Một chiếc xe Audi đang chạy như bay trên con đường tiến về thành phố La Nam, tuy xe khá ổn định, thế nhưng trên đường thi thoảng có xuất hiện ổ gà làm cho xe có chút xóc nảy.
- Bí thư Vương, nếu muốn giàu thì trước tiên phải sửa đường. La Nam là một thành phố duy nhất trong tỉnh Sơn Nam không có đường cao tốc, trọng trách này căn bản là rất nặng.
Sau khi xe tiếp tục rung lắc thì trưởng phòng Hứa Tiền Giang khẽ nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân hôm nay mặc tây trang màu đen, có vẻ cực kỳ trưởng thành, bộ quần áo này là Trương Lộ Giai đưa cho hắn cách đó vài ngày.
Vương Tử Quân còn đeo một cặp kính, tuy là kính không độ, thế nhưng gọng kính ngăm đen lại làm cho người ta sinh ra cảm giác trưởng thành ổn định.
- Trưởng phòng Hứa cứ yên tâm, con đường đến thành phố La Nam nhất định sẽ được tu sửa lại, không vì cái gì khác, chỉ chờ đến lần sau trưởng phòng Hứa đến trưởng phòng La Nam chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác.
Vương Tử Quân lớn tiếng nói, giống như đại biểu thành phố La Nam cho ra lời hứa hẹn, càng làm cho Hứa Tiền Giang cảm thấy hưởng thụ.
Nói thật, Hứa Tiền Giang rất hài lòng với thái độ này của Vương Tử Quân, vì muốn tên cán bộ trẻ này đẻ mắt cũng không phải dễ dàng gì. Người này có tài năng thế nào, là mũi tên của muôn người ra sao? Hứa Tiền Giang nghĩ đến đây mà cảm thấy không thoải mái, lẽ ra hạ cấp nịnh bợ thượng cấp chỉ là một chuyện bình thường, thế nhưng đến người Vương Tử Quân lại biến thành hy vọng xa vời.
Đáng lý ra lần này Hứa Tiền Giang không đến đưa Vương Tử Quân đi nhận chức, thế nhưng dù là bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong hay chủ tịch Thạch Kiên Quân đều tỏ ra nhất trí thần kỳ ở phương diện này: Yêu cầu lão phải tự mình đi một chuyến.
Cũng không phải vì vị trí bí thư thị ủy La Nam là cực kỳ quan trọng, chẳng qua người đến nhận chức không phải là ai khác, chính là tên cán bộ lãnh đạo trẻ tuổi nổi trội của tỉnh Sơn Nam.
Kinh nghiệm tham chính nhiều năm nói cho Hứa Tiền Giang biết, đi ra ngoài công tác phải nhìn trước nhìn sau, đạo làm quan chú ý sự ổn định, dù anh có bản lĩnh thế nào cũng phải kẹp chặt đuôi, nếu không sẽ bị người ta ghét hận, cũng sẽ bị cho ra rìa. Tương lai của Vương Tử Quân không phải là như thế sao? Hứa Tiền Giang thấy Vương Tử Quân bị đày đến thành phố La Nam nhận chức chính là kết quả đánh núi làm cho hổ sợ hãi.
Hứa Tiền Giang nghĩ đến những thứ này mà không khỏi nhớ đến tình huống vài ngày trước đó, lão cũng đưa người đi nhận chức, thế nhưng đó là bí thư thị ủy Đông Bộ.
- À, Tử Quân, thị ủy sắp xếp cậu đến thành phố La Nam, chính là ký thác kỳ vọng vào cậu, muốn cậu đảm đương thay đổi hiện trạng của thành phố La Nam. Trong quá trình phát triển kinh tế trong tỉnh thì hiện trạng của thành phố La Nam thật sự đã rất kém, đối với tình huống này lãnh đạo tỉnh ủy rất coi trọng.
Hứa Tiền Giang gõ gõ ngón tay lên mặt ghế, sau đó dùng giọng thấm thía nói.
Vương Tử Quân cười cười rồi đáp lại:
- Thành phố La Nam muốn phát triển thật sự cần nhân tài, sau này còn cần trưởng phòng Tiền và tỉnh ủy giúp đỡ nhiều hơn. mới nhất ở TruyenFull.vn
- Tỉnh ủy đã cho cậu đến La Nam, ngoài ký thác kỳ vọng thì còn có một phần trách nhiệm rất nặng được đặt lên người cậu. Cậu có thể tiến hành giải phẫu thành phố La Nam một lượt, cậu cứ yên tâm vung tay vung chân công tác, tỉnh ủy sẽ là hậu thuẫn kiên cố của cậu.
Hứa Tiền Giang tuy nói không lớn thế nhưng lời lẽ lại rất có lực.
Vương Tử Quân nhìn Hứa Tiền Giang, trong miệng muốn nói lời cảm tạ, thế nhưng trong lòng lại thầm cười lạnh. Thầm nghĩ trưởng phòng Hứa thật sự giỏi giả vờ, cái gì mà vung tay vung chân công tác, cái gì là tiến hành giải phẫu thành phố La Nam, thật sự là đứng nói chuyện không đau lưng. Thành phố La Nam dễ dàng vung tay công tác như vậy sao? Chưa nói đến những thứ khác, bên dưới lúc nào cũng có những mạng nhện quan hệ chằng chịt, chỉ cần động vào một mắt xích sẽ làm rung chuyển toàn bộ, cắt đứt xương tay nối xương chân, nếu một khi phát sinh nhiễu loạn, căn bản người tìm mình làm việc đầu tiên chính là tỉnh ủy.
Chiếc Audi chạy rất nhanh, cuối cùng cũng đến địa phận thành phố La Nam. Khi xe của bọn họ còn chưa đến cột mốc địa giới của thành phố La Nam thì đã thấy một dãy xe hơi màu đen đang dừng sát bên đường.
- Dừng xe!
Hứa Tiền Giang thấy một hàng xe và người ở phía bên kia, thế là lão trầm giọng mở lời phân phó.
Khi lái xe dừng xe lại cực kỳ vững vàng bên đường, Trình Tự Học đã từ vị trí bí thư thị ủy thành phố La Nam chuyển đến làm chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố đã nhanh chóng tiến lên nghênh đón Hứa Tiền Giang. Lý Quý Niên ở phía sau có hơi cau mày, thế nhưng sau đó cũng nhanh chóng theo sau Trình Tự Học tiến lên phía trước.
- Trưởng phòng Hứa, chào mừng anh đến với thành phố La Nam.
Trình Tự Học xem như là người rút lui khỏi trung tâm quyền lực của thành phố La Nam, thế nhưng Hứa Tiền Giang vẫn tôn trọng anh Trình giống như ngày xưa. Dù sao bây giờ Trình Tự Học cũng đã xác định vị trí, căn bản không còn đường ra nào khác. Hứa Tiền Giang dù là trưởng phòng tổ chức thế nhưng đối với một Trình Tự Học mà tương lai căn bản không thể nào tiến lên được nữa cũng không còn lực ảnh hưởng quá lớn, không còn lực hấp dẫn nào khác.
Hứa Tiền Giang hiểu điều này, thế cho nên khi bắt tay với Trình Tự Học thì phá lệ dùng lực mạnh một chút, sau đó lão nở nụ cười nói:
- Chủ tịch Trình, anh xem ra rất có tinh thần, như vậy cũng rất tốt. Anh chính là người của thành phố La Nam, sau này công tác hộ tống bí thư Vương sẽ giao cho anh, nếu anh không hoàn thành nhiệm vụ này, cũng đừng trách tôi không khách khí.
- Điều này thì trưởng phòng Hứa cứ yên tâm, anh Trình tôi xin đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Trình Tự Học nói rồi khẽ vươn tay với Vương Tử Quân:
- Chủ tịch Vương, không, bí thư Vương, chào mừng anh đến với thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nhìn Trình Tự Học, hắn nhiệt tình vươn hai tay ra nói:
- Chủ tịch Trình, chúng ta là bạn bè, trước kia căn bản không thể nào tận hứng uống rượu với chủ tịch Trình, bây giờ hai bên có duyên tụ hội, nếu có cơ hội thì phải uống với chủ tịch Trình vài ly mới được.
Trình Tự Học là người có tửu lượng cao, hơn nữa lại rất mê uống rượu, bây giờ nghe thấy Vương Tử Quân đâm chọc vào điểm ngứa ngáy nhất trong lòng mình thì chợt cảm thấy rất có mặt mũi, hắn cười ha hả nói:
- Chỉ cần bí thư Vương có lời kêu gọi, tôi sẽ phụng bồi ngay, không say không về.
Lý Quý Niên lúc này cũng tiến lên đón chào, hắn bắt tay nói hai câu với Hứa Tiền Giang, sau đó duỗi hai tay ra với Vương Tử Quân:
- Bí thư Vương, chào mừng anh đến với thành phố La Nam.
Lý Quý Niên tuy đã qua năm mươi tuổi thế nhưng lại làm cho người đối diện sinh ra cảm giác khỏe khoắn và tràn đầy tinh thần, dáng người của hắn không cao, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Trước kia Vương Tử Quân đã từng tiếp xúc với Lý Quý Niên ở những cuộc họp trên tỉnh, dù sao bọn họ cũng đều là chủ tịch thành phố, thế cho nên cũng có nhiều khi cùng chung hội nghị, ngẫu nhiên cũng có lúc sắp xếp phòng ở gần nhau. Nhưng trước kia hai bên đều có xã giao, thế cho nên rất ít khi ở lại trong phòng,, hơn nữa Lý Quý Niên có vẻ không thích nói chuyện, vì vậy hai người chỉ coi như có chút quen biết mà thôi.