Bí Thư Trùng Sinh

Nếu như không có người nhắc nhở thì Văn Thành Đồ căn bản không nhận ra cô gái bị che nửa mặt và có chút mơ hồ trong tấm ảnh là con gái của mình. Sau khi nghe xong câu giải thích của Vương Tử Quân, Văn Thành Đồ xấu hổ phát hiện cô gái bị mọi người cho rằng có tình cảm với Vương Tử Quân chính là con gái bảo bối nhà mình.

Văn Thành Đồ nghĩ đến tác dụng của mình trong sự kiện này, hắn không khỏi sinh ra cảm giác nổi giận. Nhưng hắn càng nổi giận hơn với những lời nói vừa rồi của Cố Tắc Viêm. Nếu như vừa rồi hắn cảm thấy lời nói của Cố Tắc Viêm là rất tuyệt vời, bây giờ lại muốn tát cho đối phương vài cái.

- Khi đó Tiểu Ngư Nhi uống say, đi đường khó khăn. Bí thư Văn, chúng ta là người bận rộn công tác, căn bản không đủ quan tâm đến con cái, tôi cảm thấy sau này anh nên trao đổi nhiều hơn với Tiểu Ngư Nhi, cũng đừng nên uống rượu say như vậy.

Bầu không khí trong phòng họp cực kỳ yên tĩnh, mọi người nhìn Văn Thành Đồ đang cầm tấm ảnh trong tay, chỉ thấy Văn Thành Đồ căn bản cực kỳ ngây ngốc, không có chút phản ứng.

Văn Thành Đồ biết rõ những lời nói của Vương Tử Quân là sự thật, nhưng vì sao có tấm hình này? Hắn nhìn thoáng qua Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói: - Chủ tịch Vương, ngài đã đưa Tiểu Ngư Nhi về nhà, không ngờ lại mang đến phiền toái cho mình, tôi thật sự có lỗi.

- Không có gì, chỉ là tôi cảm thấy không nên đơn giản bỏ qua cho những người bày ra âm mưu như vậy. Bí thư Sầm, tôi đề nghị cục công an vào cuộc điều tra rõ ràng sự việc này, tôi muốn biết rốt cuộc bọn họ có mục đích gì? Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Sầm Vật Cương rồi trầm giọng nói.

Sầm Vật Cương còn chưa mở miệng thì Xà Lê Hoa đã lớn tiếng nói: - Trong xã hội này có một số người cực kỳ đáng giận, bí thư Sầm, tôi cảm thấy không thể không bỏ qua cho những hành vi bịa đặt phỉ báng thế này, nhất định phải cho bọn họ trả giá vì những gì mình đã và đang làm.

Sầm Vật Cương gật đầu đồng ý, hắn nhìn Lý Chinh Siêu ở phía bên kia: - Bí thư Lý, anh để cho cục công an tỉnh tiến hành điều tra cho rõ ràng, một tuần sau tôi muốn biết kết quả.

- Vâng. Lý Chinh Siêu vững vàng đáp lời.

Mây đen nhanh chóng tiêu tán, bầu không khí trong phòng họp khá vui vẻ, nhưng Cố Tắc Viêm lại như đứng đống lửa ngồi đống than, cũng không phải vì Vương Tử Quân mà là vì Văn Thành Đồ.

Tuy Văn Thành Đồ không nói lời nào nhưng Cố Tắc Viêm cảm thấy đối phương căn bản là cực kỳ nổi giận.

"Mình sao lại nói năng ti tiện như vậy?" Lúc này Cố Tắc Viêm căn bản không thể tát vài cái lên mặt mình.



Trong quan trường Mật Đông thì Sầm Vật Cương và Vương Tử Quân là hai người có ý kiến cá nhân không đồng nhất, thế cho nên trong quan trường Mật Đông liên tục truyền ra những tin đồn về việc tranh đấu giữa Sầm Vật Cương và Vương Tử Quân. Chẳng qua Sầm Vật Cương luôn biểu hiện là người có đạo đức tốt, vừa giữ gìn đại cục vừa chú ý giữ gìn hình tượng của Vương Tử Quân.

- Bây giờ con người đúng là ném lương tâm cho chó ăn, anh nói xem chủ tịch Vương trùng hợp thấy con gái của bí thư Văn say rượu và chở về nhà, lại có người chụp tấm ảnh này, đúng là không ra gì. Người mở miệng là một nhân viên công tác của ủy ban nhân dân tỉnh.

Người đồng sự thở dài nói: - Những năm nay khó làm người tốt, đặc biệt là nhân vật của công chúng, đám người kia hận không thể lấy kính hiển vi ra để săm soi. May mà chủ tịch Vương là người tốt, nếu không thật sự rất phiền toái. Nghe nói cục công an đã vào cuộc, chỉ sợ khong bao lâu nữa sẽ tóm được tên khốn đặt điều kia.

Khi hai người này mở miệng trò chuyện với nhau thì một người đẩy cửa đi vào phòng, người này cầm một văn kiện trong tay đua đến rồi tươi cười nói: - Hai vị lãnh đạo, trước tiên đừng trò chuyện về vấn đề kia nữa, đây là báo cáo hôm nay, mong hai vị lãnh đạo xét duyệt qua.

Vị cán bộ vừa rồi mở miệng đầu tiên nhìn qua báo cáo rồi trầm giọng xin chỉ thị: - Trưởng khoa Lý, anh xem qua báo cáo này đi.

Người được gọi là trưởng khoa Lý tiếp nhận báo cáo nhìn thoáng qua rồi trầm giọng nói: - Tiểu Lưu, hiệu suất công tác của văn phòng các cậu bây giờ được đề cao rõ rệt.

- Trưởng khoa Lý, bây giờ lãnh đạo của chúng tôi cải tiến phương pháp quản lý, căn bản cho ra quy chế nhận thầu, nếu chậm chân thì căn bản không còn quyền lợi sống. Vị cán bộ đưa báo cáo đến cầm ly nước lên uống một ngụm rồi nói: - Các anh đoán xem hôm nay tôi gặp được ai?

- Cậu gặp ai? Không phải là gặp bí thư Sầm đấy chứ? Sau đó được bí thư Sầm vỗ vỗ vai sao? Trưởng khoa Lý cũng không xa lạ gì viên cán bộ trẻ tuổi này, thế là không khỏi mở miệng trêu chọc.

Tiểu Lưu cười xấu hổ nói: - Không phải, bây giờ bí thư Sầm làm gì có tâm tư để ý đến tôi.

- Có phải cậu gặp chủ tịch Vương hay không? À, rất có thể đấy, vì vừa rồi tôi thấy chủ tịch Vương đi ra ngoài.

- Tôi cũng rất muốn gặp chủ tịch Vương, thế nhưng cũng không có phúc như vậy. Tiểu Lưu nói đến đây thì dùng giọng thần bí nói: - Hì hì, các anh nhất định đoán không ra.

Trưởng khoa Lý đang xem văn kiện thế nhưng bây giờ lại bị lời nói của Tiểu Lưu làm ảnh hưởng. Hắn nhìn thoáng qua Tiểu Lưu rồi nói: - Tiểu Lưu, cậu có gì thì nói nhanh lên, đừng làm chậm trễ chuyện của tôi.

- Hì hì, tôi nói cho các anh biết, vừa rồi tôi có gặp Văn đại tiểu thư. Tiểu Lưu biết rõ tính tình của trưởng khoa Lý có vài phần nóng nảy, hơn nữa người ta lại là lãnh đạo, chỉ cần bĩu môi là mình sẽ phải vất vả công tác thêm vài lần. Thế nên sau khi nghe chỉ thị của trưởng khoa Lý, hắn thanh thật nói ra sự việc vừa xảy ra vừa rồi.

Trưởng khoa Lý có chút sững sốt, hắn không khỏi lắc đầu nói: - Văn đại tiểu thư, là đại tiểu thư nào?

- Anh đúng là không để ý gì cả, ngay cả Văn đại tiểu thư cũng không biết sao? Chính là con gái bảo bối của bí thư Văn.

- Thật vậy sao? Cậu gặp Ngư Nhi sao? Trưởng khoa Lý còn chưa lên tiếng thì một giọng nói khác còn vội vàng hơn đã vang lên.

Tiểu Lưu nhìn phản ứng của vị lãnh đạo này mà không khỏi có chút sảng khoái, thầm nghĩ vị lãnh đạo này căn bản là rất hiểu biết.

- Đúng vậy, vừa rồi tôi thấy Văn đại tiểu thư mang theo vài phóng viên đến phỏng vấn chủ tịch Vương về vài phương diện công tác của văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh. Chậc chậc, đã sớm nghe nói con gái của bí thư Văn rất đẹp, thật sự như đóa hoa, hôm nay vừa gặp mới biết cũng không phải xinh đẹp như bình thường. Tiểu Lưu vỗ vỗ lên miệng làm cho trưởng khoa Lý không nhịn được cười: - Tiểu Lưu cậu còn chưa kết hôn, nghe nói con gái của bí thư Văn còn chưa có bạn trai, nếu như cậu có thể kết hợp với con gái của bí thư Văn, không khác nào cóc ăn thịt được thiên nga.

Tiểu Lưu cũng không thèm quan tâm đến lời trêu chọc của trưởng khoa Lý, hắn cười ha hả nói: - Trưởng khoa Lý, nếu là ăn được thịt thiên nga thì tôi làm cóc cũng không là vấn đề, đáng tiếc là tôi làm cóc có há mồm ra cũng không có được gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui