Bí Thư Trùng Sinh

Tuy Vương Tử Quân nói là mời Lôi Hợp Tuấn đi vào, thế nhưng đó không phải chỉ có một mình Lôi Hợp Tuấn, còn có một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi. Người đàn ông trung niên này tuy không cao nhưng cơ thể mạnh mẽ làm cho người ta sinh ra cảm giác trầm trọng, thế nhưng sau khi đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân thì tỏ ra rất gò bó.

- Chủ tịch, đã nhiều ngày ngài chưa đến thành phố chúng tôi kiểm tra công tác. Lần trước khi ngài đến kiểm tra công tác, tôi có nói khi nào mà hồ hoa sen ở Đồng Lục được cải tạo xong thì nhất định phải đến xem, bây giờ hoa sen đã qua mùa nở rộ rồi. Lôi Hợp Tuấn có tiếp xúc khá gần với Vương Tử Quân, vì vậy hắn mở miệng có vẻ tùy ý. Hắn ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân rồi cười hì hì nói.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu cười với Lôi Hợp Tuấn, sau đó hắn cười nói: - Tôi thật sự có nói như vậy, thế nhưng tôi chỉ muốn xem tình cảnh hoa sen nở đầy hồ, nếu bây giờ đi thì căn bản là khá tiếc nuối.

- Vậy thì lần sau ngài đến là được. Lôi Hợp Tuấn nói bằng giọng điệu cung kính: - Lúc này hồ hoa sen căn bản đã phát triển rất mạnh, có nhiều khách sạn khai truong lại, có nhiều món ăn liên quan đến hoa sen, nếu đi đến nơi khác căn bản khó được nếm những món này.

Vương Tử Quân khoát tay áo nói: - Được, bí thư Lôi xem như là người mồm mép lợi hại, đến khi đó tôi cũng muốn nếm thử xem thế nào.

- Chủ tịch, lần này tôi đến báo cáo với ngài về tình huống xây dựng các khu công nghệ. Đây là hó thư ký trưởng văn phòng Quản Tự Thành của văn phòng thị ủy kiêm chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu công nghệ thành phố Đồng Lục, mời anh giới thiệu thoáng qua tình huống đẩy mạnh và phát triển khu công nghệ của Đồng Lục cho chủ tịch Vương được biết.

Quản Tự Thành nghe Lôi Hợp Tuấn nói như vậy thì đứng lên khỏi ghế sa lông nói: - Chủ tịch Vương, dưới sự giúp đỡ cao độ của cấp ủy chính quyền thành phố và tỉnh, chúng tôi đã cho ra nhiều biện pháp thúc đẩy xâu dựng các khu công nghệ. Trước hết là chúng tôi bỏ ra lực lượng cực kỳ lớn để xây dựng cơ sở.

Vương Tử Quân nghe Quản Tự Thành báo cáo mà biết rõ người này có chút căng thẳng. Hắn nhìn bộ dạng của chủ nhiệm Tự Thành, thế là chợt có vài phần nghi vấn. Quản Tự Thành báo cáo gì vậy? Lôi Hợp Tuấn có thể báo cáo với mình về vấn đề này, vì sao còn ném công tác lên người chủ nhiệm kia? Không phải có ý nghĩ gì khác đấy chứ?

Sau khi Quản Tự Thành báo cáo xong, Vương Tử Quân có hỏi vài vấn đề. Vương Tử Quân hỏi vài vấn đề không khó, thế nhưng lại nhận được câu trả lời chuyên nghiệp của Quản Tự Thành, hắn chợt phát hiện người này bỏ ra khá nhiều công sức chuẩn bị báo cáo với mình.

Vương Tử Quân tiến hành khuyến khích chủ nhiệm Quản vài câu, sau đó nói: - Sắp tới tôi sẽ đến thăm thành phố Đồng Lục, tôi nhất định sẽ đến thăm các khu công nghệ của các anh. Tôi hy vọng khi đó Đồng Lục còn phát triển mạnh mẽ hơn bây giờ.

Quản Tự Thành là người thông minh, hắn nói thêm vài câu rồi rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. khi chủ nhiệm Quản rời đi, Lôi Hợp Tuấn cũng không chờ Vương Tử Quân lên tiếng mà khẽ nói: - Chủ tịch, ngài cảm thấy Tiểu Quản kia như thế nào?

Vương Tử Quân cảm thấy Quản Tự Thành là người không tệ, hắn cười cười nói: - Người này ý nghĩ rõ ràng, năng lực khá tốt, có thể rèn luyện một chút, tuyệt đối là sự giúp đỡ tốt với anh.

- Chủ tịch ngài cho ra đánh giá cao về Tiểu Quản, nếu là anh ấy biết được, nhất định sẽ cực kỳ cảm kích. Lôi Hợp Tuấn nói rồi cười cười tiếp tục: - Chủ tịch, tôi cảm thấy văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh chính là nơi cần được tăng cường, nếu để cho Tiểu Quản đi đến công tác thì căn bản sẽ rất tốt.

Lúc này Vương Tử Quân đã hoàn toàn hiểu rõ ý nghĩ của Lôi Hợp Tuấn, sở dĩ Lôi Hợp Tuấn kéo Quản Tự Thành qua, căn bản là vì chuyện nhiệm kỳ mới. Hắn nhìn gương mặt sáng lạn của Lôi Hợp Tuấn mà không khỏi khẽ gật đầu.

Lôi Hợp Tuấn rời đi rất với bộ dạng mỹ mãn, nhưng suy tư của Vương Tử Quân lại càng nhiều hơn. Nửa năm nữa sẽ đến nhiệm kỳ mới, tuy nhiệm kỳ mới cần Sầm Vật Cương nắm đại cục, thế nhưng hắn là chủ tịch tỉnh, chính hắn cũng cần phát ra âm thanh của mình. Nếu như hắn mất đi âm thanh ở sự kiện cực kỳ quan trọng này, không chỉ làm khó cho công tác, hơn nữa tuyến trên sẽ hoài nghi năng lực khống chế đại cục của mình.

Nhưng Sầm Vật Cương bên kia sẽ không có ý nghĩ gì sao?

Động tác của Xà Lê Hoa căn bản là tương đối nhanh, chỉ một ngày sau nàng đã cầm theo bản kế hoạch sửa đổi đến tìm Vương Tử Quân. Sau khi đưa bản kế hoạch cho Vương Tử Quân thì nàng còn cười khổ nói: - Chủ tịch Vương, chuyện này tôi thật lòng còn có chút không yên, ngài nên đi sang giúp đỡ tôi một chút ở phương diện tác động với bí thư Sầm.

Vương Tử Quân tiếp nhận bản kế hoạch nhìn qua một chút, lúc này Xà Lê Hoa rõ ràng là sửa đổi phương án theo ý của mình. Thế là hắn cười nói: - Được rồi, chị Xà, chuyện này tôi đã đồng ý thì sẽ đi với chị.

Sau khi gọi điện thoại đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Vương Tử Quân cùng Xà Lê Hoa đi đến phòng của Sầm Vật Cương. Khi hai người bọn họ đi vào trong phòng, lúc này Sầm Vật Cương đang cúi đầu xem xét văn kiện. Khi thấy hai người bọn họ đi đến thì lão không khỉ cười nói: - Căn bản không có nhiều cơ hội chủ tịch Vương và trưởng phòng Xà cùng đến, mời các vị ngồi.

Vương Tử Quân cười cười, hắn ngồi xuống ghế sa lông trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, sau đó nói: - Bí thư Sầm, tôi đã cho chị xà một vấn đề khó khăn, chị ấy không dám tự mình gặp anh, thế nên kéo tôi cùng đến.

- Ha ha ha, trưởng phòng Xà, tôi thật sự đáng sợ như vậy sao? Sầm Vật Cương ngồi xuống ghế sa lông rồi cười ha hả nói: - Nếu thật sự là như vậy thì tôi nên sửa đổi lại tính tình của mình, nếu không sau này mọi người mà đều không chịu đến báo cáo công tác với tôi như trưởng phòng Xà, sau này tôi cũng sẽ bị người ta cười cho.

Sầm Vật Cương nói như vậy làm cho bầu không khí trong phòng đầy vui vẻ, thế nhưng nụ cười trên mặt Xà Lê Hoa lại có vài phần cứng nhắc.

- Bí thư Sầm, sự việc là thế này, trưởng phòng Xà cầm theo phương án tổ chức tết Kim Hoa đến chỗ tôi đòi tiền, tôi có nhìn qua một chút, cảm thấy chị thị của ngài yêu cầu tổ chức tết Kim Hoa làm thành danh thiếp cho Mật Đông, hơn nữa còn tạo điều kiện để tăng cường liên lạc với bên ngoài là cực kỳ phù hợp với thực tế phát triển của tỉnh. Vương Tử Quân tiếp nhận ly trà từ tay thư ký của Sầm Vật Cương, sau đó hắn trầm giọng nói với Sầm Vật Cương.

Sầm Vật Cương thật lòng đã có suy đoán vì sao Vương Tử Quân và Xà Lê Hoa lại cùng nhau đến gặp mình, lúc này nghe Vương Tử Quân nhắc đến tết Kim Hoa, lão không nói lời nào mà chỉ nở nụ cười nhàn nhạt lắng nghe.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui