Bí Văn Công Tức


Tốc độ của hắn cực nhanh, tựa như thật sự đang quan hệ, liên tục cọ xát vào hoa huyệt ướt đẫm của cô.


Mỗi lần co rúm, quy đầu đều cọ qua cửa huyệt, không bao lâu, hoa huyệt mẫn cảm liền bị mài đến sung huyết sưng lên, ngay cả da thịt mềm mại của chân tâm cũng bị mài đến vừa đỏ vừa nóng.


Tuệ Hòa không chịu nổi mà rơi nước mắt, cảm giác thân thể quá xa lạ, nhịn không được muốn nhiều hơn, nhưng hết lần này tới lần khác người đàn ông trên người chỉ là trêu chọc cô.


Đem cô đốt lên, lại không cho cô một cái thỏa mãn.


Nghĩ đến hắn vẫn luôn không chịu làm cô, ngay cả lúc này cô cũng đã làm đến mức này, hắn cũng không chịu thật sự chiếm hữu cô, chua xót trong lòng lập tức dâng lên.


Lúc đầu cô thật sự say, đánh bạo muốn ăn hắn, sau đó ý thức trở lại chút ít, cô cũng không muốn tỉnh, muốn dùng hơi men làm toàn bộ sự việc.



Trước mắt, hai người đều làm đến mức này, hắn cũng chỉ là cọ xát ở bên ngoài.


Cảm xúc tủi thân vừa dâng lên, kìm nén cũng kìm nén không được.


Người đàn ông đưa tay lau nước mắt của cô, nhưng nước mắt vẫn liên tục rơi xuống, hắn cũng ý thức được không thích hợp, dừng lại đem người ôm vào trong ngực, "Làm em đau rồi?"

Tuệ Hòa không nói lời nào, chỉ là khóc, nước mắt rơi từng giọt từng giọt, tiếng khóc vốn bị đè nén cũng càng lúc càng lớn.


Cô không phải người hay khóc, nhưng không biết vì sao thời điểm đối mặt với hắn luôn kìm nén không được.


Trì Yến Thanh tưởng là chỗ nào làm cô đau, nóng vội kiểm tra thân thể của cô, đặc biệt là chân tâm, hắn không chắc chắn lắm vừa rồi mình có khống chế lực tốt không.


Chỉ là chân tâm trắng nõn ngoại trừ đỏ lên một chút, cũng không thấy chỗ nào bị thương.


Thế là hắn lại cởi quần lót của cô, nhìn hoa huyệt  đỏ mọng sung huyết, tưởng rằng đau, tiến lên hôn một cái.


"Hôn một cái là hết đau rồi.

" Giọng điệu như dỗ dành đứa trẻ dỗ dành con ma men nhỏ này.


Tuệ Hòa xấu hổ co chân lại, không cho hắn hôn, người đàn ông cũng không dây dưa nhiều, đứng lên ôm lấy thân thể cô, cúi đầu hôn lên nước mắt trên mặt cô.



"Được rồi, đau thì không làm em nữa, đừng khóc, khóc đến tim anh cũng sắp nát rồi.

"

Tuệ Hòa khóc thút thít một hồi, mới dần dần bình phục lại, nhìn người đàn ông tiến đến hôn lên nước mắt trên mặt cô, cô mất hứng xoay mặt đi.


Trì Yến Thanh lúc này mới ý thức được, có lẽ là cô tỉnh rượu, bẻ mặt cô lại, cố chấp hôn lên mặt cô một cái, mới chậm rãi mở miệng: "Chỗ nào còn đau? Em có thể khóc thành như vậy.

"

Tuệ Hòa không được tự nhiên mở mắt ra, nghẹn ngào hỏi, "Vì sao, vì sao em! Em đã như vậy, anh cũng không chịu làm em? Anh thà rằng ở bên ngoài cọ xát, cũng không chịu! Không chịu đi vào.

"

Nói đến phần sau giọng nói của cô nhẹ đến mức gần như không nghe thấy.


Trì Yến Thanh nghe vậy, lại cười thật sâu, môi mỏng hôn lên đôi mắt nhắm nghiền của cô: "Em say thành như vậy, anh không đến mức thật sự làm với một con ma men.


Huống hồ sáng mai em còn phải dậy, say rượu thêm một đêm vận động, ngày mai em còn dậy được sao?"

Hắn thấy cô để ý, cũng là muốn giải thích với cô, chỉ là cô vừa vặn lại say.


Tuệ Hòa nghe xong trầm mặc, đầu óc có chậm chạp, cũng hiểu được lời này của hắn là đúng, cô vẫn là lần đầu tiên, say rượu cộng thêm chỗ đó bị tổn thương, ngày hôm sau cho dù cô thức dậy khẳng định cũng sẽ không thoải mái.


Nghĩ đến chính mình không để ý hậu quả, vội vã muốn ngủ hắn như vậy, mặt của cô càng nóng hơn.


Làm sao bây giờ? Hắn có thể cảm thấy cô không rụt rè, quá tùy tiện hay không?

Trì Yến Thanh cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của cô, hôn lên mi tâm cô, "Tin tưởng anh, anh thậm chí còn muốn làm em nhiều hơn em nghĩ đấy.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận