Bích Hà


Chín giờ tối, Lâm Trí Viễn về đến nhà, cả người nồng nặc mùi rượu.

Trong phòng khách không có ai, hắn đi vào phòng ngủ, trông thấy Bích Hà đã nằm nghiêng trên giường, quay về phía cửa.

Cô nhìn thấy hắn tới cũng không ngồi dậy, chỉ hỏi một câu: “Về rồi à?”
“Ừ.” Hắn đáp một tiếng, cười, đi qua sờ bụng cô.

Cô đã mang thai sáu tháng, bụng lớn lên như thổi, tròn trịa như trái bóng rổ.
Người đàn ông vừa đưa tay chạm vào bụng, có lẽ là bị nhiệt độ lạnh giá kích thích, chân nhỏ trong bụng đá một cái.

Hắn bật cười: “Con nhóc thật nghịch ngợm.”
Mặc dù nhà nước cấm kiểm tra giới tính, nhưng nhà bọn họ đương nhiên có biện pháp khác.

Trong bụng Bích Hà đã xem ra được là một tiểu công chúa, mua đồ dùng trẻ con cũng đều là màu hồng, bày một phòng lớn.
Bích Hà kéo tay hắn ra, vừa phàn nàn: “Anh đi tắm đi, toàn mùi rượu.”
Lâm Trí Viễn cười cười, đứng dậy đi.

Hắn tắm xong, khoác áo ngủ đi ra, nằm xuống sau lưng Bích Hà, quay người ôm cô rồi bắt đầu sờ vú cô.
“Ai da, anh đừng có sờ.” Người phụ nữ kháng nghị.
Người đàn ông sau lưng cô trầm giọng cười: “Anh không sờ thì ai được sờ? Bây giờ chúng ta là vợ chồng hợp pháp, sau này chỉ có anh được sờ em thôi Lương Bích Hà.”
Người phụ nữ mang thai sáu tháng, ngực càng ngày càng lớn, nặng trĩu để chuẩn bị tiết sữa.

Tay người đàn ông nắm lấy vú đùa bỡn, thỉnh thoảng vân vê đầu v*.

Hô hấp cũng ngày càng nặng nề.
“Lâm Trí Viễn, anh đừng có sờ…” Người phụ nữ đã cảm giác được sau lưng nóng lên, có vật cứng kề sát lưng cô.

Cô nhíu mày: “Bụng em to như vậy, không làm được.”
“Làm được.” Người đàn ông cười bên tai cô, tay bắt đầu cởi áo ngủ của cô: “Bác sĩ nói cẩn thận một chút là được.”
“Không được…”
Người phụ nữ phản kháng vô hiệu.

Hắn cởi sạch quần áo cô, rồi lật cô nằm thẳng lại, vùi đầu trước ngực cô bắt đầu mút vú cô.

Thân thể người phụ nữ đang mang thai cực kỳ nhạy cảm.

Môi lưỡi người đàn ông rất có kỹ xảo, dưới thân cô dần dần ướt đẫm.
Tay người đàn ông sờ vào, ẩm ướt trơn tru, hắn cười.
“Nằm sấp lại.” Hắn nói: “Khỏi đè vào bụng em.”
“Lâm Trí Viễn, em thật sự không muốn làm.” Người phụ nữ nằm thẳng hô hấp không thuận, ôm bụng nằm nghiêng, quay lưng về phía hắn, không chịu nghe lời: “Anh nhịn thêm ba tháng nữa đi…”
Người đàn ông nhìn cô quay lưng về phía mình, cười cười: “Làm thế này cũng được.”
Thân thể trần truồng của người đàn ông dán lên lưng cô.

Hắn mút vành tai cô.

Một vật thể cứng rắn nóng hổi chọc vào giữa hai chân cô từ phía sau, từ từ ma sát qua lại, tìm được cửa huyệt rồi chen vào.
“Không được…”
Người phụ nữ muốn né tránh, lại bị hắn đè mông xuống.

dương v*t ngày càng vào sâu, cuối cùng vào đến cuối.

Người đàn ông thở dài một hơi, cả cây bắt đầu chậm rãi rút ra chỉ còn quy đầu, rồi từ từ đi vào.
“Vậy là đúng rồi.” Người đàn ông đâm vào sau lưng cô, nhẹ tay nâng bụng cô, cắn tai cô, cười: “Em xem, như vậy chẳng phải được rồi sao?”
Thân thể người phụ nữ bị người đàn ông đâm đến ưỡn ra trước.

Em bé trong bụng không chịu được nữa, đá mạnh một cái.

Người phụ nữ “ui da” một tiếng.
Thân dưới người đàn ông vẫn không ngừng, chỉ sờ bụng cô, cười: “Đá cái gì thế cục cưng? Đây là bố đang yêu mẹ…”
“Lâm Trí Viễn!” Người phụ nữ đưa tay che miệng hắn.
Người đàn ông liếm lòng bàn tay cô, chỉ cười: “Bố không ra sức yêu mẹ thì làm gì có con?”
Người phụ nữ biết hắn lên cơn điên thì không ngăn được, chỉ cắn răng chịu đựng từng cái thúc của hắn, vừa ôm bụng trấn an thai nhi.
Hô hấp thô nặng của người đàn ông ở bên tai, cơ thể nóng hổi ở sau lưng, va chạm dưới thân không ngừng, vừa mạnh vừa sâu.

Bích Hà ôm bụng nhẫn nhịn hồi lâu, hắn vẫn thong thả không định kết thúc.
“Anh nhanh lên.” Bích Hà cắn môi, khẽ giọng thúc giục hắn.

Ngôn Tình Tổng Tài
“Không nhanh được.” Người đàn ông xoa bóp ngực cô, cười sau tai cô: “Hay em cứ nằm sấp để anh làm, anh mới nhanh được… Hai lần là ra.”
“Vậy được.” Người phụ nữ cắn môi.
Người đàn ông rút dương v*t ra, bảo người phụ nữ nằm quỳ trên giường.

Hắn quỳ sau lưng cô, banh kẽ mông của cô, híp mắt nhìn cửa huyệt vẫn đang chậm rãi co thắt.

Âm hộ của người phụ nữ vẫn trơn nhẵn không lông như lúc ban đầu, có thể thấy được nước nhờn và cánh hoa ướt đẫm.
Hắn cầm quy đầu thô to màu đồng của mình cắm vào cửa huyệt, bị miệng huyệt phấn hồng nuốt trọn.

Hắn đỡ eo cô, từ từ chen vào toàn bộ gậy th*t.
“Sâu quá…” Người phụ nữ kháng cự: “Lâm Trí Viễn, anh ra ngoài một chút.”
côn th*t được rút ra, người phụ nữ vừa thở phào một hơi, nhưng lại lập tức đâm mạnh vào.
“Thế này còn tạm được.” Người đàn ông liên tục thúc vào thân thể trước mặt, cười: “Vừa rồi không đi vào hết, nào có cảm giác?”
Thịt mềm bị ép vào rồi lôi ra.

Chất lỏng tràn ra cửa huyệt, chảy dọc xuống theo đùi trơn bóng của người phụ nữ.

dương v*t nóng hổi của người đàn ông rút ra rồi đâm vào ở miệng huyệt, trong phòng ngủ chỉ có tiếng xác thịt va chạm.
Âm đạo bị dương v*t người đàn ông kích thích bắt đầu co thắt, dẫn đến tử cung cũng co vào, em bé trong bụng lại đá hai cái.
“Không được không được.” Người phụ nữ một tay ôm bụng bò về phía trước một bước, rút ra khỏi dương v*t của người đàn ông: “Con không thoải mái.”
“Em ấy.” Người đàn ông đang sung sướng nào chịu nghe? Hắn đuổi theo một bước đè mông cô lại, dương v*t lại thọc vào cửa huyệt, vừa động mạnh: “Được rồi được rồi, lần này anh sẽ nhanh chút.”
Quả thực tốc độ sau lưng nhanh hơn.

Người đàn ông bắt đầu va chạm kịch liệt.

Bích Hà cắn răng nâng bụng.

Vào lúc cô lại định thúc giục hắn, cuối cùng người đàn ông cũng bắn vào cơ thể cô.
Đợi gậy th*t của hắn trượt ra khỏi thân thể, Bích Hà không lo rửa sạch, nằm xuống cắn môi vỗ về bụng đang xao động.
“Lâm Trí Viễn, chúng ta thật sự không thể làm nữa.” Người phụ nữ nhỏ giọng nói: “Chờ con sinh ra rồi lại làm…”
Người đàn ông không trả lời, chỉ sát lại hôn nhẹ cổ cô..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui