Bí Thư Trùng Sinh

- Đúng vậy, anh đang ở đâu thế?

Hào Nhất Phong cũng không có thời gian nói nhảm với Quan Vĩnh Hạ, lão lập tức trầm giọng hỏi Quan Vĩnh Hạ.

- Tôi đang ở phòng nghiên cứu chính sách, tôi sẽ đi qua ngay.

Quan Vĩnh Hạ thấy giọng điệu của Hào Nhất Phong rất mất hứng, thế là tranh thủ thời gian dùng giọng cẩn thận nói.

Hào Nhất Phong lúc này cũng đã áp chế tâm tình của mình, lão trầm giọng nói:

- Không có chuyện gì lớn cả, là thế này, nếu chưa truyền thông báo khen ngợi thành phố Đông Bộ, như vậy thì hủy đi.

Quan Vĩnh Hạ thầm nghĩ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra làm cho lãnh đạo phải thay đổi xoành xoạch như vậy? Trong lòng tuy thầm oán không thôi nhưng ngoài miệng lại không chút dị nghị, hắn chỉ có thể dùng giọng cực kỳ cầu thị nói:

- Bí thư Hào, đã phát thông báo đến tay các vị thường ủy và phó chủ tịch rồi.

“ Nhanh như vậy sao? “

Hào Nhất Phong chợt nổi giận, nhiều khi lão tán thưởng khả năng chấp hành của Quan Vĩnh Hạ, thế nhng lúc này lão lại căm thù năng lực chấp hành nóng sốt của thư ký trưởng Quan, không thể chậm lại một chút được à? Cứ phải nóng vội như vậy sao?

Hào Nhất Phong nghĩ đến tình huống Quan Vĩnh Hạ xuất lực vì mình, thế là nuốt cơn tức xuống bụng, cố gắng làm cho giọng điệu của mình có vẻ ôn hòa hơn:

- Vậy thì anh đi thu hồi lại cho tôi.

Hào Nhất Phong nói xong thì cúp điện thoại, Quan Vĩnh Hạ ở đầu dây bên kia nghe thấy bí thư Nhất Phong nói như vậy thì chợt luống cuống, chẳng lẽ có vấn đề gì đó xảy ra?

- Đảng Hằng, tôi kéo anh đến thành phố La Nam chính là để kéo xe, nếu anh làm không tốt, tôi cũng không khách khí đâu đấy!

Vương Tử Quân ngồi trong phòng làm việc, hắn mỉm cười tủm tỉm nói với Đảng Hằng.

Đảng Hằng mặc một bộ tây trang, nhìn qua có vẻ rất sục sôi tinh thần. Hắn nhìn bí thư Vương Tử Quân ngồi trước mặt, gương mặt trẻ tuổi giống như không in dấu thời gian. Lúc này Vương Tử Quân nhìn giống như còn trưởng thành trầm ổn hơn, hắn thấy vậy mà trong lòng nóng lên, hắn dùng giọng đầy khí phách đảm bảo:

- Bí thư Vương cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm chú làm tốt công tác, tuyệt đối không làm cho ngài mất mặt.

- Được rồi, làm tôi mất mặt cũng không có vấn đề, chủ yếu là làm tốt công tác.

Vương Tử Quân vỗ vỗ vai của Đảng Hằng, sau đó lại cười nói:

- Cán bộ thành phố La Nam thật sự có tuổi tác khá cao, không muốn phát triển, hiện tượng này làm cho cả thành phố La Nam rơi vào trạng thái bị động. Trọng điểm công tác vào thời gian tới của anh chính là chú trọng đẩy những cán bộ có năng lực lên vị trí lãnh đạo.

Đảng Hằng tiếp tục được Vương Tử Quân ủy thác trách nhiệm, điều này làm hắn cảm thấy có chút kích động. Lúc này hắn là trưởng phòng tổ chức thành phố La Nam, tất nhiên vị trí này rõ ràng có không gian rộng hơn thư ký trưởng văn phòng thị ủy trước kia. Hơn nữa thành phố La Nam cũng không giống như thành phố Đông Bộ, ở đây hắn có bí thư là cây đại thụ của mình, hắn cực kỳ tin tưởng vào công tác của mình.

- Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên, cửa phòng bị đẩy ra, sau đó có người cười nói:

- Bí thư Vương, tôi nghe nói trưởng phòng Đảng đến nhận chức phải không?

Đảng Hằng đến đã làm tốt công tác tìm hiểu các vị thành viên ban ngành của thành phố La Nam, lúc này thấy người vừa đến, hắn biết đó là chủ tịch thành phố La Nam Lý Quý Niên. Tuy hắn cũng không đánh giá Lý Quý Niên quá cao, thế nhưng đã trải qua nhiều chuyện, hắn đã sớm mài hết góc cạnh trên người mình, hắn mỉm cười đứng lên nói:

- Chủ tịch Lý, chào anh, tôi đang định đến báo cáo với anh.

- Chủ tịch Lý, đây là Đảng Hằng, sau này sẽ là một thành viên trong ban ngành của chúng ta. Đảng Hằng là cán bộ công tác nhiệt tình, có năng lực, nhưng dù sao anh ấy cũng còn trẻ, mong sao các vị lãnh đạo có thể hỗ trợ giúp đỡ nhiều hơn.

Vương Tử Quân vừa mời Lý Quý Niên ngồi xuống vừa cười tủm tỉm nói.

Lý Quý Niên cười ha hả nói:

- Bí thư Vương, có câu dưới tay tướng mạnh không có binh hèn, trưởng phòng Đảng nhất định sẽ là nhân tài, điều này sẽ không sai được.

Lý Quý Niên vừa nói vừa nhiệt liệt vươn tay với Đảng Hằng:

- Trưởng phòng Đảng, hoan nghênh anh đến thành phố La Nam.

- Cám ơn chủ tịch Lý.

Đảng Hằng duỗi hai tay bắt chặt tay của Lý Quý Niên, sau đó nhiệt tình đáp.

Vương Tử Quân nhìn tình cảnh trước mắt, vẻ mặt hắn dù không có biến hóa quá lớn, thế nhưng vẫn thích xem xét chuyển biến của Đảng Hằng. Trong quan trường không cần có cá tính, vì kẻ có cá tính thường căn bản khó kiếm được hợp lực. Mặc dù hắn rất thưởng thức tính cách cứng rắn không chịu gãy của Đảng Hằng, nhưng sự thật thì cứng thường dễ gãy, hắn cũng không hy vọng Đảng Hằng là người mình tán thưởng lại vì quá cưỡng cầu cứng nhắc mà lãng phí thời gian thăng tiến trong quan trường.

- Bí thư Vương, đây là văn kiện đến từ tỉnh ủy, thành phố La Nam chúng ta năm nay đi đầu trong tỉnh Sơn Nam ở phương diện phát triển kinh tế, đây là văn kiện liên hợp của tỉnh, yêu cầu tất cả thành phố chú ý học tập kinh nghiệm của thành phố La Nam.

Lý Quý Niên đặt văn kiện trong tay xuống măt bàn của Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng cực kỳ hưng phấn nói.

Lý Quý Niên thật sự rất hưng phấn khi thấy thành tích này, dù sao thì nó cũng không thiếu một phần của hắn. Hơn nữa những năm này hắn sợ nhất chính là thời gian vào dịp tết, khi đó thường có những hội nghị kiểm tra đánh giá và tổng kết, mà thành phố La Nam trên cơ bản đều xếp hạng cuối cùng.

Lúc này phương diện tăng trưởng kinh tế không phải chỉ là hạng trung bình ở tỉnh Sơn Nam, thậm chí là đứng đầu toàn tỉnh, điều này không làm cho Lý Quý Niên hưng phấn sao được?

Vương Tử Quân nhìn gương mặt tươi cười của Lý Quý Niên, hắn cười cười nói:

- Chủ tịch Lý, điều này thật sự đáng để ăn mừng. Thành tích tuy có hiển hách nhưng chúng ta càng cần phải bảo trì sự tỉnh táo, nếu so sánh với các thành phố khác thì chúng ta có chênh lệch rất lớn. Bước tiếp theo chúng ta phải tìm cho ra những vấn đề của bản thân mình, sau đó cố gắng tu bổ, tạo dựng cơ sở tốt đẹp nhất để sang năm phát triển kinh tế.

Trong lúc nói chuyện thì Vương Tử Quân nhìn qua văn kiện học tập kinh nghiệm phát triển kinh tế của thành phố La Nam vài lượt, thế nhưng trong lòng lại nhớ đến cuộc điện thoại với phó chủ tịch thường vụ tỉnh Sơn Nam là Trương Đông Viễn, khi đó Trương Đông Viễn đã nói với hắn một câu chuyện lý thú.

Quan Vĩnh Hạ thật sự đã phải khốn khổ vì trò tuyên dương và đẩy mạnh học tập phát triển kinh tế lần này, thật sự là cá mất lưới nát, coi như khổ sở không thôi.

- Chủ tịch Lý, ý của tôi là lát nữa chúng ta tổ chức hội nghị thường ủy, để giới thiệu đồng chí Đảng Hằng cho các vị thường ủy thành phố La Nam.

Vương Tử Quân đặt tài liệu tuyên dương sang một bên, sau đó khẽ nói với Lý Quý Niên.

Lý Quý Niên hiểu Vương Tử Quân cho ra hành động như vậy là ném chỗ dựa cho thuộc hạ của mình, nhưng lúc này hắn đã mất đi tâm tư tranh đấu với Vương Tử Quân. Hiện tại Vương Tử Quân cũng tôn trọng hắn, hắn thấy tranh đấu không bằng hai bên cùng sống vui vẻ. Vì vậy mà chỉ cần Vương Tử Quân có sắp xếp gì đó, hắn cơ bản đều đồng ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui