Bí Thư Trùng Sinh

- Thư ký trưởng Quan!

Khi Quan Vĩnh Hạ đến phòng làm việc của bí thư Nhất Phong, có người ở phong thư ký chào hỏi hắn. Hắn đưa mắt nhìn, phát hiện đó chính là cục trưởng Phạm Thông Tây của cục thống kê.

- À, chào anh.

Thư ký trưởng Quan tất nhiên đối diện với cán bộ ban ngành thì phải bày ra phong thái lãnh đạo. Hắn có quan hệ bình thường với Phạm Thông Tây, vì vậy cũng không nói điều gì, chỉ khẽ gật đầu đi vào phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong.

Hào Nhất Phong lúc này đang tiếp khách, khi thấy khách trong phòng làm việc của bí thư Nhất Phong, Quan Vĩnh Hạ chợt ngây người, sau đó cười nói:

- Chào hai vị lãnh đạo.

Hào Nhất Phong cười cười không nói gì, nhưng Thạch Kiên Quân ngồi bên cạnh Hào Nhất Phong lại nói:

- Thư ký trưởng Quan đến rất đúng lúc, tôi vừa vặn mới nhắc đến anh với bí thư Nhất Phong, anh sang đây ngồi đi.

- Vĩnh Hạ, quyết định khen ngợi đã làm tốt chưa? Đã xong rồi thì nên đưa cho chủ tịch Thạch xem xét một lượt.

Hào Nhất Phong thấy Quan Vĩnh Hạ cầm văn kiện trong tay, biết ngay thư ký trưởng Quan đã cố gắng làm cho xong, bây giờ đã cho ra quyết định.

Thạch Kiên Quân lần này đến tìm Hào Nhất Phong chính là vì chuyện phát triển kinh tế, tuy chưa công bố sắp xếp của các thành phố trong tỉnh, thế nhưng Thạch Kiên Quân thông qua người quen để biết tỉnh Sơn Nam kém xa Chiết Giang, điều này làm cho hắn là một chủ tịch cảm thấy bị động.

Thạch Kiên Quân đang định thương lượng với Hào Nhất Phong làm sao tăng cường kinh tế tỉnh Sơn Nam, chợt thấy Hào Nhất Phong nhắc đến sự việc khen thưởng, thế là hắn nhận lấy văn kiên trên tay Quan Vĩnh Hạ.

“ Quyết định về việc học tập kinh nghiệm phát triển kinh tế tiên tiếng của thành phố Đông Bộ! “

Thạch Kiên Quân nhìn tiêu đề mà đầu tiên nghĩ đến không phải là thành phố Đông Bộ, hắn nghĩ đến sự kiện Hào Nhất Phong lấy lòng người đứng sau lưng Nguyễn Chấn Nhạc. Mà những chuyện này chính Thạch Kiên Quân cũng rất quan tâm.

Văn kiện này có hai trang nhưng Nguyễn Chấn Nhạc chắc chắn sẽ nhận ra thủ đoạn của Hào Nhất Phong. Chỉ thị này được đưa xuống, Nguyễn Chấn Nhạc sẽ là điển hình của tỉnh Sơn Nam, như vậy sẽ là cơ sở tốt cho Nguyễn Chấn Nhạc tiến lên vị trí cao hơn.

“ Xem ra nếu xem xét công phu vuốt mông ngựa thì mình vẫn chênh lệch so với Hào Nhất Phong! “

Thạch Kiên Quân thầm nghĩ về những tính toán của Hào Nhất Phong, thế là hắn thở dài một hơi, hắn cũng nghĩ rằng mình tuyệt đối không chống lại những hành vi của Hào Nhất Phong. Sau khi suy xét trong nháy mắt thì Thạch Kiên Quân trầm giọng nói:

- Bí thư Hào, tôi kiên quyết đồng ý quyết định học tập kinh nghiệm phát triển kinh tế của thành phố Đông Bộ, chúng ta cần phải đẩy thành phố Đông Bộ lên làm điển hình mới được.

- Chỉ khi nào làm cho tỉnh Sơn Nam xuất hiện xu thế truy đuổi lẫn nhau trong quá trình phát triển kinh tế, chỉ như vậy mới đẩy kinh tế tỉnh chúng ta phát triển lên giao đoạn mới.

Hào Nhất Phong cười cười nói:

- Đúng vậy, hai năm qua kinh tế chúng ta tuy có nhiều thành tích, thế nhưng lại có vài phương diện có thiếu hụt không nhỏ. Đặc biệt là có một vài thành phố ỷ vào thực lực phát triển kinh tế hùng hậu của mình, không muốn phát triển kinh tế, tốc độ tăng trưởng thật sự làm cho người ta phải cảm thấy xấu hổ. Đối với chuyện này tôi cảm thấy chúng ta nên tiến hành phê bình, nhất định phải phê bình, không được nuông chiều.

Hào Nhất Phong nói rất nặng, Quan Vĩnh Hạ ngồi bên cạnh Thạch Kiên Quân tất nhiên cũng có thể hiểu bí thư Nhất Phong đang nói đến thành phố nào. Quan Vĩnh Hạ không mở miệng phát biểu ý kiến ở phương diện này, vì vị bí thư thị ủy kia hắn cũng không quản được.

Thạch Kiên Quân cũng thầm hiểu bí thư Hào Nhất Phong đang nói về ai. Hắn cũng lo lắng đến phương diện phát triển kinh tế của thành phố Sơn Viên, lúc này nghe được bí thư Hào Nhất Phong nói như vậy thì trầm giọng nói:

- Bí thư Nhất Phong, chuyện này nên xử lý cho tốt một chút, thành phố Sơn Viên là hạch tâm của tỉnh Sơn Nam, thế nhưng lại không thể hóa thân thành động cơ kéo cả tỉnh Sơn Nam phát triển kinh tế.

Hai người trao đổi hơn mười phút, sau đó Thạch Kiên Quân rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong. Quan Vĩnh Hạ đưa văn kiện cho bí thư Nhất Phong xem xét, sau đó cũng cất bước ra ngoài.

Hào Nhất Phong vuốt vuốt đầu, tâm tình cũng thả lỏng hơn một chút. Tuy Thạch Kiên Quân có thái độ mập mờ, thế nhưng lại nói rõ một vấn đề chính là đứng với mình cùng một phía trên phương diện phát triển kinh tế. Điều này làm cho Hào Nhất Phong rất vui mừng, vì đấu tranh chính trị là khó tránh khỏi, thế nhưng tốt xấu gì thì Thạch Kiên Quân cũng là người có tính đại cục.

- Cốc cốc cốc.

Tiếng đập cửa khẽ vang lên, cục trưởng cục thống kê Phạm Thông Tây đi vào phòng làm việc của Hào Nhất Phong. Sau khi nhìn thấy bí thư Hào Nhất Phong thì hắn đã cười nói:

- Bí thư Hào, đây là văn bản báo cáo cụ thể về tình hình phát triển kinh tế của các thành phố trong tỉnh Sơn Nam chúng ta.

Tuy được yêu cầu tám giờ đến, thế nhưng lúc này Phạm Thông Tây gặp mặt lãnh đạo đã là hơn mười giờ. Phạm Thông Tây tất nhiên sẽ không chút oán hận với tình huống này, dù sao thì quan lớn cũng đè chết người, hắn có thể chờ lãnh đạo, không thể để cho lãnh đạo phải chờ mình.

Phạm Thông Tây ngôi đối diện với bí thư Hào Nhất Phong, đợi bí thư Nhất Phong khích lệ vài câu, dù sao thì bản báo cáo lần này căn bản không có bất kỳ vấn đề nào.

Thành phố La Nam tăng trưởng một trăm hai mươi phần trăm, Hào Nhất Phong nhìn con số này mà không khỏi sinh ra cảm giác mờ mắt. Điều này sao có thể? Thành phố La Nam phát triển kinh tế mạnh mẽ như vậy sao?

Nhưng những con số được ghi rõ ràng trên báo cáo lại làm cho Hào Nhất Phong không khỏi không nhìn vào, ngay sau đó lão nhanh chóng tỉnh táo lại. Lão biết Phạm Thông Tây nhất định không cho ra một con số giả để lừa gạt mình, lại càng không có bất kỳ sai lầm nào ở phương diện này.

Nhưng Hào Nhất Phong vẫn lầm bầm:

- Thành phố La Nam tăng trưởng một trăm mười hai phần trăm sao?

- Đúng vậy, bí thư Hào, khi vừa nhận lấy bảng báo cáo thống kê thì tôi cũng thật sự không tin. Nhưng sau khi xem xét thật tỉ mỉ, tôi phát hiện kinh tế thành phố La Nam không phải chỉ là phát triển nhanh như thông thường. Thành phố La Nam vốn kém phát triển, bây giờ các hạng mục lớn được đầu tư mạnh mẽ, thế là GDP của cả thành phố tăng tiến chóng mặt.

Phạm Thông Tây nói đến đây thì thay đổi chủ đề:

- Trước kia kinh tế của thành phố La Nam chỉ là bình thường, nhưng bây giờ dưới sự lãnh đạo của thị ủy và bí thư Nhất Phong, mới một năm đã tiến lên bậc thang mới, tốc độ tăng trưởng này thật sự là hiếm có trong nước.

Hào Nhất Phong tất nhiên biết rõ đó là tốc độ phát triển kinh tế không thể hơn được, nhưng bây giờ lão thật sự không vui cho được, dù sao thì vị bí thư thị ủy kia cũng không phải là người mà lão thích thú cho lắm.

- À, rất tốt.

Hào Nhất Phong nâng ly trà lên nhấp một ngụm, sau đó khuyến khích cục trưởng Phạm Thông Tây hai câu rồi đuổi ra khỏi phòng làm việc của mình. Lão đóng cửa lại, sau đó lấy văn kiện ra xem xét tỉ mỉ, trong mắt tràn đầy do dự.

- Ôi.

Hào Nhất Phong chợt vỗ đùi, lão chợt nhớ ra thứ gì đó, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại cho Quan Vĩnh Hạ.

Nhưng điện thoại chỉ vang lên những tiếng tút tút không ngừng, vị thư ký trưởng giống như lúc nào cũng có thể xuất hiện trước mặt Hào Nhất Phong lại giống như biến mất. Lão có chút không thoải mái, sau đó mới gọi điện thoại cho thư ký của mình.

Một phút sau Quan Vĩnh Hạ gọi điện thoại đến, chợt nghe hắn cười nói:

- Bí thư Nhất Phong, ngài tìm tôi sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui