Bí Thư Trùng Sinh

Vương Tử Quân nói làm cho Đổng Trí Tân cảm thấy máu nóng dâng trào, trong lòng sinh ra xúc động giống như gặp được tri kỷ. Hắn cố gắng áp chế cảm giác kích động đã lâu chưa từng xuất hiện, sau đó khẽ nói:

- Bí thư Vương, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm dựa theo yêu cầu của ngài mà cố gắng làm tốt công tác của mình.

Chiếc xe treo biển số một thị ủy chính là một tấm danh thiếp cực kỳ tốt, khi xe đi đến cổng khu văn phòng hội đồng nhân dân thành phố, Trình Tự Học đưa theo một loạt các vị phó chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố ra cổng chào đón.

Nếu so với hai ngày trước thì Trình Tự Học lần này rõ ràng là già hơn, nhưng lúc này trên mặt lão vẫn treo nụ cười như trước kia. Sau khi Vương Tử Quân bước xuống xe, lão cười duỗi hai tay nhiệt tình bắt tay Vương Tử Quân:

- Bí thư Vương, chào mừng anh đến hội đồng nhân dân chỉ đạo công tác.

Trình Tự Học là lão bí thư của thành phố La Nam, thái độ như vậy đã biểu hiện một loại tư thái khá tốt. Vương Tử Quân nhìn nụ cười trên mặt đối phương, hắn cũng nở nụ cười cực kỳ sáng lạn, sua đó tiến lên hai bước rồi nói:

- Chủ tịch Trình, tôi đến nơi này chính là học hỏi kinh nghiệm công tác của ngài, lúc này ngài lại gióng trống khua chiêng xuống tận đây nghênh đón, thật sự làm cho người ta cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng.

- Bí thư Vương, ngài hoàn toàn xứng đáng như vậy, ngài là công thần của thành phố La Nam, chỉ dựa vào thành tích ngài ra tay xác định đường sắt Mân Cô lại đi qua thành phố La Nam cũng đã quá đủ rồi. Hơn nữa bây giờ ngài lại vì thành phố La Nam mà tranh thủ được một con đường sắt khác, điều này chẳng khác nào cắm lên lưng thành phố La Nam thêm một cặp cánh để phát triển kinh tế.

Trình Tự Học bắt chặt tay vương tử quân rồi dùng giọng cực kỳ chân tình đáp lời. Lão tỏ ra rất động tình, nếu như cẩn thận quan sát, như vậy sẽ thấy trong cặp mắt lão có một tia sáng trong suốt.

Vương Tử Quân hiểu rõ đây chỉ là một loại tư thái của Trình Tự Học, thế nhưng hắn không khỏi cảm thấy bội phục vì hành động của vị bí thư tiền nhiệm này, thật sự là một người có thực lực mạnh mẽ. Hắn cười ha hả nói:

- Chủ tịch Trình, đây cũng không phải là công lao của tôi, ngài cũng đừng nâng tôi lên quá cao như vậy, đây là thành quả của tất cả cán bộ nhân dân thành phố La Nam.

Hai người vừa cười vừa nói, sau đó cùng nhau đi về phía khu văn phòng hội đồng nhân dân. Đám người phó chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố cũng tự động đi theo hai người Vương Tử Quân, một đội ngũ tiền hô hậu ủng đi đến phòng tiếp khách.

Vương Tử Quân cười, Trình Tự Học cũng cười, hai người đều nở nụ cười làm cho người ta nhìn vào cảm thấy cực kỳ hài hòa, thế nhưng tâm tình của cả hai lúc này đang rất khác nhau. xem tại TruyenFull.vn

Vương Tử Quân nhìn nụ cười có vài phần nịnh nọt của Trình Tự Học, hắn thầm hiểu rõ ý nghĩ của đối phương vào lúc này. Chính mình có được thành tích kéo hạng mục đường sắt Mân Cô về thành phố La Nam, thế là Trình Tự Học đang lui bước, dùng nó để triệt tiêu ảnh hưởng của hội nghị thường ủy trước đó.

- Bí thư Vương, lần này thành phố La Nam đã biến thành một vệ tinh của tỉnh, ngay cả lãnh đạo tỉnh ủy cũng mở miệng khen không dứt về hai hạng mục được thành phố La Nam chúng ta nắm bắt vào trong tay. Các vị lãnh đạo cũ của thành phố La Nam đi ra ngoài cũng tự mình gọi điện thoại đến, ai cũng cho ngài những lời khen thưởng cực kỳ nhiệt liệt.

Vương Tử Quân uống một ngụm trà rồi cười nói:

- Chủ tịch Trình, nói ra cũng rất khó khăn hung hiểm, nếu như không có vài vị lão lãnh đạo có tình cảm sâu đậm với quê hương, chỉ sợ vấn đề này sẽ căn bản không được giải quyết.

- Tôi luôn cho rằng đồng chí là bảo vật của cách mạng, cán bộ lão thành lại càng không thể thiếu được. Đây chính là một trong những khoản tài phú không thể thiếu trong sự nghiệp phát triển của thành phố chúng ta, sau này thành phố La Nam muốn phát triển thật sự không thể nào rời khỏi sự hộ tống giúp đỡ và hiến kế của chủ tịch Trình và toàn thể hội đồng nhân dân thành phố.

Vương Tử Quân nói đến hội đồng nhân dân thành phố thì nhấn mạnh một chút, chút biến hóa như vậy lại thật sự có ý nghĩa điểm danh. Hắn muốn nói cho Trình Tự Học biết, sau này anh nên làm tốt công tác của mình, những thứ khác lo mà giải quyết cho tốt, đừng thò vào quyền hạn của người khác.

Trình Tự Học nào không nghe ra ý nghĩa lời nói của Vương Tử Quân? Dù trong lòng có chút bức bối nhưng lão vẫn lớn tiếng nói:

- Bí thư Vương cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ giúp đỡ quyết sách của thị ủy, đồng tâm hiệp lực vì sự phát triển của thành phố La Nam.

Vương Tử Quân nghe xong lời nói của Trình Tự Học thì cũng không tiếp tục nói về đề tài này. Lúc này Trình Tự Học nói đến vấn đề phát triển của thành phố La Nam, hai người không nói về những vấn đề mẫn cảm, thế cho nên mở miệng cũng càng thêm hài hòa và vui vẻ hơn.

Nửa giờ trò chuyện rất thành công, Trình Tự Học nhìn nụ cười trên mặt Vương Tử Quân, trong lòng lại thầm thở dài một hơi, đồng thời cũng có chút đắc ý. Lão công tác nhiều năm ở thành phố La Nam, bây giờ là chủ tịch hội đồng nhân dân, tuy Vương Tử Quân rất có ý kiến với mình, nhưng bây giờ đối phương phải nuốt cơn tức xuống bụng, phảu chủ động đến hòa đàm với mình.

- Bí thư Vương, thời gian cũng không còn sớm, hôm nay đám lão già chúng tôi đã định sẵn địa điểm, tối này dù thế nào thì ngài cũng phải rút chút thời gian cho chúng tôi cơ hội, để mọi người có thể kính ngài vài ly.

Trình Tự Học nói rồi chỉ tay về phía một người đàn ông hơn năm mươi tuổi ở cách đó không xa:

- Chủ nhiệm Lý, đã sẵp xếp phòng xong chưa?

- Chủ tịch Trình, đã sắp xếp ổn thỏa.

Người đàn ông được gọi là chủ nhiệm Lý chợt lên tiếng, sau đó hắn nhìn Vương Tử Quân rồi nói:

- Bí thư Vương, ngài lần đầu tiên đến hội đồng nhân dân thành phố kiểm tra chỉ đạo công tác, bữa cơm này dù thế nào cũng phải tham gia, nếu không thì đám người chúng tôi sẽ bị chủ tịch Hứa chê cười, chủ tịch Trình cũng rất mất mặt.

Chủ nhiệm Lý nói đến chủ tịch Hứa, chính là chủ tịch mặt trận tổ quốc Hứa Vân Sơn. Hắn nói xong như vậy thì ánh mắt những người khác đều nhìn về phía Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân chợt cười ha hả nói:

- Chủ tịch Trình, cho dù ngài không mời cơm thì hôm nay tôi cũng nhất định ở lại dùng cơm.

Vương Tử Quân nói đến đây thì thay đổi chủ đề:

- Vừa rồi chủ tịch Trình nói thành phố La Nam muốn phát triển thì chúng ta cần phải cùng chung cố gắng, chỉ khi nào tâm tư của chúng ta cùng hướng về một phía, cùng nhau ra sức thì cũng có thể di dời Hỏa Diệm Sơn.

Vương Tử Quân nói đến đây thì uống một hớp trà rồi nói tiếp:

- Lời nói của chủ tịch Trình thật sự làm cho tôi xúc động, một người dù có năng lực mạnh mẽ thế nào cũng chỉ có tác dụng nhỏ bé mà thôi, nếu chúng ta có đủ nhân tâm thì có thể dời cả Thái Sơn. Nếu muốn thành phố La Nam vượt qua khó khăn tiến bước về phía tương lai sáng lạn, nó chỉ có thể là kết quả khi chúng ta cùng chung cố gắng.

Trình Tự Học nghe lời nói của Vương Tử Quân mà trên mặt lộ ra nụ cười, Vương Tử Quân đặc biệt ném vinh dự cho mình, nói rõ đối phương không muốn vạch mặt mình, muốn thỏa hiệp để làm cho thành phố La Nam được ổn định.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui