Bí Thư Trùng Sinh

Tuy Kim Điền Lạc mở miệng nói là đi dạo đến đây, thế nhưng dù là ai cũng hiểu đó là lấy cớ. Vương Tử Quân thầm hiểu nhưng cũng không nói ra, hắn cười nói:

- Rèn luyện như vậy là tốt! Thư ký trưởng Kim dậy sớm chắc còn chưa ăn sáng phải không? Vậy chúng ta cùng ăn cho vui.

- Bí thư Vương, ngài có yêu cầu gì đặc thù với bữa sáng không? Đầu bếp của chúng tôi ở đây tuy không có bản lĩnh gì quá lớn, thế nhưng vẫn đủ sức làm được vài món ngon. Bí thư Vương, anh xem, có nên nếm thử xem có hợp hay không?

Kim Điền Lạc có vẻ rất chú ý đối với Vương Tử Quân, dù sao thì bí thư Vương cũng là một người cực kỳ cường thế ở thành phố Đông Bộ, bây giờ đến thành phố La Nam còn chưa biết có bộ dạng thế nào, nhưng Kim Điền Lạc là một thư ký trưởng, vị trí trở nên rất đáng xấu hổ.

Có thể tiến lên làm thư ký trưởng phần lớn đều là tâm phúc của bí thư thị ủy, khi Trình Tự Học làm bí thư thị ủy La Nam, Kim Điền Lạc có quan hệ không tệ với Trình Tự Học. Nhưng bây giờ Trình Tự Học đã là chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố, bí thư thị ủy mới cũng đã đến nhận chức, điều này là một khảo nghiệm không nhỏ đối với hắn.

Lúc này điều quan trọng nhất chính là đi theo ai, nếu đi theo bí thư Trình Tự Học, như vậy bí thư thị ủy mới đến nhận chức sẽ không cho Kim Điền Lạc quả ngon để ăn. Nhưng nếu đi theo bí thư mới, như vậy sẽ có người mắng hắn vong ân phụ nghĩ, thậm chí sẽ là bác sĩ nham hiểm.

Tuy là một cán bộ bò từ cấp thôn đến cấp lãnh đạo thành phố như lúc này, thế nhưng Kim Điền Lạc vẫn là lần đầu tiên rơi vào tình huống như thế này. Vì thế hắn cần phải bảo trì sự tôn trọng tuyệt đối với Vương Tử Quân, đồng thời càng phải chú tâm quan sát nét mặt lãnh đạo.

Vương Tử Quân cũng có chút hiểu tâm tính thư ký trưởng Kim Điền Lạc, thế nhưng hắn cũng không nói đến vấn đề này, dù sao thì có một số việc cũng khó thể nói ra cho được. Trên quan trường chú trọng chữ ngộ, nhưng muốn ngộ cũng cần có bản lĩnh, có nhiều thứ không nói cũng hiểu, không nói lời nào mà hiểu thì tất nhiên sẽ rất tốt, tiến lên như diều gặp gió, làm không tốt cũng không thể trách người khác cho được.

- Vậy thì đơn giản nếm thử tay nghề của đầu bếp.

Vương Tử Quân cũng không suy nghĩ nhiều, hắn tùy ý nói.

Hai phút sau bốn chiếc dĩa nhỏ đặt lên mặt bàn, hai tô cháo được đưa đến bày trước mặt hai người Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân ngửi mùi hương thơm ngát, thế là không khỏi cảm thấy thèm ăn.

- Lúc dùng cơm tôi thích xem tivi, không ảnh hưởng đến thư ký trưởng đấy chứ?

Vương Tử Quân cầm một chiếc bánh bao được làm rất đẹp lên cắn một miếng rồi nói với Kim Điền Lạc.

Kim Điền Lạc vừa khoát tay với nhân viên phục vụ ở bên cạnh mình vừa cười nói:

- Tôi có sở thích giống như bí thư Vương, cũng thích xem tivi khi dùng cơm. Điều này luôn làm cho vợ tôi càu nhàu, nói tôi cả ngày bận rộn công tác, bây giờ về nhà cũng mắc bệnh nghề nghiệp, ăn cơm cũng không được thoải mái.

Nhân viên phục vụ đứng hầu hạ một bên nhanh chóng mở tivi, lúc này đang là chương trình thời sự sáng của tỉnh Sơn Nam, giọng điệu trong trẻo từ trong tivi truyền ra ngoài.

Vương Tử Quân vừa xem thời sự vừa ăn sáng, khi hắn ăn đến cái bánh bao thứ ba thì một hình ảnh quen thuộc đập vào mắt.

Hình ảnh đang được phát đi là ở thành phố Đông Bộ, thế nhưng lúc này người được vây quanh như sao quanh trăng không còn là Vương Tử Quân, chính là một người đàn ông khác. Chợt nghe thấy biên tập viên khẽ nói:

- Thành phố Đông Bộ gần đây đẩy mạnh đầu tư, giải phóng tư tưởng rất mạnh mẽ, hăm hở dũng cảm tiến lên...Bí thư thị ủy Nguyễn Chấn Nhạc phát biểu sẽ thông qua tiến độ kêu gọi đầu tư để xúc tiến thêm một bước trong công tác thúc đẩy thành phố Đông Bộ phát triển kinh tế, biến thành phố Đông Bộ thành một trung tâm văn hóa, tài chính, thành một khu vực phồn hoa.

Hình ảnh trên tivi tiếp tục thay đổi theo lời nói của biên tập viên, bây giờ là một nghi thức ký kết hợp đồng với một công ty lớn, trong loạt hình ảnh này thì bí thư thị ủy Nguyễn Chấn Nhạc và người phụ trách công ty bắt chặt tay nhau, cực kỳ khí khái.

Vương Tử Quân nhìn bộ dạng hăng hái của Nguyễn Chấn Nhạc, hắn khẽ híp mắt. Hắn đã từng nghe qua cái tên của công ty lớn kia, nhưng khi hắn rời khỏi thành phố Đông Bộ thì căn bản chưa từng liên hệ với bọn họ. Bây giờ đối phương ký kết hợp đồng với thành phố Đông Bộ chỉ sau vài ngày, rõ ràng không phải hướng về thành phố Đông Bộ.

Người có hậu trường mạnh mẽ rõ ràng sẽ làm việc rất thoải mái. nguồn TruyenFull.vn

Khi Vương Tử Quân đang cảm khái thì Kim Điền Lạc chớp mắt, hắn tuy vẫn xem tivi thế nhưng thực tế lại chú tâm quan sát phản ứng của Vương Tử Quân. Vị trí bí thư thị ủy Đông Bộ đáng lý phải là của Vương Tử Quân, thế nhưng lúc này lại rơi lên đầu người kia. Tuy Vương Tử Quân cũng tiến lên làm bí thư thị ủy, thế nhưng Kim Điền Lạc là thư ký trưởng văn phòng thị ủy La Nam lại hiểu rõ, thành phố La Nam nghèo nàn lạc hậu căn bản không thể nào so sánh với thành phố Đông Bộ cho được.

Trong thời buổi lấy chỉ tiêu phát triển kinh tế để xem xét đề bạt cán bộ vào thời điểm này, ở những thành phố khác nhau thì độ nặng lời nói trong tỉnh sẽ khác nhau. Những thành phố mà kinh tế phát triển mạnh mẽ thì thậm chí bí thư thị ủy sẽ tiến vào trong hàng ngũ thường ủy tỉnh ủy, hơn nữa sau này lãnh đạo đứng đầu thành phố sẽ được triệu hồi về tỉnh làm lãnh đạo, sắp xếp như vậy cũng khá bình thường.

Thành phố Đông Bộ phát triển kinh tế rất mạnh mẽ, có thể nói là đứng trong những vị trí hàng đầu của tỉnh Sơn Nam, nếu thành tích cứ tiếp tục thì đến lúc đó có ai nhớ chủ tịch Vương từng cống hiến cho sự phát triển của thành phố Đông Bộ? Chỉ sợ người ta sẽ chỉ nghĩ đến bí thư Nguyễn, người luôn hăng hái muốn biến thành phố Đông Bộ thành trung tâm kinh tế mà thôi.

Hình ảnh trên tivi tiếp tục thay đổi, là một vị phó chủ tịch tỉnh xuống tuyến dưới kiểm tra chỉ đạo công tác, lúc này bầu không khí trong phòng mới khôi phục như thường.

Vương Tử Quân đặt chén cháo xuống, hắn vung tay cản nhân viên phục vụ không tiếp tục múc cháo cho mình, hắn cười cười nói với Kim Điền Lạc cũng đã đặt chén xuống:

- Thư ký trưởng Kim, hôm nay có sắp xếp gì không?

- Bí thư Vương, hôm nay còn chưa có sự việc gì cụ thể, chủ yếu là xem ngài có gì cần sắp xếp hay không?

Kim Điền Lạc thật ra có rất nhiều phương án cho hành trình hôm nay của Vương Tử Quân, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn vứt bỏ đi tất cả.

Vương Tử Quân trầm ngâm một chút, sau đó thản nhiên nói:

- Như vậy tôi sẽ gặp mặt các vị thường ủy thị ủy để nói đôi lời, anh sắp xếp dùm tôi.

- Vâng.

Kim Điền Lạc cũng không bất ngờ với quyết định của Vương Tử Quân, hắn đồng ý một tiếng, sau đó gọi điện thoại cho nhân viên trực ban ở văn phòng thị ủy.

Mười phút sau hai người rời khỏi khách sạn, một chiếc Nissan Blubird rất mới đã đứng chờ sẵn bên ngoài khách sạn. Khi thấy Vương Tử Quân và Kim Điền Lạc đi ra, chiếc xe Nissan Bluebird nhanh chóng chạy đến, một tên thanh niên nhanh chóng xuống xe mở cửa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui