Bí Thư Trùng Sinh

- Chủ tịch Lý, tôi biết ngài không mặc kệ, thế nhưng tôi chưa từng tiến lên làm người lãnh đạo đơn vị, nếu như tùy tiện tiến lên, sẽ không xảy ra sự cố đấy chứ? Tôi không làm tốt thì cũng không có vấn đề, chỉ sợ nó làm ảnh hưởng đến chủ tịch Lý mà thôi.

Duẫn Quang Phát nói đến đây thì dùng giọng ngại ngùng nói:

- Tôi cảm thấy nên làm cấp phó là được.

Người ta đến chạy quan, trước nay đều sợ chức quan quá nhỏ, lúc này Duẫn Quang Phát đầu óc có vấn đề rồi sao? Thế nào lại nhát gan như vậy?

Nhưng Lý Quý Niên cũng là người hiểu rõ về Duẫn Quang Phát, biết thư ký của mình không phải là người không có dã tâm. Duẫn Quang Phát không muốn làm cục trưởng cục chăn nuôi, nhất định là chọn trúng vị trí khác. Hắn là người đa mưu túc trí, hắn cũng không nói gì mà chỉ đưa mắt nhìn Duẫn Quang Phát mà thôi.

- Lão lãnh đạo, tôi từ khi tham gia công tác đến nay luôn muốn xuống cơ sở rèn luyện, anh xem tôi đến huyện Dương Phong phối hợp với bí thư Nhan Sĩ Tắc có được không?

Duẫn Quang Phát cuối cùng cũng không thể giữ vững chính mình trước ánh mắt của Lý Quý Niên, hắn nhanh chóng ném ra ngoài ý nghĩ của mình.

Lý Quý Niên nghe lời nói của vị thư ký tiền nhiệm mà thiếu chút nữa bàn tay run rẩy đánh rơi ly trà. Nếu như Duẫn Quang Phát muốn một vị trí cấp phó, Lý Quý Niên tự nhận mình còn có thể ra tay, nhưng chủ tịch huyện Đối phương là vị trí gì? Vương Tử Quân sẽ ném cho Duẫn Quang Phát sao?

Thế cục phát triển mạnh mẽ của huyện Dương Phong xem như đã định, chỉ một khu du lịch Cô Yên Sơn cũng đủ để cho cả huyện bừng sáng. Hơn nữa vì muốn xúc tiến công tác sản xuất rượu Huyền Lộ Dịch, ngay cả Thành Kiếm Xã cũng muốn mở một xưởng nhỏ ở huyện Dương Phong.

Có thể nói ban ngành huyện Dương Phong đều là do Vương Tử Quân tự mình quyết định, Lý Quý Niên hiểu địa vị của mình nhìn có vẻ giống như càng ngày càng nặng, thế nhưng đó là Vương Tử Quân o bế cho mình. Nếu như có một ngày hắn không còn được sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, hắn thậm chí còn không áp chế được Lục Ngọc Hùng.

Nhưng lúc này nếu Lý Quý Niên nói mình căn bản không làm gì được, như vậy xem ra mình làm chủ tịch thành phố là quá vô năng, nhưng hắn lại không dám đồng ý với Duẫn Quang Phát.

Khi Vương Tử Quân đến thành phố La Nam thì Lý Quý Niên còn sinh ra những ý nghĩ không tốt, muốn ra tay áp chế. Nhưng khi Vương Tử Quân liên tục ra tay vận tác, hắn đã thấy rõ mình căn bản không còn là đối thủ của Vương Tử Quân.

- Tút tút tút.

Chuông điện thoại vang lên, Lý Quý Niên vốn đang định nói hai cau với Duẫn Quang Phát đã tìm ra phương án tự giải vây. Hắn cũng không nhìn số điện thoại, hắn nâng điện thoại lên nói:

- Tôi là Lý Quý Niên.

- Chủ tịch Lý, tôi là Vương Tử Quân, anh có bận rộn gì không?

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói rõ ràng của Vương Tử Quân.

Lý Quý Niên vừa nghe nói đó là Vương Tử Quân thì nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn:

- Bí thư Vương, tôi đang bàn chút công việc, anh có dặn dò gì sao?

- Chủ tịch Lý, lời này của anh cũng không được tốt cho lắm, hai ta làm gì có dặn dò và chỉ thị gì?

Vương Tử Quân khẽ cười rồi đột nhiên nói.

Lý Quý Niên mở miệng ứng đối nhưng trong lòng thầm nghĩ: “ Tôi dám không coi lời nói của anh là chỉ thị sao? Nếu tôi không xem đó là chỉ thị, hì hì, chỉ sợ kết cục cũng không khác gì Lục Ngọc Hùng! “

- Là thế này, có một bữa cơm cần hai người chúng ta đến dùng bữa, anh có thời gian không?

Vốn Lý Quý Niên đã có hẹn với Duẫn Quang Phát, nhưng lúc này nghe được lời mời của Vương Tử Quân thì nhanh chóng đặt Duẫn Quang Phát sang một bên, hắn cười lớn nói:

- Tất nhiên tôi sẽ phải chăm chú chứng thực chỉ thị của bí thư Vương.

- Được, hai mươi phút sau chúng ta cùng xuống lầu.

Vương Tử Quân nghe thấy Lý Quý Niên đồng ý thì nhanh chóng quyết định thời gian.

Lý Quý Niên mỉm cười đặt điện thoại xuống, hắn nhìn về phía Duẫn Quang Phát, sau đó sờ đầu dùng giọng xin lỗi nói:

- Quang Phát, hôm nay không khéo, có bạn của bí thư Vương đến, nhất định tôi phải sang tiếp khách, nếu không thì hai ta để lần sau vậy.

Duẫn Quang Phát biết rõ thế cục ở thành phố La Nam, hắn cũng biết lãnh đạo của mình có bao nhiêu độ nặng ở phương diện nhân sự. Nhưng hắn không còn ai để tìm, chỉ có thể đến với chủ tịch Lý Quý Niên. Lúc này nghe nói Lý Quý Niên sẽ đi dùng cơm với Vương Tử Quân, hắn chợt có ý nghĩ, thế là nói:

- Chủ tịch Lý, tôi đến công tác ở phòng thống kê thì ít được theo bên cạnh ngài, hôm nay vốn muốn nghe vài lời dạy bảo của ngài, thật sự không ngờ bí thư Vương lại đến tìm. Anh xem, có thể cho tôi làm thư ký của ngài một lần nữa, tôi cũng muốn được nghe nhiều lời dạy bảo của ngài.

Lý Quý Niên cười cười, hắn biết rõ ý nghĩ của Duẫn Quang Phát, hơn nữa hắn cũng có cảm tình với vị thư ký này của mình. Hắn thầm nghĩ, để cho đối phương tiếp xúc với Vương Tử Quân, để đối phương tự tìm lấy cơ hội.

- Được rồi, như vậy chúng ta thu thập một chút, mười lăm phút sau sẽ xuống bên dưới.

Lý Quý Niên vung tay lên lớn tiếng nói.

Duẫn Quang Phát nghe điện thoại của Lý Quý Niên, biết là bí thư Vương nói hai chục phút sau mới xuất phát, lúc này Lý Quý Niên lại mở miệng nói mười lăm phút. Hắn là người hiểu rõ con đường trong văn phòng thị ủy, từ phòng làm việc của Lý Quý Niên đi xuống cầu thang chỉ là mười phút mà thôi, bây giờ lãnh đạo lại cho ra chỉ thị như vậy, rõ ràng là thái độ cực kỳ tôn trọng bí thư Vương.

Duẫn Quang Phát giúp đỡ chủ tịch Lý Quý Niên thu dọn đồ đạc trong phòng, châm đầy ly trà cho chủ tịch. Hắn dù đã vài năm không làm thư ký, thế nhưng vẫn rất quen thuộc nghiệp vụ cũ của mình. Chỉ là hắn bây giờ cũng không phải thật sự có lòng nịnh hót lãnh đạo, nguyên nhân của nó cũng chỉ là vì hắn muốn bò lên cao mà thôi.

Cơ hội đến thì phải do chính mình tranh thủ, Duẫn Quang Phát không nhớ nổi đây là lời nói của vị hiền nhân nào. Thế nhưng trong quan trường thật sự có quá nhiều chuyện xấu diễn ra, đề bạt trọng dụng hay là ngồi không chờ nhiều năm, có thể nói là liên quan đến phương diện công tác, năng lực hoặc là nhiều vấn đề khác. Duẫn Quang Phát tất nhiên sẽ hy vọng con đường phát triển của mình là hát vang tiến mạnh.

Hơn chục phút sau Duẫn Quang Phát và Lý Quý Niên đi xuống lầu, khi bọn họ đi ra thì gặp Vương Tử Quân đi đến từ phía đối diện. Vốn là Duẫn Quang Phát đi chậm ở phía sau chủ tịch Lý, bây giờ thấy Vương Tử Quân đi đến, hắn chợt đẩy nhanh tốc độ, nhanh tiến lên.

- Chủ tịch Lý, chúng ta đi thôi.

Vương Tử Quân cười cười vung tay lên nói với Lý Quý Niên.

Lý Quý Niên cũng cười đi theo Vương Tử Quân, lúc này Vương Tử Quân thấy thư ký sau lưng Lý Quý Niên chợt thay đổi, hắn không khỏi mở miệng hỏi:

- Chủ tịch Lý, vị này là...

- Bí thư Vương, đây là Duẫn Quang Phát, trước kia là thư ký của tôi, bây giờ là phó phòng thống kê.

Lý Quý Niên đang chờ cơ hội như vậy, hắn nhanh chóng mở miệng giới thiệu cho Vương Tử Quân.

Duẫn Quang Phát thấy Vương Tử Quân nhìn về phía mình, hắn cố gắng làm sao cho mình có biểu hiện tốt nhất. Hắn biết chính mình đi đến cục chăn nuôi nhân công tác căn bản chẳng là gì với vị trí chủ tịch huyện Dương Phong, hơn nữa tất cả tương lai của hắn sẽ được quyết định trong tầm tay của bí thư Vương Tử Quân.

Bây giờ để lại ấn tượng tốt cho bí thư Vương là cực kỳ quan trọng, hắn đã nghĩ đến nhiều tình huống gặp mặt Vương Tử Quân, thế nhưng cuối cùng vẫn thành thật chào hỏi:

- Chào bí thư Vương.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu cười, Lý Quý Niên đưa thư ký cũ theo bên cạnh, hắn tất nhiên hiểu ý nghĩa của nó là gì. Nếu yêu cầu của Lý Quý Niên không quá mức, có thể thỏa mãn, như vậy Vương Tử Quân sẽ không keo kiệt, nhưng dưới tình huống không thể đồng ý, hắn sẽ không bao giờ nhân nhượng.

- Quang Phát rất tốt.

Vương Tử Quân nhàn nhạt cho ra một đánh giá như vậy, đúng lúc này lái xe Lý Đức Trụ chạy đến.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui