinh tế, những địa phương ở gần bên đều có thể nhân cơ hội mà vùng lên.

VÌ muốn lợi dụng ưu thế này mà trước đó Đường Chấn Huy có đưa ra phương án nhất thể hóa Rừng Mật, hai năm qua chủ tịch Vương cũng cố gắng thúc đẩy phương án này, thế nhưng vì nguyên nhân thành phố Kim Hà mà phương án gặp phải cục diện cực kỳ khó khăn.

Chủ tịch Vương bắt đầu lại từ con số không sao?

Chủ tịch Đường là người cho ra phương án nhất thể hóa Rừng Mật, nếu như làm tốt thì công lao sẽ nằm lên người chủ tịch Đường. Chủ tịch Vương dù ở bên này có cố gắng thế nào thì cũng chỉ là rập khuôn theo người khác mà thôi.

Bây giờ phương án nhất thể hóa Rừng Mật căn bản gặp phải hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, nếu như chủ tịch Vương thúc đẩy nửa vòng kinh tế, như vậy sẽ là tập trung thành tích vào trong tay chủ tịch Vương.

Nếu như là người bình thường thì có thể cho ra lựa chọn như vậy, thế nhưng chủ tịch Vương sẽ là người bình thường sao?

Trong đầu chợt lóe lên vài ý nghĩ, Hà Kiến Chương do dự một lát rồi nói: - Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy phương án nửa vòng kinh tế là không tồi, nếu như có thể làm tốt, nhất định sẽ làm cho kinh tế trong tỉnh thêm tăng trưởng.

- Nhưng bây giờ chúng ta đang đẩy mạnh phương án nhất thể hóa Rừng Mật, nếu như chúng ta tiến hành thay đổi sách lược, chỉ sợ sẽ làm cho nhất thể hóa Rừng Mật rơi vào tình huống cực kỳ phức tạp.

Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt của Hà Kiến Chương, hắn thầm cảm thấy vui sướng. Hà Kiến Chương là một trong những vị thường ủy tỉnh ủy, là người có độ tuổi khá cao, công tác trưởng thành lão luyện. Khi hắn đề bạt Hà Kiến Chương có căn cứ vào những lý do này.

Hơn nữa lý do này còn được lãnh đạo thượng cấp thừa nhận.

Lúc này Hà Kiến Chương còn có ý nghĩ không bỏ qua phương án nhất thể hóa Rừng Mật, như vậy những người khác sẽ nghĩ thế nào, có thể thấy rất rõ ràng vấn đề ở đây.

Vương Tử Quân càng thêm khẳng định đáp án của mình, hắn biết rõ lúc này không phải làm rõ vấn đề với Hà Kiến Chương. Hơn nữa nếu nói ra rõ ràng cũng không hay, thế nên không bằng cứ để cho Hà Kiến Chương suy nghĩ theo hướng của mình.

- Chủ tịch Hà, nửa vòng kinh tế cũng không xung đột với phương án nhất thể hóa Rừng Mật, hai phương án giống như hai mũi dùi phát triển kinh tế, có hai đường mới ổn định, nếu như nói có quan hệ, tôi nghĩ đó sẽ là quan hệ xúc tiến.

Hà Kiến Chương nhìn gương mặt tươi cười vui vẻ của Vương Tử Quân, hắn càng cảm thấy có vài phần hoài nghi. Nhưng hắn biết rõ hai đường như lời nói của Vương Tử Quân căn bản chỉ là một phán đoán tốt đẹp mà thôi, thao tác thực tế cần phải có sự giúp đỡ và coi trọng của lãnh đạo, khi đó sẽ có dài có ngắn, có lợi có hại.

Nhưng Hà Kiến Chương không có lý do để phản đối sách lược này của Vương Tử Quân, nửa vòng kinh tế thật sự có tác dụng đề cao trình độ phát triển kinh tế của Rừng Mật, thành phố Tử Quang ở bên cạnh Rừng Mật cũng có được nhiều lợi ích.

- Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy nửa vòng kinh tế là không tồi, nếu như có thể đẩy mạnh nửa vòng kinh tế này, căn bản là sự giúp đỡ to lớn với phương diện cải thiện hoàn cảnh của Rừng Mật và phát triển kinh tế Mật Đông.

Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt của Hà Kiến Chương, hắn không khỏi cười cười: - Nếu chủ tịch Hà cảm thấy đề nghị này là rất tốt, như vậy chúng ta nhanh chóng hành động, tranh thủ đẩy mạnh hạng mục này trong thời gian sớm nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui