Bí Văn Công Tức


Bên này Tuệ Hòa kết thúc, Trì Yến Thanh dẫn cô đi đến nhà hàng tình nhân đã đặt trước, là bữa tối lãng mạn dưới ánh nến.


Ở thủ đô bên này, không có người quen biết, lo lắng của Tuệ Hòa không còn tồn tại nữa.


Không chọn phòng riêng, vị trí gần cửa sổ, có thể đặt cảnh đêm phồn hoa của thủ đô vào tầm mắt.


Hai người giống như là tình nhân bình thường, không cần lo lắng ánh mắt người khác.


Cho dù là nhìn nhiều vài lần, cũng đều là thiện ý, đơn thuần thưởng thức, người đàn ông đẹp trai kiêu ngạo, còn người phụ nữ thì rất xinh đẹp.


Sự kết hợp như vậy, thực sự là quá mức đẹp mắt, muốn người ta không chú ý cũng khó.


Tuy nói nhìn qua, có thể nhìn ra chênh lệch tuổi tác nhất định, cũng sẽ chỉ cho rằng là chồng già vợ trẻ.


Dù sao, từ ánh mắt người đàn ông nhìn người phụ nữ, có thể nhìn ra được, cưng chiều lại dịu dàng, chứa đựng đầy tình yêu.


Tuệ Hòa không quen hành vi thân mật trước công chúng, nhưng người đàn ông lại không có gì kiêng kỵ, ngược lại giống như một chàng trai trẻ đang yêu đương.



Không quan tâm đến sự chú ý của người khác, đi đường không phải nắm tay thì cũng là ôm eo, cô ăn đồ ăn dính tương, sẽ dùng ngón tay lau cho cô, trong ánh mắt kinh ngạc của cô, đưa ngón tay dính tương lên môi.


Ăn xong bữa tối, hai người dạo bước ở ven đường, Tuệ Hòa vẫn là lần đầu tới thủ đô, đối với những món đồ nhỏ trên đường này đều cảm thấy rất hứng thú.


Lượng người qua lại đông đúc, cô còn thỉnh thoảng sẽ buông tay ra, Trì Yến Thanh thấy cô thích cũng vui vẻ chiều theo cô.


Người bán bóng bay bên đường, hắn mua một quả bóng bay, buộc quả bóng vào cổ tay tinh tế của cô, nhìn đôi mắt hạnh nhân cười cong cong của cô, cúi đầu hôn lên trán cô.


Đi dạo không bao lâu, điện thoại của Trì Yến Thanh vang lên, là bạn bè ở thủ đô gọi tới.


Đoán chừng là từ chỗ người hợp tác mà hắn tiếp xúc ban ngày biết được hắn tới đây, gọi hắn qua tụ tập một chút.


Trì Yến Thanh tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa, bên này cũng có không ít người quen biết.


Chỗ tụ tập ở gần đó, hắn nhìn Tuệ Hòa đứng trước sạp bán đồ chơi bằng đường, suy nghĩ một lát vẫn đồng ý.


Mấy người bạn kia biết thân phận của Tuệ Hòa, lúc hôn lễ của Trì Kỵ cũng có đến, dẫn cô đi cùng cũng không phải chuyện gì lớn.



Tuệ Hòa bên kia cầm con thỏ nhỏ vừa mua được, thấy hắn đi tới, ý cười nhẹ nhàng hỏi hắn có đẹp không.


Trì Yến Thanh không nhìn thấy cô cầm đồ chơi nhỏ trước mặt, ánh mắt luôn dịu dàng rơi vào trên mặt cô: "Đẹp.

"

Tuệ Hòa bị hắn nhìn đến mức đỏ mặt, bất mãn lầm bầm, "Bảo anh xem kẹo, không bảo anh nhìn em!"

Trì Yến Thanh cong môi, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, kéo cô đến trước mặt, nói với cô, có bạn bè bảo hắn đến gần đó tụ họp.


Tuệ Hòa vừa định nói vậy thì cô về khách sạn trước, Trì Yến Thanh lại nói tiếp, muốn cô đi cùng.


Tuệ Hòa không vui lắm, nhưng thấy Trì Yến Thanh không có ý định thương lượng, liền đi bộ theo hắn.


Nếu hắn cảm thấy có thể mang cô đi, vậy hắn nhất định đã cân nhắc qua, cô cũng muốn thử tin tưởng hắn.


Trên đường, Trì Yến Thanh nói với cô, là hai người bạn cô từng gặp trong hôn lễ, còn có mấy người lúc ấy có việc chưa tới, là cô chưa từng gặp.


Thân phận ba chồng con dâu, bởi vì mọi người đi công tác, gặp nhau ở thủ đô, ăn bữa cơm, đi dạo một vòng, cũng sẽ không bị người ta bàn tán.


Hơn nữa, bạn bè của hắn cũng đều là người đáng tin cậy, là bạn học đại học, quen biết đã hơn hai mươi năm, phẩm chất đều không thể chê, không câu nệ tiểu tiết nên rất dễ ở chung.


Cô không cần lo lắng, cũng không cần quá mức gò bó.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận