Vào khách sạn, Tuệ Hòa vẫn bám trên lưng người đàn ông không chịu xuống, mãi cho đến khi về phòng.
Đêm nay cô đặc biệt bám người, cửa phòng vừa đóng lại liền nghiêng đầu cắn tai hắn, nói nhỏ bên tai hắn, "Muốn tắm chung với ba.
"
Trì Yến Thanh bị cô trêu chọc cho cơ thể lập tức phản ứng, véo mông cô một cái, ngoài miệng tuy không nói gì, nhưng lại trực tiếp cõng cô vào phòng tắm.
Tuệ Hòa từ trên lưng hắn bước xuống, đứng trong phòng tắm, còn chưa kịp làm gì, người đàn ông đã xoay người đi ra ngoài.
Lúc quay lại, trên tay cầm dép lê của cô.
Tuệ Hòa dựa vào hắn, cúi đầu thay dép, lúc đứng lên ôm lấy cổ hắn, đôi mắt long lanh nhìn hắn dịu dàng.
Cô phát hiện, hắn hoàn toàn là kiểu người mình thích, đường nét lập thể rõ ràng, ngũ quan tuấn tú, dường như chỉ cần nhìn thêm chút nữa, liền sẽ say đắm.
Chỉ đơn giản là nhìn hắn, Tuệ Hòa đã có cảm giác sắp ngạt thở.
Thật sự là quá quyến rũ.
Cô nhón chân, kéo đầu hắn xuống, tiến tới hôn lên môi hắn.
Chiều cao của Tuệ Hòa trong đám con gái cũng được coi là cao, cởi giày cao một mét bảy, nhưng hiển nhiên so với người đàn ông này thì vẫn có chút khiêm tốn, lúc hôn phải ngẩng cổ lên.
Nhưng cô vẫn vui vẻ, ngậm môi hắn khẽ chạm, đầu lưỡi nhỏ trượt vào trong miệng hắn, liếm đầu lưỡi hắn.
Hắn không động đậy, môi lưỡi chạm nhau nghiễm nhiên trở thành sân chơi của cô.
Cô học theo những ngày qua, vụng về đáp lại hắn, học dáng vẻ lúc trước hắn hôn mình, nụ hôn ngây ngô lại táo bạo.
Mút đầu lưỡi của hắn xong, còn muốn liếm láp, dù không được hắn đáp lại, vẫn chơi đùa không biết mệt.
Trì Yến Thanh siết chặt bàn tay đặt bên hông cô, bị cô hôn lung tung một lúc, mới chậm rãi bắt đầu đáp lại.
Hai người dây dưa, hai đầu lưỡi như nam châm, hút vào nhau rất khó buông ra.
Hôn môi một lúc lâu, chân Tuệ Hòa đã có chút mềm nhũn, bàn tay nhỏ trượt đến ngực hắn, cố gắng cởi cúc áo của hắn, động tác có chút vội vàng không kìm nén được.
Trì Yến Thanh đè lại bàn tay đang xao động của cô, rời khỏi môi cô, mở đôi mắt đen tràn đầy dục vọng nhìn cô, "Sao lại vội vàng như vậy?"
Đôi môi đỏ của Tuệ Hòa hơi sưng lên, đuôi mắt ửng hồng vì động tình càng thêm quyến rũ, "Ba, đừng trêu con nữa!"
Cô không tin, cô đã biểu hiện rõ ràng như vậy, hắn lại không nhìn ra.
Trì Yến Thanh cười véo mũi cô: "Ngoan nào, tắm rửa trước đi, anh ra ngoài hút điếu thuốc.
"
Tuệ Hòa còn chưa kịp giữ lại, người đàn ông đã buông vòng eo mềm mại của cô ra, xoay người đi ra khỏi phòng tắm.
Cô cảm thấy hụt hẫng, rõ ràng hắn đã có cảm giác, ánh mắt nhìn cô như muốn nuốt chửng, đến cuối cùng hắn vẫn luôn có thể kiên định buông ra như vậy.
Tắm rửa xong đi ra, trong phòng không thấy bóng dáng người đàn ông đâu, trong lòng Tuệ Hòa cảm thấy buồn bực, cầm rượu trong phòng ngồi trên ghế sofa nhỏ trước cửa sổ uống từng ngụm nhỏ.
Đợi đến khi Trì Yến Thanh từ bên ngoài trở về, cô đã gần như tự rót say mình.
Trì Yến Thanh nhìn cô gái nhỏ ngả nghiêng ngồi không vững, cảm thấy buồn cười, hắn chỉ ra ngoài hút điếu thuốc nghe điện thoại thôi, cô cũng có thể biến mình thành ra thế này.
Hắn đi tới cúi người muốn bế cô lên giường, cô gái say này vừa nhìn thấy mặt hắn, liền hôn lên cằm hắn.
Miệng thì thầm, nghe không rõ lắm, chỉ là cặp mắt say lờ đờ kia lại nhìn chằm chằm vào Trì Yến Thanh, trắng trợn lại nóng bỏng.