Phải thừa nhận rằng, Giang thành không thiếu người giàu, khắp nơi đều là người có tiền, nhưng người thật sự có tiền sẽ không mua một căn hộ second-hand, còn những người bình thường thì tuyệt đại đa số đều không thể nào trong phút chốc móc ra được số tiền mua một căn hộ ở Giang thành.
Kế hoạch của Tống Mạn là trước khi rời khỏi đây là nhận đủ tiền, cho dù là giảm giá một chút cho người mua cũng không sao, cho nên khoảng thời gian này là vừa đủ để những người mua có nhu cầu đi gom góp tiền.
Tạm thời thu xếp xong chuyện nhà cửa, rời khỏi đại lý nhà đất, Tống Mạn không về nhà nghỉ ngơi mà rẽ vào một văn phòng luật sư tư nhân rất nổi tiếng ở địa phương, có bảo mật thông tin khách hàng rất tốt.
Bây giờ cô đã thi xong, trước đó vì bận rộn nên chưa có thời gian xử lý đám antifan công kích cá nhân kia, giờ cô cũng nên đi dọn dẹp một lượt rồi.
Tuy rằng trước đó Tống Mạn đã bán tài khoản Weibo của mình, cái tài khoản kia hiện tại không còn thuộc về cô nữa, nhưng trước khi tiến hành xác thực danh tính để đổi chủ, cô đã chụp màn hình tất cả những tin nhắn cá nhân có vấn đề và lưu lại làm bằng chứng.
Còn về những tài khoản marketing suốt ngày bịa đặt bôi nhọ cô để câu like? Những cái đó không cần cô phải đích thân chụp màn hình, chỉ cần tiện tay tìm kiếm là bằng chứng đã bay đầy trời rồi.
Đối với khoảng thời gian từ lúc thi viết công chức xong cho đến lúc chờ phỏng vấn rồi chờ trúng tuyển, Tống Mạn đã có kế hoạch rõ ràng cho bản thân, chính là nhân lúc rảnh rỗi này sẽ giải quyết hết tất cả những chuyện vụn vặt này trong một lần cho xong, đỡ phải bận tâm sau này.
Chưa kể sau khi có kết quả, cô còn phải đi làm, bận rộn như thế thì lấy đâu ra thời gian mà chạy hết nơi này đến nơi khác nữa.
Ở một văn phòng luật sư tư nhân.
Nghe Tống Mạn thuật lại xong, anh chàng luật sư bảnh tỏn trong bộ vest chỉnh tề đẩy gọng kính, nói: "Dạ thưa chị Tống Mạn, tôi đã nắm sơ sơ những gì chị yêu cầu, nhưng mà mấy cái này! " Anh ta liếc nhìn loạt ảnh chụp màn hình mà Tống Mạn vừa thao tác, đưa cho anh xem, "Tuy rằng lời lẽ của mấy thành phần kia đúng là quá thô tục, xúc phạm nặng nề, thế nhưng theo quy định của pháp luật thì chỉ có thể khởi kiện theo tội danh xâm phạm danh dự, nhân phẩm, mà vụ này thì chỉ xem xét xử lý theo luật dân sự thôi! "
Tống Mạn im lặng lắng nghe, đợi anh ta dứt lời mới mỉm cười, đáp: "Không thành vấn đề.
Dân sự thì dân sự, không lưu án tích hình sự cũng không sao.
Mà này, giấy triệu tập của tòa án có thể gửi thẳng đến trường học hoặc uỷ ban nhân dân xã, phường nơi mấy bị cáo kia cư trú không nhỉ?"
"! Nếu như họ không đến tòa án nhận giấy triệu tập thì được.
" Nghe Tống Mạn hỏi vậy, anh luật sư ngập ngừng một lát mới trả lời.
Trong lòng anh ta không khỏi rùng mình, chiêu này của Tống Mạn quả là hiểm ác, thâm sâu khó lường, thường thì ít ai đến tòa án nhận giấy triệu tập kiểu này lắm, nói cách khác, Tống Mạn muốn cho đám antifan kia một màn bóc phốt trước mặt họ hàng, bạn bè, thầy cô, làng xóm láng giềng luôn.