Sau khi nói ra vài vấn đề yêu cầu Triệu Quang Phi chú ý, Tôn Chiêu Hi lúc này mới rời khỏi phòng. Bầu không khí đã trở nên u ám, nhưng lúc này Tôn Chiêu Hi cũng không muốn về nhà.
Lúc này có lẽ ở nhà đã tụ tập rất nhiều người, tuy hắn đã nói không ít lần về sự kiện này, thế nhưng mỗi lần có động đến nhân sự là trong nhà lại luôn kín người.
- Trưởng phòng Tôn, chúng ta đi đâu đây?
Lái xe thấy Tôn Chiêu Hi không nói lời nào, thế là khẽ hỏi lãnh đạo.
Tôn Chiêu Hi trầm ngâm giây lát, hắn định mở miệng thì thấy một đoàn người mỉm cười từ trên lầu đi xuống, đứng trung tâm đoàn người chính là bí thư thị ủy La Nam Vương Tử Quân. Đứng bên cạnh Vương Tử Quân ngoài vài vị cán bộ thành phố La Nam, còn có một người mà Tôn Chiêu Hi thấy rất quen mặt nhưng không thể gọi được tên.
" Tề Tự Tuyển! "
Khi thấy Vương Tử Quân đứng song sóng với người kia, Tôn Chiêu Hi cuối cùng cũng nhận ra đối phương là ai: Chính là bí thư Tề Tự Tuyển của thành phố Thiền Duyên, trước kia hắn đã từng tham gia một hội nghị có mặt Tề Tự Tuyển.
- Đó có phải là đoàn người thành phố Thiền Duyên không?
Tôn Chiêu Hi trầm ngâm giây lát rồi hỏi lái xe, tuy lái xe chỉ là tiểu nhân vật trong thành phố Đông Bộ, thế nhưng cả ngày hắn đi theo lãnh đạo, mỗi người như vậy đều cực kỳ linh thông tin tức.
Lái xe cũng thấy đoàn người đi xuống bên dưới, hắn nghe được câu hỏi của Tôn Chiêu Hi thì cười nói:
- Đúng vậy, trưởng phòng Tôn, nghe nói thành phố Thiền Duyên lần này bỏ ra sức lực rất lớn, ngay cả bí thư thị ủy của bọn họ cũng chạy đến đây.
Tôn Chiêu Hi cũng từng nghe nói thành phố Thiền Duyên muốn tìm một ngã rẽ trên đường cao tốc Sơn La. Nhưng hắn thật sự không ngờ thành phố Thiền Duyên lại coi trọng như vậy, không những phái đến một đoàn đại biểu, còn có cả bí thư thị ủy Tề Tự Tuyển.
Tuy Tôn Chiêu Hi chỉ là cán bộ chủ quản tổ chức, nhưng hắn cũng hiểu rõ khá nhiều về phương diện kinh tế. Trước đó khi tìm cách xây dựng đường cao tốc Sơn La thì Vương Tử Quân có đến tìm người của thành phố Thiền Duyên, lại bị người ta đuổi đi. Bây giờ dưới lực ảnh hưởng mạnh mẽ của đường cao tốc Sơn La, đám người thành phố Thiền Duyên bắt đầu ngồi không yên.
Tề Tự Tuyển tự mình đến có phải muốn vứt bỏ thể diện để nâng Vương Tử Quân lên, đồng thời cũng mang theo tâm tư cúi đầu nhận lỗi hay không? Trong đầu Tôn Chiêu Hi chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, hắn nhìn gương mặt mập mạp của Tề Tự Tuyển, nhiều ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu.
Khi xuống đến bên dưới thì Vương Tử Quân cũng thấy xe của Tôn Chiêu Hi, thế là vẫy vẫy tay với Tôn Chiêu Hi, tỏ ý cho đối phương đi qua bên này. mới nhất ở TruyenFull.vn
Tuy lúc này Tôn Chiêu Hi và Lục Ngọc Hùng đang âm thầm phân cao thấp với Vương Tử Quân, thế nhưng ngoài mặt vẫn xem Vương Tử Quân là lãnh đạo, vì vậy khi Vương Tử Quân vẫy tay thì hắn nhanh chóng đi đến.
- Bí thư Vương.
Vương Tử Quân nhìn Tôn Chiêu Hi đi đến, hắn cười cười nói:
- Bí thư Tề, tôi giới thiệu cho anh, vị này chính là trưởng phòng tổ chức Tôn Chiêu Hi của thành phố La Nam chúng tôi. Chiêu Hi, anh đến ra mắt bí thư Tề.
Tề Tự Tuyển cũng chưa quen thuộc công tác của thành phố La Nam, vì thế cũng không biết mối quan hệ giữa Vương Tử Quân và Tôn Chiêu Hi. Nhưng khi hắn nghe thấy Vương Tử Quân mở miệng giới thiệu thì cười nói:
- Trưởng phòng Tôn, đã sớm nghe nói anh là một viên đại tướng của bí thư Vương, hôm nay gặp mặt quả nhiên là bất phàm.
Tôn Chiêu Hi thật sự không thích ứng với lời nói dạo đầu của Tề Tự Tuyển, mình dựng lên bàn thờ trinh tiết lại bị người ta xem là kỹ nữ, tất nhiên trong lòng sẽ sinh ra cảm giác cực kỳ mất vui. Nhưng hắn vẫn nhiệt tình dùng hai tay bắt chặt tay của bí thư Tề Tự Tuyển, nhiệt tình hoan nghênh đoàn người Tề Tự Tuyển đến thành phố la nam chỉ đạo công tác.
- Thật sự không dám nhận đến La Nam chỉ đạo công tác, chỉ là muốn xin bí thư Vương một bữa cơm. Trước kia tôi suy xét không ổn thỏa, ném miếng thịt béo qua miệng, bây giờ mới biết đói bụng đến tìm cơm. Bí thư Vương, anh cũng đừng nên để tôi phải đói bụng quay về được.
Tề Tự Tuyển nở nụ cười cực kỳ sáng lạn.
Vương Tử Quân thật sự không có mấy thứ phải sợ, thế nhưng cũng thật sự có chút cảm giác sợ hãi với một Tề Tự Tuyển cứ quấn chặt lấy người. Vị bí thư Tề của thành phố Thiền Duyên đến thành phố Đông Bộ thì luôn quấn chặt lấy Vương Tử Quân, bây giờ đến La Nam cũng không bỏ qua, bộ dạng nếu như Vương Tử Quân không đồng ý mở một đường rẽ đi qua thành phố Thiền Duyên, hắn sẽ không chịu đi.
Vương Tử Quân thật sự cũng không làm gì được một người có tư thế lưu manh như Tề Tự Tuyển, nhưng hắn lại rất tức giận vì trước đó đám người thành phố Thiền Duyên mà đặc biệt là Tề Tự Tuyển đã từ chối cho đường cao tốc đi qua thành phố Thiền Duyên, cho nên dù Tề Tự Tuyển có quấn chặt lấy người như thế nào thì hắn cũng không cho ra những lời hoàn thiện. Tề Tự Tuyển bị ép bức, thế là càng đổ tất cả vấn đề lên thân hai thành phố còn lại là Tam Hồ và Triệu Lô.
Dù Tề Tự Tuyển có nói như thế nào, hắn biết mình chỉ có một phương án và mục đích, mình phải làm dũng sĩ ôm bộc phá chạy vào đánh tan lô cốt của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân đối mặt với lời khẩn cầu của Tề Tự Tuyển thì cười cười nói;
- Anh đã đến thành phố La Nam, tôi sao có thể cho anh đói bụng quay về được? Thành phố La Nam chúng tôi tuy căng thẳng tài chính nhưng dù thế nào cũng phải chiêu đãi anh cho thật tốt. Chủ tịch Lý bọn họ đang chờ ở khách sạn La Nam, chúng tôi cũng không có gì khác ngoài rượu thịt, chắc chắn sẽ làm cho bí thư Tề được thoải mái.
Vương Tử Quân cũng không phải là một cao thủ đánh Thái Cực Quyền, thế nhưng dù thế nào thì hắn cũng phải tiếp chiêu của Tề Tự Tuyển. Dù sao bây giờ Tề Tự Tuyển cũng là kẻ cần cầu cạnh, cũng không phải giống như thời điểm Vương Tử Quân chạy đến thành phố Thiền Duyên yêu cầu bọn họ hợp tác với mình nữa.
- Tốt, bí thư Vương, vậy chúng ta cùng uống say một bữa. Tôi nghe nói bí thư Vương ngài rất rộng lượng, lần trước chúng ta không thể nào tận hứng ở thành phố Thiền Duyên, lúc này nhất định không say không về.
Tề Tự Tuyển cũng biết vào thời cơ hiện tại, nếu muốn ép Vương Tử Quân đồng ý thì căn bản là không thể. Hắn suy nghĩ một lát, đơng giản đặt trái tim lên bàn tiệc, hy vọng có thể nhờ rượu thực hiện giấc mộng của mình.
- Trưởng phòng Tôn, chúng ta cùng đến khách sạn, cùng bí thư Tề uống vài ly.
Vương Tử Quân nói đùa hai câu với Tề Tự Tuyển, sau đó phất tay nói với Tôn Chiêu Hi.
Tôn Chiêu Hi nhìn gương mặt hồng hào của Vương Tử Quân, trong lòng càng mất bình tĩnh, nhưng trên mặt lại xuất hiện nụ cười khó xử:
- Bí thư Vương, tôi thật sự không thể nào đi được, ngày mai còn có nhiều công tác quan trọng, tôi còn phải sắp xếp lại một chút.
Vương Tử Quân nở nụ cười, hắn biết Tôn Chiêu Hi nói ngày mai có công tác là thứ gì, thế nhưng cũng không chỉ ra. Hắn chỉ cười cười nói:
- Được rồi, trưởng phòng Chiêu Hi cứ bận rộn đi, nhưng sức khỏe là tiền vốn của cách mạng, đến lúc nên nghỉ ngơi thì phải kết hợp một chút cho khỏe người.