Bí Thư Trùng Sinh

- Tút tút tút.

Tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập, Vương Tử Quân cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, phát hiện người gọi điện thoại đến chính là Chúc Vu Bình. Hắn có chút trầm ngâm, sau đó bấm nút nghe.

- Chủ tịch Vương, bây giờ ngài có rảnh rổi nói chuyện một chút không?

Chúc Vu Bình dùng giọng trầm thấp nói, nhưng bên trong giọng nói trầm thấp lại có vài phần hưng phấn.

Vương Tử Quân cười cười nói:

- Tôi bây giờ đang nghỉ ngơi ở khách sạn Đông Bộ, lãnh đạo phòng tuyên truyền tỉnh ủy không những là người giỏi ăn nói, nếu nói về phương diện uống rượu cũng thật sự làm cho người ta sợ hãi, anh đang ở đâu?

- Tôi cũng không được uống rượu như ngài, đáng lý ra bên này đã chuẩn bị xong tất cả, nhưng sau khi huyện Lâm Hoàn xảy ra chuyện thì trưởng ban Trần và trưởng phòng Tiền luôn giữ bình tĩnh, tuy bí thư Đổng đã chuẩn bị tiệc rượu nhưng nào dám lấy ra, chỉ có thể vội vàng dùng cơm cho xong mà thôi.

Chúc Vu Bình nói đến đây thì cười cười nói:

- Chủ tịch Vương, lần này thật sự là không ngờ.

Vương Tử Quân hiểu ý nghĩ cảm khái của Chúc Vu Bình, bây giờ có một cơ hội tốt để đánh ngã Đảng Hằng. Nếu đánh ngã Đảng Hằng, như vậy quyền uy của Đổng Quốc Khánh ở thành phố Đông Bộ lại càng bị áp chế mạnh mẽ.

- Tôi cũng thật sự không ngờ.

Vương Tử Quân khẽ cười rồi nói với đầu dây bên kia.

Dưới sảnh dành cho khách quý ở khách sạn Đông Bộ, Đổng Quốc Khánh đang đi qua đi lại cực kỳ ung dung khoan thai, thế nhưng lúc này trong lòng hắn thật sự nóng như lửa đốt. Hắn biểu hiện cực kỳ trấn định thế nhưng mỗi bước đi lại nặng như ngàn cân, cực kỳ khốn khổ, nhưng người bình thường nhìn vào lại nghĩ rằng bí thư đang nhàn nhã đi qua lại mà thôi.

Chỉ cần là người quen thuộc, chỉ cần chú tâm quan sát một lát sẽ phát hiện tình huống của Đổng Quốc Khánh lúc này hoàn toàn khác lạ. Lúc này tuy tiến độ của bí thư Đổng không khác gì trước kia, thế nhưng tốc độ của ánh mắt lại nhanh hơn dĩ vãng rất nhiều, đây chính là một điểm cực kỳ quan trọng phản ánh tâm tình nôn nóng của bí thư.

- Cốc cốc cốc.

Âm thanh vang lên bên ngoài cầu thang, Đổng Quốc Khánh nghe được âm thanh này thì ngẩng đầu lên, sau đó hắn nhanh chóng cất bước đi ra. Không đợi người trên cầu thang đi xuống hoàn toàn, Đổng Quốc Khánh đã khẽ nói:

- Trưởng ban Nhâm, trưởng ban bây giờ nghỉ ngơi thế nào?

Trưởng phòng Nhâm chính là một cán bộ lão thành của phòng tổ chức tỉnh ủy, nếu nói về quan hệ thì là hạ cấp của Đổng Quốc Khánh. Khi trưởng phòng Nhâm thấy bộ dạng vội vàng của Đổng Quốc Khánh, hắn nhanh chóng tiến lên hai bước nói:

- Bí thư Đổng, trưởng phòng Hứa vừa rồi đi ra khỏi phòng của trưởng ban Trần.

- Trưởng phòng Hứa...Trưởng phòng không nghỉ ngơi sao?

Đổng Quốc Khánh mở miệng hỏi, giọng điệu có vài phần chờ đợi.

- Trưởng phòng còn chưa nghỉ ngơi.

Trưởng ban Nhâm trả lời một tiếng, sau đó khẽ bổ sung:

- Nhưng này bí thư Đổng, tâm tình của trưởng phòng Hứa hôm nay giống như không được tốt cho lắm.

Đổng Quốc Khánh cười khổ một tiếng, sau đó nói:

- Tôi biết rõ tâm tình của trưởng phòng Hứa hôm nay không được tốt, tất cả cũng là do tôi, phụ lòng phó thác của lãnh đạo.

Trưởng ban Nhâm thấy Đổng Quốc Khánh nói như vậy thì nhanh chóng mở miệng an ủi:

- Bí thư Đổng, trời không thiếu mưa gió, người có họa phúc sớm tối, ai có thể nói trước được chuyện gì sẽ xảy ra được chứ?

Tuy trưởng ban Nhâm chỉ nói ra một lời an ủi cho có lệ thế nhưng điều này lại làm cho Đổng Quốc Khánh giống như tìm được tri âm. Hắn khẽ gật đầu với trưởng ban Nhâm, sau đó mới cất bước lên lầu:

- Tôi đi quấy rầy trưởng phòng Hứa một chút.

Khi Đổng Quốc Khánh gõ cửa phòng làm việc của Hứa Tiền Giang, lúc này Hứa Tiền Giang đang ở trong phòng xem xét văn kiện. Khi thấy Đổng Quốc Khánh đi vào thì Hứa Tiền Giang khẽ gật đầu, tỏ ý cho đối phương ngồi xuống.

Đổng Quốc Khánh cũng không ngồi xuống mà cầm bình trà châm nước vào ly cho trưởng phòng Hứa, lúc này mới cung kính đứng bên cạnh Hứa Tiền Giang không xa, bộ dạng giống như đang chuẩn bị chịu phạt.

- Quốc Khánh, cậu ngồi xuống đi, bây giờ cậu là bí thư thị ủy thành phố Đông Bộ, nếu tôi để cho cậu đứng như vậy, người ta lại nói tôi lắm điều.

Hứa Tiền Giang đặt văn kiện xuống bàn, sau đó lão khẽ khoát tay nói với Đổng Quốc Khánh.

- Trưởng phòng Hứa, tôi là người bôi đen thể diện của công tác tổ chức trong tỉnh Sơn Nam, đáng bị phạt.

Đổng Quốc Khánh khẽ cúi đầu trầm giọng nói.

Hứa Tiền Giang rất căm tức với sự kiện hôm nay, lần này lão cùng trưởng ban Trần của ban tổ chức trung ương xuống thành phố Đông Bộ xem xét công tác tổ chức, thực tế chính là trưởng ban Trần đến khảo sát công tác tổ chức ở tỉnh Sơn Nam. Sự việc bây giờ lại náo loạn như vậy, tuy lão có quan hệ không tệ với trưởng ban Trần, thế nhưng nếu phát sinh tranh cãi thì sẽ không quá dễ dàng.

- Cậu ngồi đi, đến đây nói chuyện cũng không cần phải đứng.

Hứa Tiền Giang vỗ xuống chiếc ghế sa lông cách đó không xa rồi trầm giọng nói với Đổng Quốc Khánh.

Đổng Quốc Khánh có chút do dự, lúc này mới ngồi xuống chiếc ghế cách đó không xa. Hắn nhìn gương mặt vẫn không có nụ cười của Hứa Tiền Giang, thế là vội vàng mở miệng kiểm điểm:

- Trưởng phòng Hứa, lần này chúng tôi không làm tốt công tác tiếp đãi lãnh đạo, cũng không nắm chắc sự việc, thế cho nên mới phát sinh sự việc sai lầm vào sáng nay...

Hứa Tiền Giang thấy Đổng Quốc Khánh còn muốn tiếp tục lên tiếng, lão khẽ khoát tay áo nói:

- Quốc Khánh, chuyện này cũng không phải do các anh không làm tốt công tác tiếp đãi, chính là không làm tốt vấn đề nguồn cội, vì vậy mới phát sinh phiền toái hôm nay.

- Vâng, trưởng phòng Hứa, chúng tôi trở về nhất định sẽ xử lý vấn đề này thật nghiêm, sẽ cho ngài và phòng tổ chức tỉnh ủy một câu trả lời rõ ràng.

Đổng Quốc Khánh nghe lời phê bình của Hứa Tiền Giang thì thở dài một hơi. Hắn đã là trợ thủ của Hứa Tiền Giang không ít năm, hắn biết rõ tính tình của trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, chỉ cần trưởng phòng phê bình anh, như vậy sự việc sẽ có cơ hội chuyển mình. Nếu như anh ta không chịu nói bất kỳ lời nào, như vậy mới thật sự coi như có chuyện xấu xảy ra.

Hứa Tiền Giang ừ một tiếng, sau đó nâng ly trà lên nhấp một ngụm từ chối cho ý kiến, cuối cùng mới nói:

- Đối với chuyện này cậu định cho ra phương án xử lý thế nào?

- Trưởng phòng, chúng tôi quay về sẽ nghiêm khắc xử lý, nếu như phát hiện có bất kỳ hành vi vi phạm kỷ luật thì sẽ nghiêm trị không tha.

Đổng Quốc Khánh đã sớm nghĩ kỹ những lời đối đáp, thế nên lúc này tuy mở miệng cực kỳ nghiêm túc thế nhưng thao tác thực tế thế nào đã có sẵn hết rồi. xem tại TruyenFull.vn

- Tôi hiểu tâm tư của cậu, nhưng này Quốc Khánh, có một số việc phải làm cho tốt, tuyệt đối không được hàm hồ.

Hứa Tiền Giang khẽ gật đầu với Đổng Quốc Khánh rồi thản nhiên nói:

- Chuyện này nếu không xử lý cho tốt thì thật sự khó ăn nói với trưởng ban Trần.

- Trưởng phòng cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này.

Ánh mắt Hứa Tiền Giang dừng lại trên người Đổng Quốc Khánh hơn mười giây, sau đó mới nói:

- Tôi tin tưởng cậu có thể xử lý tốt chuyện này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui