Bí Thư Trùng Sinh

Trên hội trường trung tâm của thành phố Rừng Mật, Kim Chính Thiện đang tỏ ra cực kỳ kích động. Hắn nhìn Tần Điền Cương đang đứng cùng vài vị lãnh đạo phân khu tỉnh Mật Đông mà nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn.

Lý Chinh Siêu đã đến, điều này làm cho Kim Chính Thiện cảm thấy rất mừng rỡ. Tần Điền Cương đến càng làm cho hắn cảm thấy giống như trúng xổ số. Tuy trước kia Tần Điền Cương đã có quan hệ không tệ với Vương Tử Quân, thế nhưng Kim Chính Thiện vẫn không cho rằng Tần Điền Cương sẽ đến.

Nhưng Tần Điền Cương không những đến tham gia sự kiện tết Kim Hoa, còn mang theo vài vị lãnh đạo của phân khu tỉnh Mật Đông. Khi Tần Điền Cương đi đến thì nhân số thường ủy tỉnh ủy có mặt ở thành phố Rừng Mật đã đạt đến con số sáu.

Tuy so ra thì kém phía thành phố Linh Long một vị thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng ý nghĩa của nó lại khác biệt, tin tưởng đám cán bộ tỉnh Mật Đông khi thấy tình huống này sẽ yên tâm hơn. Dù sao thì điều này cũng có nghĩa là chủ tịch Vương vững vàng trên vị trí của mình, lực ảnh hưởng ở Mật Đông đang dần ngang bằng với bí thư Sầm.

Kết quả như vậy cũng không biết bí thư Sầm sẽ có ý nghĩ thế nào.

Kim Chính Thiện nhìn qua màn hình điện tử lớn trên hội trường, hắn có thể thấy được tình huống ở thành phố Linh Long phương xa. Lúc này hắn thấy Sầm Vật Cương vẫn có tinh thần phấn chấn vui vẻ, đang tuyên bố khai mạc sự kiện tết Kim Hoa ở thành phố Linh Long.

Nhìn qua thì thấy Sầm Vật Cương bây giờ không khác gì dĩ vãng, thế nhưng chỉ cần nhìn vào điểm này thì Kim Chính Thiện cũng không khỏi bội phục. Dù sao thì cảnh giới vui buồn không để lộ ra bên ngoài cũng không phải người thường có thể rèn luyện được.

Các chương trình trong sự kiện tết Kim Hoa căn bản được chuẩn bị rất đầy đủ, đặc biệt là tiết mục Kim Hoa Thần của đoàn ca múa nhạc tỉnh Mật Đông càng làm cho bầu không khí dâng lên cao. Vương Tử Quân vừa xem biểu diễn vừa trò chuyện với bí thư ủy ban tư pháp Lý Chinh Siêu ở bên cạnh mình.

Vương Tử Quân căn bản có chút nắm chắc phương diện Tần Điền Cương sẽ đến, thế nhưng hắn căn bản cảm thấy bất ngờ vì một người trước nay căn bản ít lên tiếng là bí thư Lý Chinh Siêu của ủy ban tư pháp tỉnh ủy cũng đến.

Vương Tử Quân căn bản không tiếp xúc nhiều với Lý Chinh Siêu, dù sao thì phương diện giao thoa công tác của hai người là không nhiều, Lý Chinh Siêu lại càng là người ngoại tộc trong thường ủy tỉnh ủy, đại đa số đều không phát biểu ý kiến của mình.

Có thể nói Lý Chinh Siêu căn bản là người ngoài trong nhóm thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng lần này vì sao lại cho ra hành vi như vậy?

- Bí thư Lý, lần này anh căn bản làm cho tôi rất bất ngờ. Sau khi hàn huyên về chương trình ca múa nhạc đang diễn ra, Vương Tử Quân hỏi thẳng vào vấn đề.

Lý Chinh Siêu cười nói: - Chủ tịch Vương, con người của tôi thích ca múa nhạc, hơn nữa những chương trình của tết Kim Hoa lần này căn bản được dàn dựng công phu, tôi sao có thể bỏ qua được? Hôm nay đến xem quả nhiên không thể không tán thưởng.

Vương Tử Quân nhìn nụ cười sáng lạn của Lý Chinh Siêu, hắn không khỏi thầm nghĩ Lý Chinh Siêu này căn bản cũng có tài năng. Người này ném cho mình một phần nhân tình, hơn nữa còn giả vờ điềm nhiên như không, căn bản là bày ra tư thái làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.

Nhưng dù Lý Chinh Siêu xuất phát từ nguyên nhân gì, người này đến căn bản là một việc tốt. Dù sao thì Lý Chinh Siêu đến cũng làm cho Vương Tử Quân càng có thêm thể diện.

Khi Vương Tử Quân đang trầm ngâm thì tiếng vỗ tay vang lên như sấm từ bên dưới sân khấu, khi tiếng vỗ tay vang lên thì Vương Tử Quân không khỏi nhìn lên sân khấu, lúc này đoàn ca múa nhạc đang chào cảm ơn. Lúc này người xem bên dưới cho ra những tràng pháo tay rất lớn, tất nhiên chứng tỏ đoàn ca múa nhạc biểu diễn thành công.

Vương Tử Quân nhìn bầu không khí hưng phấn mà không nhịn được phải đứng lên vỗ tay.

Tiếng vỗ tay vốn đã sắp kết thúc nhưng bây giờ đột nhiên lại vang lên như thủy triều, âm thanh vang vọng trong lòng mọi người.

Vào buổi tối Vương Tử Quân từ trong phòng tiếp đãi khách quý của khách sạn đi ra, bây giờ đã là mười giờ tối. Hắn nhìn đèn đường rực sáng mà không khỏi nói với Triệu Hiểu Bạch ở bên cạnh: - Bây giờ cũng không còn sớm nữa, các cậu mau về nhà thôi.

- Chủ tịch Vương, chúng tôi còn phải đưa ngài về nhà cái đã. Triệu Hiểu Bạch tuy bây giờ cũng cực kỳ mỏi mệt, thế nhưng hắn biết rõ công tác của mình, vì vậy khẽ đề nghị với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân khoát tay áo nói: - Cậu không phải không biết kỹ thuật lái xe của tôi, cậu về Tiểu Lý về đi, tôi tự lái xe về.

Triệu Hiểu Bạch còn muốn tiếp tục kiên trì, thế nhưng dưới ánh mắt của Vương Tử Quân thì không thể không gật đầu. Hắn căn bản tin tưởng vào kỹ thuật lái xe của vương tử quân, hơn nữa từ khách sạn về nhà Vương Tử Quân cũng không quá xa.

Vương Tử Quân lên xe nhưng lại có chút do dự, bây giờ hắn không biết nên đi về đâu. Mạc Tiểu Bắc còn chờ hắn ở nhà, ở ngoại thành lại có một Liêu An Như đang từ ngàn dặm xa xôi đến đây, nàng đang chờ đợi.

Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Vương Tử Quân do dự giây lát, hắn quyết định đi gặp Liêu An Như. Dù sao thì hai bên đã lâu không gặp mặt, hắn cũng không thể keo kiệt chút thời gian của mình.

Xe chậm rãi chạy trên đường lớn, Vương Tử Quân nhìn đèn đuốc sáng trưng, có thể thấy được nhiều nhóm người đang đi lại vui vẻ với nhau. Lúc này từng cặp tình nhân trong màn đêm càng làm cho bầu không khí tết Kim Hoa thêm vui vẻ đẹp đẽ.

Công viên Nhai Tâm chính là địa điểm mà Vương Tử Quân hẹn gặp mặt Vương Tử Quân, khi Vương Tử Quân dừng xe lại thì phát hiện nơi đây không có người nào.

Hay là mình đi nhầm vị trí? Hay Liêu An Như đã đi rồi/ Khi Vương Tử Quân đang thầm nghĩ như vậy, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Liêu An Như, thế nhưng lại nghe thấy thông báo máy điện thoại bên kia đang bận.

Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra? Vương Tử Quân nghĩ đến đây thì không khỏi đổ mồ hôi, dù sao thì nơi đây đang là ban đêm, một người phụ nữ như Liêu An Như đi ra ngoài một mình xem như không quá an toàn.

Khi Vương Tử Quân có chút sốt ruột chuẩn bị xuống xe, lúc này có người đi đến mở cửa xe, là một người phụ nữ đội mũ quả dưa mặc đồ thể thao, nàng khẽ nói: - Chạy đi thôi.

Vương Tử Quân có chút sững sốt, khi hắn cho rằng có phải có người lên lộn xe rồi hay không, chợt thấy người phía sau ngẩng đầu lên, thấy gương mặt quyến rũ kia đang dùng ánh mắt nghịch ngợm nhìn mình.

Vương Tử Quân chợt phát hiện ra người này là Liêu An Như, hắn không khỏi cảm thấy rất vui mừng, hắn hận không thể tiến lên ôm nàng vào lòng. Nhưng đây cũng không phải là địa điểm nói chuyện, hắn cười cười với Liêu An Như, sau đó giẫm chân ga cho xe chạy đi.

Lúc này Liêu An Như nở nụ cười vui vẻ nhìn Vương Tử Quân, hôm nay thành phố Rừng Mật tổ chức sự kiện tết Kim Hoa, tuy mình và Vương Tử Quân ở cách nhau khá xa, thế nhưng hai bên có thể cùng hít thở bầu không khí của một thành phố, điều này làm cho nàng cảm thấy rất thỏa mãn rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui