Tuy đến mùng tám mới phải đi làm thế nhưng Vương Tử Quân lại tự cho mình thêm một vài ngày, đến tận mười lăm mới từ thủ đô bay về thành phố Đông Bộ. Thời gian ở thủ đô Vương Tử Quân đã gặp rất nhiều thân bằng hảo hữu của Mạc gia, đối với hắn thì đó cũng là một tích lũy quan hệ cực kỳ quan trọng.
Quy hoạch thành phố Đông Bộ trong năm nay đã được chuẩn bị sẵn, các hạng mục công tác cũng đã được sắp xếp đâu vào đấy. Mùa xuân là đẹp nhất trong năm, là mùa mà tất cả vạn vật sinh sôi phát triển, lúc này tỉnh Sơn Nam cũng tổ chức hội nghị kinh tế, đây chính là một hội nghị đầu năm cực kỳ quan trọng. Hội nghị này không những tổng kết những thành tích đạt được trong năm qua, càng xác lập mục tiêu phát triển kinh tế của tỉnh và tất cả thành phố trong năm mới, có thể nói mang tính đại cục rất cao.
Trước kia khi Nhiếp Hạ Quân còn nắm quyền ở tỉnh Sơn Nam, hội nghị này thường được mở vào tháng hai. Nhưng ban ngành tỉnh Sơn Nam mới được bổ nhiệm, là sự kết hợp giữa bí thư Hào Nhất Phong và chủ tịch Thạch Kiên Quân, thế cho nên hội nghị được tổ chức vào tháng ba.
Hội nghị bị trì hoãn vì nguyên nhân có quá nhiều công tác cần phải xử lý và đồng bộ, thế nhưng thực tế thì Vương Tử Quân biết rõ nguyên nhân cũng là vì Thạch Kiên Quân và Hào Nhất Phong có lý niệm khác nhau ở phương diện phát triển kinh tế, thế cho nên thời gian mới kéo dài đến tận tháng ba như vậy.
Nhân số tham gia hội nghị cũng không nhiều, có mặt các vị thường ủy tỉnh ủy, các vị phó chủ tịch tỉnh, các vị lãnh đạo mặt trận tổ quốc và hội đồng nhân dân tỉnh. Tất cả các vị lãnh đạo đều ngồi trên đài chủ tịch, bên dưới là lãnh đạo các đơn vị ban ngành và địa phương trong tỉnh. Hội nghị lần này đã thành công xóa đi chữ quyền trong ba chữ quyền chủ tịch của Thạch Kiên Quân, cũng nói rõ tình huống phát triển kinh tế năm trước và nhiệm vụ năm này, có những yêu cầu của bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong với công tác năm nay.
Ngoài những lời phát biểu của hai vị lãnh đạo đảng ủy chính quyền tỉnh, một hạng mục quan trọng nhất của hội nghị lần này chính là trao thưởng. Năm qua thành phố Đông Bộ có tốc độ tăng trưởng dẫn đầu toàn tỉnh, vì vậy sẽ không thiếu phần thưởng dành cho thành phố Đông Bộ trong hội nghị lần này.
Tiếng nhạc hào hùng vang lên, Đổng Quốc Khánh nhận lấy cúp trong tay của bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong, đồng thời cũng có ban thưởng số tiền mười triệu cho thành phố Đông Bộ. Thế là Đổng Quốc Khánh vung tay đưa chiếc cúp lên, gương mặt cực kỳ đắc ý.
- Bí thư Đổng, thành phố Đông Bộ các anh dẫn đầu toàn tỉnh, sau này cần phải hỗ trợ thành phố La Nam chúng tôi nhiều hơn mới được. Lần này bí thư Nhất Phong tuy không phê bình chúng tôi, thế nhưng dù thế nào thì chúng tôi cũng thật sự rất ái ngại, có nhiều khó khăn không thể không nói ra.
Trình Tự Học ngồi bên cạnh Đổng Quốc Khánh, thấy Đổng Quốc Khánh tiến lên nhận thưởng quay về thì cười nói lời chúc mừng, cũng không quên mở miệng hóa duyên theo thói quen. Lúc này Đổng Quốc Khánh có tâm tình khá tốt, hắn cười cười nói:
- Bí thư Trình, thành phố Đông Bộ chúng tôi chẳng qua cũng chỉ là may mắn có được vinh dự mà thôi, nếu như muốn nói dẫn đầu toàn tỉnh thì căn bản là còn kém xa.
- Bí thư Đổng, ngài cũng đừng quá khiêm tốn, người nào không biết tài chính thu vào của thành phố Đông Bộ thật sự giống như ngựa phi ngàn dặm, tốc độ không phải chỉ là một chữ cao mà thôi. Đúng rồi, bí thư Đổng, thành phố chúng tôi cũng có mở một công ty gia công thủy tinh, hy vọng có thể nhận được sự giúp đỡ về phương diện kỹ thuật từ thành phố Đông Bộ. Anh xem, anh có nên giúp đỡ chúng tôi một chút không?
Đổng Quốc Khánh dù rất mất vui vì hành vi chiếm tiện nghi của Trình Tự Học, thế nhưng dù sao hai bên cũng là đồng đạo, hắn cũng không muốn đắc tội với Trình Tự Học, thế cho nên chỉ cười cười nói:
- Bí thư Trình, như vậy là rất tốt, ai bảo chúng ta là thành phố anh em, thế cho nên cần hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau thì hay hơn.
Trình Tự Học vốn đang định mở miệng cò kè mặc cả với Đổng Quốc Khánh, không ngờ Đổng Quốc Khánh lại đồng ý sảng khoái như vậy, thế là lão tỏ ra cực kỳ vui sướng, liên tục lắc lắc tay Đổng Quốc Khánh, mãi đến khi mỏi tay mới chịu buông ra.
- Bí thư Đổng, anh xem có nên tranh thủ thời gian nói một câu với chủ tịch Vương hay không, để nhanh chóng chứng thực sự việc này?
Trình Tự Học thật sự có chút do dự khi nói ra lời này, thế nhưng cũng không thể không mở miệng. Đổng Quốc Khánh hiểu câu nói yêu cầu mình liên hệ với Vương Tử Quân của Trình Tự Học, thế là trong lòng sinh ra cảm giác nhục nhã.
Đổng Quốc Khánh là bí thư thị ủy thành phố Đông Bộ, là lãnh đạo đứng đầu thành phố Đông Bộ, đáng lý ra phải là một vị lãnh đạo nhất ngôn cửu đỉnh, nói gì cũng sẽ được chứng thật. Nhưng bây giờ ngay cả Trình Tự Học là một người đến từ thành phố bên ngoài cũng phải mở miệng nhắc nhở mình hỏi ý kiến của Vương Tử Quân, như vậy là có ý gì? Đổng Quốc Khánh hiểu rất rõ, nhưng hắn dù sao cũng là cán bộ công tác nhiều năm, hắn biết rõ lúc nào nên có biểu hiện gì. Vì vậy lúc này hắn cố gắng áp chế cảm giác không vui, vẫn nở nụ cười rạng rỡ nói:
- Bí thư Trình, chuyện này anh cứ yên tâm, tôi sẽ nhanh chóng liên hệ với chủ tịch Vương.
- Vậy thì quá tốt rồi, vậy thì quá tốt, cám ơn bí thư Đổng, cảm tạ ngài giúp đỡ.
Trình Tự Học chắp tay với Đổng Quốc Khánh, nụ cười trên mặt cực kỳ sáng lạn.
Đổng Quốc Khánh cũng cười, thế nhưng nụ cười của hắn lại có vẻ rất khó chịu. Tuy hắn là bí thư thị ủy thành phố Đông Bộ, thế nhưng trong mắt rất nhiều người, hắn không phải là người quyền lợi cao cấp nhất ở Đông Bộ. Điều này hắn không những biết rõ, thậm chí còn cảm nhận được rõ ràng ở rất nhiều phương diện. Hắn nghĩ đến một cuộc tụ họp giữa những người bạn cũ vào thời điểm trước tết, cũng vì người bạn học là chủ nhiệm khu thường trú của tỉnh Sơn Nam ở thủ đô nói vài câu không đúng, hơn nữa hai bên đã uống vào vài ly, thế cho nên sinh ra lớn tiếng. Người bạn học kia cuối cùng cũng đánh bại chủ đề của Đổng Quốc Khánh, khẳng định người làm chủ thành phố Đông Bộ chính là chủ tịch Vương.
Tuy sự việc đã trải qua được một tháng, thế nhưng Đổng Quốc Khánh vẫn nhớ rõ lời nói của người bạn học cũ kia: tại TruyenFull.vn
- Bí thư Đổng, anh làm bí thư thị ủy thành phố Đông Bộ, năm nay thành phố Đông Bộ thật sự tiến lên mạnh mẽ, không những có hạng mục bóng đèn tiết kiệm năng lượng được quốc gia liệt vào trọng điểm giúp đỡ, hơn nữa tốc độ phát triển kinh tế còn đi đầu trong tỉnh Sơn Nam, cực kỳ có thể diện trước mặt lãnh đạo tỉnh. Nhưng này anh Đổng, anh cảm thấy đó là thành tích của mình sao?
Dù vị bạn học kia nói chưa hết lời, thế nhưng dù là Đổng Quốc Khánh hay những người còn lại đều biết đối phương đang chuẩn bị nói gì. Vì vậy cuối cùng người này còn chưa nói xong thì đã bị người khác kéo giật lại, thế nhưng cũng vì những lời như vậy mà bầu không khí giảm xuống rõ rệt, cuối cùng làm cho mọi người phải tan rã trong bầu không khí mất vui.