Lý Quý Niên giúp đỡ mình ở sự kiện này, đây là một tình huống cực kỳ khó có được. Bí thư thị ủy và chủ tịch thành phố hai tay liên hợp, càng xem như là một lực lượng khó thể chống lại. Dù là Lục Ngọc Hùng và Tôn Chiêu Hi có quyền lên tiếng rất lớn trong sự kiện nhân sự lần này, thế nhưng bí thư thị ủy và chủ tịch thành phố liên hợp phủ quyết, như vậy sẽ làm cho phương án của phòng tổ chức không thể thông qua.
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt Lý Quý Niên, hắn khẽ cười nói:
- Tôi hiểu rồi, cám ơn chủ tịch Lý.
Lý Quý Niên cũng không nói đến chủ đề vừa rồi, hắn thay đổi chủ đề:
- Trung tá Mạc đến thành phố La Nam chúng ta một thời gian ngắn, vợ nhà tôi luôn muốn mời trung tá Mạc một bữa cơm. Bí thư Vương, ngài xem khi nào có thời gian thì sắp xếp chung vui, vì bà vợ tôi nấu cơm ăn rất ngon.
- Tôi cũng có nghe nói về phương diện này, chị nhà thật sự là đệ nhất trong khu nhà thường ủy thị ủy. Nhưng này chủ tịch Lý, có một điều tôi cần phê bình, chị nhà đang còn rất trẻ, anh mở miệng nói bà vợ là không được.
Lý Quý Niên nghe thấy Vương Tử Quân nói lời ẩn giấu như vậy thì nở nụ cười, hắn lại dùng giọng ha hả nói:
- Ôi, vợ tôi vóc dáng khó coi, nếu so sánh với trung tá Mạc, đúng là người thường với tiên nữ.
Hai người Vương Tử Quân và Lý Quý Niên cùng cười phá lên ha hả.
Lý Quý Niên sở dĩ giúp đỡ Vương Tử Quân cũng là vì đã chú tâm suy xét rất kỹ. Tuy hắn mong muốn Vương Tử Quân và Lục Ngọc Hùng có tranh chấp lớn thì mình mới có lợi, thế nhưng thành phố La Nam đang chuyển biến từng ngày kể từ khi Vương Tử Quân đến nhận công tác, hơn nữa Vương Tử Quân lại luôn giữ gìn danh dự cho hắn ở hội chợ xúc tiến thương mại, thế nên lần này hắn quyết định đứng về phía Vương Tử Quân.
Nhưng nếu so sánh với những lý do kia, điều cuối cùng làm cho Lý Quý Niên cho ra quyết định đó là niềm tin vào Vương Tử Quân. Hắn biết rõ tính cách của Vương Tử Quân, hắn tin Vương Tử Quân căn bản sẽ không thất bại trong sự kiện giành quyền nhân sự lần này.
Gần đây có nhiều người đến phòng làm việc và đến nhà tìm Lý Quý Niên. Hắn là người công tác nhiều năm ở thành phố La Nam, hắn là người có độ nặng rất lớn, thế nên đến tối hắn cũng không về nhà. Hiện tại đang ở vào thời điểm điều chỉnh ban ngành, tất nhiên đám cán bộ cấp dưới sẽ luôn tranh thủ chạy đi tìm thượng cấp.
Những người kia liên tục chạy đến nhà tìm Lý Quý Niên, khi không thấy có lãnh đạo ở nhà thì chạy đến phòng làm việc tìm. Đám người này mở miệng với danh nghĩa là báo cáo công tác, thật ra cũng không có quá nhiều công tác để báo cáo. Lý Quý Niên hiểu tâm tư của bọn họ, nhưng nghe phải xem ý, tìm kiếm thật giả. Lúc này là thời điểm điều chỉnh cán bộ, hắn cũng không thể nào mở miệng cho ra lời hứa hẹn với người ta. Có đôi khi những lời nói trước khi điều động chính là ám hiệu, là do chiều gió, nó có ý nghĩa cực kỳ quan trọng. Tổ chức có thể thăm dò Trương Tam, cũng có thể xem xét Lý Tứ, hoặc có thể động đến Vương Ngũ, quan trọng là trình tự của tổ chức là như thế nào. Người có quyền cho ra ám hiệu thì thật sự có quyền quyết định vận mệnh của con người, ai đến tìm anh xin ám hiệu hay đo chiều gió chính là môn sinh của anh, những thứ này thật sự sẽ liên quan đến vận mệnh chính trị của anh.
Đám người đến tận cửa tìm đều là lãnh đạo, bọn họ đều đang gấp đến mức bứt đầu vò tai, bộ dạng muốn nói lại thôi, nhìn qua thật sự rất có ý muốn nói rõ sự việc cho xong. Thế nhưng Lý Quý Niên lại giả vờ hồ đồ, dù là ai đến thì cũng chỉ nói vài câu rồi đuổi đi.
Không phải Lý Quý Niên không chú trọng nhân tình, thế nhưng Vương Tử Quân bên kia quá mạnh, lãnh đạo đứng đầu có thực lực quá khủng khiếp, hắn căn bản không thể nào lay động được.
Vương Tử Quân nói vài câu chuyện phiếm với Lý Quý Niên, mà Lý Quý Niên cũng chuẩn bị rời đi. Vương Tử Quân nhìn hình bóng Lý Quý Niên chuẩn bị rời đi, hắn khẽ nói:
- Chủ tịch Lý, lúc này không những cải cách thể chế kinh tế, còn phải cải cách cả cơ chế cán bộ. Thành phố La Nam chúng ta hiện tại đang ở trong con nước lớn cải cách, thật sự đang cần tích cực quán triệt chỉ thị tinh thần của thượng cấp, kiên trì nguyên tắc đảng quản lý tất cả. Chúng ta sẽ tiến thêm một bước trong công tác tăng cường phân công cán bộ công khai, ngang hàng, cạnh tranh, đề cao nguyên tắc chọn lựa ưu tú, chọn người có năng lực, có thể làm được việc để đề bạt đến cương vị phù hợp.
Lý Quý Niên nhai nuốt những lời của Vương Tử Quân, trong lòng chợt sáng tỏ. Hắn thầm cảm thấy may mắn, chính mình xem ra đã có quyết định đúng đắn.
- Tút tút tút.
Chuông điện thoại của Vương Tử Quân khẽ vang lên. Hắn có hai bộ điện thoại, một chiếc ở trong tay Đổng Trí Tân, một chiếc điện thoại tư nhân ở trong tay mình, nhưng số người biết được số điện thoại này cũng không nhiều.
Vương Tử Quân nhìn số di động quen thuộc trên màn hình, hắn nở nụ cười vui vẻ, sau đó nghe máy, chợt nghe bên trong vang lên những âm thanh i a.
- Tiểu Bắc, em làm gì con trai của anh vậy? Ngày nào cũng bắt con phải biểu diễn, coi chừng anh đấy nhé?
Vương Tử Quân cười mở lời trêu chọc Mạc Tiểu Bắc ở bên kia.
- Chồng, vừa rồi em nói chuyện với con, nó vừa mới kêu ba ba, thật sự làm em kích động.
Giọng điệu trong trẻo của Mạc Tiểu Bắc truyền đến từ đầu dây bên kia.
Vương Tử Quân chợt cảm thấy trong lòng ấm áp, tuy hắn biết rõ sau này tất nhiên con trai sẽ gọi mình là ba ba, thế nhưng tình huống Mạc Tiểu Bắc nói ra lại khác, đó là nó vô thức nói ra, làm hắn thật sự có chút kích động.
- Thật vậy à? Tốt quá, xem ra con trai cũng biết là ba ba tốt.
Vương Tử Quân cảm khái một tiếng, sau đó đổ hết công lao lên đầu mình.
- Hừ, anh này đúng là, anh cảm thấy mình tỏa sáng lắm sao, con trai gọi mẹ từ trước rồi cơ.
Mạc Tiểu Bắc hờn dỗi nói, nàng có chút do dự, cuối cùng khẽ nói:
- Hôm nay khi nào thì về?
- Chiều nay phải mở hội nghị thường ủy, có lẽ đến tối mới về nhà.
Vương Tử Quân cảm thấy có chút áy náy với Mạc Tiểu Bắc, dù hắn cố gắng áp súc công tác của mình, thế nhưng thời gian về nhà vẫn khó được đảm bảo. Hắn là lãnh đạo một thành phố đang dần biểu hiện sức mạnh như thành phố La Nam, thật sự là có rất nhiều chuyện cần hắn làm. tại TruyenFull.vn
- À, vậy thì mọi người sẽ không chờ anh về ăn cơm.
Mạc Tiểu Bắc vẫn dùng giọng điệu trong trẻo thấy hiểu lòng người như vậy.
Vương Tử Quân cảm thấy có chút áy náy, hắn trêu chọc Mạc Tiểu Bắc ở nhà nuôi con khổ cực, sau đó mới cúp điện thoại.
- Bí thư Vương, đã đến lúc mở hội nghị thường ủy.
Đổng Trí Tân gõ cửa phòng đi đến, hắn khẽ nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nhìn đồng hồ treo tường, hắn chợt gật đầu nói:
- Đi thôi, chúng ta đi qua.
Vương Tử Quân là bí thư thị ủy, hắn có quyền lực đi đến phòng họp thường ủy vào thời điểm cuối cùng. Khi hắn đi trên hành lang yên tĩnh, có nhiều cán bộ mở miệng chào hỏi. Tuy hắn căn bản không thể nào biết tên đám cán bộ này, thế nhưng hắn vẫn nở nụ cười và khẽ gật đầu với bọn họ.