Bí Thư Trùng Sinh

- Trưởng phòng Xà, chị rõ ràng là khách quý, mời chị ngồi. Vương Tử Quân tươi cười nhìn Xà Lê Hoa rồi nhiệt tình mời ngồi.

Xà Lê Hoa nhìn nụ cười của Vương Tử Quân mà không khỏi trấn tĩnh hơn, nàng cười nói: - Chủ tịch, xem ra tôi cần phải kiểm điểm lại bản thân, lãnh đạo nói tôi là khách quý, căn bản không phải là phê bình rồi sao?

- Ha ha ha, trưởng phòng Xà, chị không cần phải so đo với tôi như vậy. Vương Tử Quân ngồi xuống đối diện với Xà Lê Hoa rồi cười tủm tỉm nói.

Lúc này Triệu Hiểu Bạch chú ý châm trà nói: - Trưởng phòng Xà, mời chị dùng trà.

- Chủ tịch Vương, Hiểu Bạch thật sự không tồi, sau khi được ngài dạy bảo thì căn bản là tương lai càng rộng mở, hoàn toàn dư dả xuống tuyến dưới làm một vị chủ tịch thành phố. Xà Lê Hoa tiếp nhận ly trà trong tay của Triệu Hiểu Bạch rồi lên tiếng khích lệ.

Triệu Hiểu Bạch là thư ký của Vương Tử Quân, khích lệ thư ký tất nhiên sẽ làm cho lãnh đạo có thể diện. Xà Lê Hoa là người có kinh nghiệm ở phương diện này, bây giờ nói ra càng làm cho người ta cảm thấy thân mật và hiền hòa.

Vương Tử Quân biết rõ đây là lời nịnh hót biến tướng của Xà Lê Hoa với mình, thế nhưng hắn vẫn nở nụ cười sáng lạn. Thứ nhất là hắn cần phải nể mặt Xà Lê Hoa, thứ hai là năng lực công tác của Triệu Hiểu Bạch thời gian qua căn bản là không tệ.

- Hiểu Bạch có năng lực công tác khá tốt, thế nhưng vẫn thiếu kinh nghiệm công tác cơ sở, khoảng thời gian sau cũng nên cho cậu ấy xuống tuyến dưới rèn luyện.

Xà Lê Hoa dùng giọng cảm khái nói: - Đúng vậy, cơ sở thật sự là nơi có thể rèn luyện cán bộ rất tốt.

Hai người Vương Tử Quân và Xà Lê Hoa trò chuyện với nhau, Triệu Hiểu Bạch nhanh chóng lui ra. Tuy hắn rất muốn nghe những lời liên quan đến phương diện sắp xếp mình của Vương Tử Quân, thế nhưng lý trí nói cho hắn biết mình không nên vì cái trước mắt như vậy.

Triệu Hiểu Bạch căn bản không có chút lo lắng về phương diện Vương Tử Quân sắp xếp công tác cho mình. Tuy chủ tịch Vương chưa từng nói với hắn về vấn đề này, thế nhưng hắn biết rõ chủ tịch Vương nhất định không bao giờ để cho mình có hại.

Tuyến huyện tuy có hơi thấp thế nhưng cũng là nơi có thể rèn luyện con người, không phải chủ tịch Vương từng bước đi lên từ cấp xã sao?

Sau khi Triệu Hiểu Bạch đóng cửa phòng lại thì Xà Lê Hoa nhanh chóng đi vào chủ đề chính, nàng đưa văn kiện trong tay cho Vương Tử Quân rồi nói: - Chủ tịch, sắp tới là tết Kim Hoa của tỉnh Mật Đông, đây là những phương án nghi thức cho tết Kim Hoa sắp tới ở thành phố Rừng Mật, mời ngài xem qua một chút.

Vương Tử Quân cầm phương án lên xem một chút, trước kia tết Kim Hoa là do thành phố Rừng Mật và phòng tuyên truyền liên hợp tổ chức, tối đa cũng chỉ đến báo cáo vài câu mà thôi, hôm nay Xà Lê Hoa đến rõ ràng là có chuyện khác.

Khi Vương Tử Quân nhìn qua phương án mà không khỏi cau mày. Tuy con số trên phương án chỉ là dự tính, thế nhưng nếu thực hiện theo phương án này, chỉ sợ sẽ phải bỏ ra con số tài chính lên gấp ba lần.

Hèn gì mà Xà Lê Hoa phải đến tìm mình, nếu như thiếu tài chính thì phía thành phố Rừng Mật và phòng tài chính tỉnh có thể giải quyết. Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên vài ý nghĩ, hắn không khỏi đưa mắt nhìn Xà Lê Hoa.

Xà Lê Hoa luôn quan tâm đến hành vi của Vương Tử Quân, khi thấy Vương Tử Quân nhíu mày thì nàng thầm nghĩ sự việc không được tốt cho lắm. Mãi đến khi Vương Tử Quân đưa mắt nhìn thì nàng mới vội vàng giải thích: - Chủ tịch Vương, tết Kim Hoa căn bản là một ngày lễ quan trọng của tỉnh Mật Đông, những lần tổ chức trước đó không những có tiếng vang lớn trong cộng đồng người tỉnh Mật Đông, còn có không ít Hoa Kiều quan tâm.

- Vì vậy lần này chúng tôi định tổ chức hơi lớn một chút, biến nó thành ngày lễ truyền thống, biến nó thành diễn đàn kêu gọi đầu tư của tỉnh, để đạt đến hiệu quả cao trong công tác tuyên truyền về tỉnh Mật Đông. Xà Lê Hoa không nói ra chỉ thị của Sầm Vật Cương, tuy chỉ thị của Sầm Vật Cương không có gì là sai, thế nhưng nàng là người thông minh, nàng hiểu đôi khi nói ra những lời như vậy lại có tác dụng phản ngược.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn căn bản không phản đối phương diện tuyên truyền cho nhiều người biết về Mật Đông. Sau khi xem xong phương án thì hắn trầm giọng nói: - Trưởng phòng Xà, tôi đồng ý với lời đề nghị của chị, thế nhưng tôi cảm thấy muốn đề cao ngày tết Kim Hoa cũng không cần tốn nhiều tiền. Chị xem chỗ này đi, mời ngôi sao nổi tiếng đến biểu diễn, tôi cảm thấy điều này là không cần. Tỉnh Mật Đông chúng ta cũng có đoàn ca múa nhạc, để cho bọn họ biểu diễn vừa biểu hiện phong tục ca múa của Mật Đông, vừa có thể biểu hiện văn hóa của Mật Đông, không phải sẽ làm cho ngày lễ thêm đặc sắc sao?

Xà Lê Hoa nhìn Vương Tử Quân nói vài câu đã làm cho một hoạt động tốn kém khá nhiều tiền chợt thoải mái hơn, thế là không khỏi sinh ra cảm giác đổ mồ hôi. Nàng biết rõ nếu dựa theo ý kiến của Vương Tử Quân, như vậy thì cũng không đến mức cần quá nhiều tiền.

Xà Lê Hoa cắn răng rồi cuối cùng trầm giọng nói: - Chủ tịch Vương, phương án này đã được bí thư Sầm chỉ định, anh xem...

Vẻ mặt Vương Tử Quân cũng không có gì biến đổi, nhưng trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ. Đối với hắn thì đây không phải chuyện lớn, chỉ cần ký vào một chữ là được.

Thế nhưng Vương Tử Quân lại không muốn ký như vậy. Khoảng thời gian gần đây Mật Đông đang cố gắng chỉnh đốn thu chi của ban ngành chính quyền, có thể nói đang ở vào trong giai đoạn nút thắt, nếu như mở cục diện như vậy chỉ sợ tất cả công tác trước đó sẽ là uổng phí.

Xà Lê Hoa nhìn gương mặt bình tĩnh của Vương Tử Quân mà không khỏi đổ mồ hôi. Khi hắn đang suy nghĩ miên man bất định thì chợt nghe Vương Tử Quân nói: - Chị về điều chỉnh ý nghĩ của mình, phải cố gắng làm sao để nổi bật văn hóa Mật Đông, cho thêm vào đó những thắng cảnh nổi tiếng của tỉnh. Sau khi cho ra phương án thì tôi và chị sẽ đến gặp bí thư Sầm.

Xà Lê Hoa còn muốn nói thêm, thế nhưng sau khi trầm ngâm giây lát thì cầm phương án rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân.

Lúc này xem như Xà Lê Hoa đã được nếm mùi vị cảm giác khó xử, dù sao bị kẹp giữa hai vị lãnh đạo cũng không phải là chuyện gì hay ho. Nhưng bây giờ nàng nên làm sao bây giờ? Ý kiến của hai vị lãnh đạo không giống nhau, người khó chịu nhất lại là nàng.

Sau khi Xà Lê Hoa rời đi, Vương Tử Quân lẳng lặng suy tư về việc vừa rồi. Mối quan hệ giữa hắn và Sầm Vật Cương càng thêm vi diệu, tuy hai người căn bản không có xung đột gì lớn, thế nhưng lại có biểu hiện khá trái ngược.

Vương Tử Quân tất nhiên sẽ sinh ra ý nghĩ muốn tích cực điều chỉnh mối quan hệ này, có môt số việc mình sinh ra ý nghĩ khác biệt, thế nên không thể đi theo ý nghĩ của Sầm Vật Cương. Ví dụ như tết Kim Hoa lần này, cũng không phải là Vương Tử Quân tự bỏ tiền túi ra, hắn ký tên cũng không sinh ra tổn thất gì, thế nhưng hắn đang ở vị trí hiện tại căn bản không phải cố gắng hết sức để làm tốt các mối quan hệ, hắn phải thực hiện theo đúng nguyên tắc của mình.

Hy vọng bí thư Sầm có thể hiểu được mình.

Khi Vương Tử Quân trầm ngâm thì tiếng gõ cửa vang lên, Trương Tề Bảo đi vào báo cáo: - Chủ tịch Vương, bí thư Lôi Hợp Tuấn của thành phố Đồng Lục đi đến.

Lôi Hợp Tuấn là một trong những vị cán bộ tích cực dựa vào Vương Tử Quân, trước khi đến thì hai bên đã liên lạc với nhau, bây giờ Vương Tử Quân nghe Trương Tề Bảo báo cáo thì khoát tay nói: - Mời bí thư Lôi vào đây một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui