Bia Đỡ Đạn Phản Công

“Em tức giận.” La Kỳ thấy dáng vẻ của cô thì lông mày nhíu lại, ngủ qua một đêm mà tóc cậu không hề rối vẫn luôn mềm mại khiến cho người khác ghen tị, trên mặt cậu hiện lên vẻ ngây thơ cùng khó hiểu giống như không biết tại sao Bách Hợp lại không vui, Bách Hợp định lấy lược chải đầu trong tủ ở đầu giường, nghe được lời này quay đầu lại nhìn cậu, lúc này cậu chuyển động nửa người trên, quần áo rộng thùng thình của Bách Hợp vì động tác của cậu mà làm cho cổ áo rớt xuống vai lộ ra xương quai xanh tinh xảo.

Thấy bộ dạng này của cậu, Bách Hợp nhanh chóng buộc tóc mình rồi chải vài cái trên đầu tóc cậu, cậu ngoan ngoãn cúi đầu xuống theo động tác của Bách Hợp, không nghe được Bách Hơp trả lời nên hỏi lại: “Tại sao?”

“Anh không nên ở đây” Tóc của cậu trơn mềm giống như tơ, đen bóng, cái lược vừa chải vào liền trượt xuống giống như quảng cáo dầu gội, Bách Hợp thay cậu chải hai lần, cậu cũng đã tỉnh táo không còn buồn ngủ nữa, nghe được lời nói của Bách Hợp thì im lặng không nói gì.

“Hiện tại anh nên về nhà.” Đem lời hôm qua nói với anh lặp lại lần nữa, Bách Hợp nhìn điện thoại, cô nhớ rõ buổi chiều bản thân có tiết, tiết buổi sáng đã kết thúc, tiết thứ hai cô cũng không định đi, đang định luyện tất cả động tác Tinh Thần Luyện Thể Thuật.

Gần đây số động tác cô có thể làm đang dần tăng lên, đợi đến khi có thể làm được tất cả động tác thì hiệu quả Tinh Thần Luyện Thể Thuật lên cơ thể cũng tốt hơn so với bây giờ, cô hối La Kỳ một câu. La Kỳ trầm mặc một lúc mới ngồi dậy, nghe lời mở cửa đi ra ngoài, đợi đến lúc Bách Hợp thay quần áo đi ra ngoài, cậu đã đổi lại bộ quần áo hôm qua của mình. Nhẹ nhàng nói với Bách Hợp một tiếng gặp lại, Bách Hợp không để ý đến cậu, mãi cho đến khi bị ánh mắt của cậu nhìn đến không chịu được mới đáp lại: “Gặp lại.”

La Kỳ nghe được câu trả lời của cô. Giống như giải quyết một vấn đề nan giải, nhìn cô một cái rồi mới quay đi ra ngoài.

Đợi đến lúc tiếng đóng cửa vang lên, Bách Hợp nhớ tới khuôm mặt mất mát của cậu, trong lòng hơi lo lắng, mãi đến khi nấu xong bữa sáng mở cửa ra ngoài xem, không thấy La Kỳ thì cô mới thở ra một hơi.

Buổi chiều khi tới trường học. Vừa vào sân trường liền có không ít người tới nhìn cô, La Kỳ trong trường rất nổi tiếng, ngày hôm qua lại cùng cô đi khỏi trường, bây giờ đã được truyền khắp trong trường rồi, lúc vào phòng học cũng có nhiều người nhìn cô, Bách Hợp đi đến chỗ mình hay ngồi. Trước đây không có người để ý đến cô, bây giờ một đám người đều đến chỗ cô, một cô gái tóc đen hỏi cô:

“Cô có quan hệ gì với La học trưởng?” Gia đình La Kỳ vô cùng quyền lực, trường này nhiều người có gia đình quyền lực như vậy nhưng cậu vẫn có gia thế lớn nhất, cậu học xuất sắc, hiện nay là bác sĩ giải phẫu khoa ngoại được mọi người chào đón, lý do cậu trở về nước là chuẩn bị giảng dạy một tháng, trong trường học không ít người hâm mộ cậu. Thậm chí có người đã tốt nghiệp khi biết cậu về trường giảng dạy một tháng đều trở về để dự thính thì có thể thấy được mức độ được hoan nghênh của La Kỳ.

Nhưng cái người được hoan nghênh này hôm qua lại đi chung với Bách Hợp, việc này làm cho nhiều người rất không cam lòng, vốn sự sạch sẽ của La Kỳ không ai dám làm bẩn. Lần này mọi người đều thấy, cậu cầm tay một cô gái béo. Bon họ nuốt không trôi cơn tức này, vừa tò mò quan hệ của hai người, vừa hận cô cầm tay La Kỳ, lúc này lại thấy dáng người mập mạp to lớn của Bách Hợp, mọi người càng nghĩ càng không phục, câu hỏi làm cô phiền chán, Bách Hợp nhìn cô ta một cái, bình tĩnh hỏi:

“Có liên quan gì tới cô?” Cô nói hai người không có quan hệ gì thì những người này sẽ không tin tưởng, Bách Hợp nói ra lời này, cô gái kia hít một hơi khí lạnh, bên cạnh đã có người sớm nhịn không được, lúc này không khỏi nhỏ giọng bĩu môi:

” Không liên quan đến chúng ta, sao La học trưởng thích cô được chứ? Lớn lên như vậy, nếu có người muốn đã sớm ra tay rồi.”

“Vẫn có người muốn đấy, không phải cô ta bị cái kia rồi sao?” Không biết là ai tiếp một câu, rất nhiều người đều ngậm miệng, ngầm hiểu lẫn nhau trao đổi ánh mắt, không nói gì nữa.

Trong nội dung câu chuyện Thành Bách Hợp bị Giang Huân cưỡng gian rồi sau đó bị đồn đãi,  bản thân Thành Bách Hợp bị thương, hơn nữa trong trường học bị mọi người cười nhạo sau lưng, làm cho thân thể cùng tinh thần của cô bị đả kích lớn, cuối cùng phải thôi học vội vàng gả cho Giang Huân, khi Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ làm cho Giang Huân không đạt được mục đích, nhưng lời đồn lại được truyền trong trường, ánh mắt cô lạnh xuống, ánh mắt nhìn thẳng sinh viên nữ vừa nói, chậm rãi nói:

“Cô lặp lại câu vừa rồi xem.”

Cô không giống như người bị vạch trần bí mật mà sợ hãi, xấu hổ, càng không giống như chủ cũ của thân thể này bị người chỉ trích liền tức giận cùng lo lắng, cô chỉ bình tĩnh nhìn sinh viên nữ kia, cô gái kia đang cười cũng có chút xấu hổ nói:”Tôi cũng chỉ nghe người khác nói, nói cô bị cái kia rồi, không phải tôi nói đâu.”

” Tôi không quan tâm có phải cô nói cho mọi người hay không, nhưng tôi chỉ nghe cô nói, nếu từ nay về sau tôi nghe có ai nói về chuyện này, tôi chỉ tìm một mình cô.” Chuyện này trừ cô và Giang Huân biết rõ ra thì không có ai biết cả, trong nội dung Thành Bách Hợp bị Giang Huân cường bạo còn bị hắn đánh rất thảm, xảy ra chuyện cô ấy lại không dám đi bệnh viện, một mình trốn đi khóc, khi tựu trường vết xanh tím trên mặt không kịp biến mất,mọi người thấy như vậy nên trong trường có lời đồn truyền đi.

Thế nhưng mà sau khi Bách Hợp tiến vào nhiệm vụ dùng Luyện Thể Thuật dẫn linh lực điều chỉnh cơ thể, cô bởi vì phản kháng Giang Huân nên bị thương, nhưng tổn thương không nặng như trong nội dung mà chỉ còn chút xíu xanh tím, bây giờ không nhìn thấy gì nhưng lại có lời đồn như vậy, là ai ở sau lưng giở trò, tự nhiên không cần nói cũng biết.

Ánh mắt Bách Hợp liếc qua mọi người, mọi người bị cô thấy trong lòng có chút chột dạ, nữ sinh nói cô bị cường bạo trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng, quyệt miệng nói: “Nhàm chán, chuyện như vậy không liên quan đến tôi.” Nói xong kéo người bên cạnh đi, những người còn lại tuy chưa rõ quan hệ của La Kỳ và Bách Hợp nhưng thấy bộ dạng sẽ không nói của Bách Hợp thì mọi người đều đi khỏi.

Một tiết này Giang Huân cũng không có xuất hiện, người xung quanh thỉnh thoảng xoay đầu nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, Bách Hợp nhìn vào sách vở một ánh mắt cũng không cho người khác,  hết giờ học liền thu thập đồ đạc đi về, không để cho người xung quanh có cơ hội hỏi. Lúc về nhà cô thấy La Kỳ lúc sáng nói gặp lại với cô, bây giờ đã thay quần áo đứng ở trước cửa, cậu mang theo một cái vali nhỏ màu bạc, áo sơ mi trắng quần dài đen đơn giản nhưng mang lại cảm giác sạch sẽ, lạnh nhạt, nghe được tiếng bước chân của Bách Hợp, cậu quay đầu nhìn, Bách Hợp thấy cậu rồi không nhịn được thở dài: “Sao anh lại đến?”

” Đã nói sẽ gặp lại.” Cậu đáp một câu, trong nhận thức của La Kỳ hai chữ gặp lại này không thể nói tùy tiện đâu, cậu nói gặp lại với từng đối tượng rất cẩn thận, không thể giống người khác nói gặp lại như phép lịch sự, nếu là người mà cậu không muốn gặp lại thì cậu cũng không nói hai chữ gặp lại ra khỏi miệng, sáng nay lúc cậu nói gặp lại chính là muốn gặp lại Bách Hợp, trong lòng đó giống như một lời hứa nhỏ, bây giờ nghe được Bách Hợp hỏi mặc dù La Kỳ khó hiểu nhíu lông mày nhưng là Bách Hợp hỏi nên cậu nhẫn nại giải thích một câu.

“…” Bách Hợp không biết làm sao, có cảm giác từ nay về sau sẽ dây dưa với La Kỳ, thấy trong tay cậu cầm theo một cái vali nhỏ, bên trong chắc không chứa được cái gì nhiều nhưng mà xem ra cậu có ý định ở nhà cô lâu dài, Bách Hợp cũng không lấy chìa khóa ra ngược lại gọi điện thoại cho cảnh sát mang người đi, cô mở cửa ra,bởi vì cô không có mời La Kỳ vào nhà nên cậu cầm vali ngoan ngoãn đứng ở ngoài cửa,người này lớn lên đẹp trai, hành vi có quy có củ, nếu không quấn quít lấy chính mình không buông thì Bách Hợp rất khó có ấn tượng xấu đối với cậu, cô đi bộ cả buổi lúc này cả người đều là mồ hôi, quần áo dính lên da, miệng rất khô, cô rót nước chưa kịp uống thì La Kỳ đứng ngoài cửa lên tiếng:

“Hiện tại không thể uống nước, em vừa đi bộ, huyết áp lên đến 130 lần/phút hơn nữa nhiệt độ cơ thể cao, không thể uống nước đun sôi để nguội sẽ tổn thương dạ dày,phải dùng nước muối ấm để bổ sung chất điện giải đã mất.”

Cậu nói đến chuyên môn của mình thì nói nhiều hơn mấy câu, Bách Hợp không nghe rõ cái gì điện giải, cô vừa đặt ly nước xuống chưa kịp nói gì với cậu thì dưới lầu vang lên tiếng bước chân, người đến là cảnh sát đang tuần tra gần đây nênnhận được điện thoại lập tức đi đến.

Thấy cảnh sát tới, Bách Hợp nhịn hốt hoảng của mình chỉ vào  La Kỳ đem chuyện đã xảy ra nói một lần, La Kỳ nghe cô nói chuyện, chỉ chằm chằm vào cô, không phản bác cũng không giải thích, cô hi vọng hai cảnh sát mang La Kỳ đi, không nghĩ đến hai cảnh sát nghe  Bách Hợp nói hết thì không kiên nhẫn lắc đầu, bọn họ không tin tưởng La Kỳ sẽ quấn quít lấy Bách Hợp không buông, trừ khi hai người là quan hệ ban trai bạn gái cãi nhau, La Kỳ có một khuôn mặt đẹp trai sạch sẽ, khí chất trên người không hề giống người xấu  ngược lại khách quan mà nói bộ dáng này của Thành Bách Hợp mới tương đối đáng giá hoài nghi, dùng ánh mắt có phúc không biết hưởng cảnh cáo Bách Hợp vì chuyện riêng mà lãng phí nhân lực cảnh sát rồi hai người đi mất, đợi hai người này vừa đi, Bách Hợp không khỏi cười khổ một tiếng, ra hiệu La Kỳ vào nhà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui