Tên đang nằm cũng tức đến lộn óc: "Ngẫm Từ Lão Tam ta đây cũng là một người nổi tiếng có số có má, vậy mà lúc chấp hành nhiệm vụ bị người ta đấm gãy xương sườn còn chưa nói, bây giờ còn bị thầy lang lòng dạ hiểm độc trong tiệm này chửi! Nghĩ thôi đã cảm thấy chết phứt đi cho xong, ta hận không thể..."Đang nói tới đây, Phong Ấn đi ra, hai tay khoanh ngực, nghẹo đầu vẹo mắt nhìn: "Ngươi hận không thể gì cơ?"Từ Lão Tam một khắc trước còn đang tức giận bất bình trong nháy mắt lật mặt: "Ta thật hận không thể lập cho tiên sinh ngài một bài vị trường sinh, đúng là mát tay chữa bệnh, chấn thương của ta đều do ngài trị...!đúng là...!Thần y! Y thuật của ngài, chính là vậy đó!"Nói xong giơ ngón tay cái, nịnh nọt: "Đúng là có tấm lòng thầy thuốc, hiệp cốt nhu tràng, đúng là có tấm lòng mẹ hiền ngàn đời..."Gã đứng ở bên cạnh: "..."Phong Ấn xụ mặt đi đến, tự tay ấn một cái lên cái chỗ lún xuống ở ngực Từ Lão Tam.Bằng mắt thường có thể thấy, lực ấn khá mạnh tay.Mặt mũi Từ Lão Tam trắng bệch, một tiếng rú thảm lên tới tận yết hầu đột nhiên khựng lại, hô hấp trong nháy mắt biến mất."Chỉ gãy ba cái xương sườn thôi, chưa chết ngay được..."Phong Ấn hừ một tiếng: "Lần này sao lại gãy?""Tối hôm qua...!đi làm nhiệm vụ...!khụ khụ...!bị người cướp giữa đường...!cái thằng cướp đường này rất độc ác, không chỉ cướp nhiệm vụ của chúng ta, còn tiện tay đấm ta một phát..."Từ Lão Tam cảm thấy mình mất mặt hết sức, càng nói càng không có sức.Thằng đấy độc ác lắm hả?Trong lòng Phong Ấn nhất thời khó chịu, tay tăng thêm vài lực, ấn cái đầu xương kêu răng rắc."Oái...!ôi...!a a a a a..."Từ Lão Tam đau đến chết đi sống lại, trên mặt không có tý màu nào hết, nhưng xuyên suốt quá trình đều không dám gào to lên.Phong Ấn khó chịu là có lý do.Hiếm lắm mới có nhiệm vụ vô cùng đơn giản, quan trọng nhất là mục tiêu của nhiệm vụ cách chỗ mình không xa, nhưng trong lúc hắn đi bán muối cho nhiệm vụ, thì hai huynh đệ nhà Từ Lão Tam này cũng đi làm cái nhiệm vụ đấy...Thế quái nào vậy, rõ là muốn hái quả đào của ta rồi đây?Đối phó với người có mắt không tròng nào đó, Phong Ấn có chỗ nào là khách sáo đâu, tất nhiên phải thưởng cho thằng đấy một đấm rồi...Trời đất chứng giám cho, mình đã hạ thủ lưu tình rồi, nể tên này không chỉ một lần chạy đến y quán của mình chữa bệnh...Đúng thế, cái tên Từ Lão Tam đang được Phong Ấn chữa bệnh, chấn thương của gã ta...!là do tên thầy lang này gây ra...Một đấm, đi tong ba cái xương sườn.Nể mặt cùng là sát thủ Quân Thiên Thủ, Phong Ấn chỉ đánh một quyền.Cũng chỉ gãy ba cái xương sườn.Chính là hạ thủ lưu tình rồi đấy.Sau đó hoàn thành nhiệm vụ đi thẳng.Phần thưởng của nhiệm vụ lần này là một cái bánh màn thầu, một viên đan nguyên lực trung giai, một viên Đan ích cốc trung giai, một viên tẩy tủy đan đệ giai."Nhiệm vụ đã hoàn thành, người hoàn thành: Ôn Nhu.
Số thứ tự: 171577, cấp bậc, thiết bài."Đứng thứ tự 171577 trong hàng thiết bài.Ôn Nhu, chính là tên đăng ký sát thủ của Phong Ấn.Ờ, nghệ danh đó.Vạn sự trên đời này đều tàn khốc.Chỉ có tử vong, mới vĩnh viễn ôn nhu.Đương nhiên, người khác sẽ không ngẫm được như thế, bọn họ không có tư tưởng thâm thuý sâu sắc như Phong Ấn.Bọn họ chỉ cảm thấy cái tên đao phủ giết người như ngoé này sao lại đặt cái tên là Ôn Nhu chớ...Mẹ ôi, ở đây có tên biến thái siêu cấp vô địch này...Thiết bài!Đúng, trải qua mười năm phấn đấu không ngừng, mười năm vào sinh ra tử.Phong Ấn thành công leo qua cấp Bài sát thủ của Quân Thiên Thủ, nhảy một bước từ lệnh bài gỗ màu trắng, thăng chức lên sát thủ thiết bài.Cái danh Bài đổi thành danh Thiết, là thiết bài bằng sắt hẳn hoi.Lệnh bài Bài tự động tiến quá, không cần phải quan tâm nó.Đối với bước tiến của bản thân, Phong Ấn vẫn cảm thấy vô cùng hài lòng.Thậm chí còn muốn rửa tay chậu vàng, rời khỏi giang hồ.Bởi vì ở đằng trên còn có Đồng bài, Ngân bài, Kim bài, Ngọc bài, Tử Tinh, Vương cấp, Hoàng cấp, Tôn cấp, Thần cấp, Thánh cấp...Phong Ấn bày tỏ...!bố đây không bật hack được, bố đấy có thể giãy đành đạch lên đến Ngân bài một xíu, nhưng những danh bài sau này...!bản thân chết mất xác rồi còn đâu.Chắc cả đời này không cuỗm được cái danh bài cao hơn được đâu, đến cả bản thân mình biến thành một bài vị bây giờ.Chuyện này, quá nguy hiểm.Dù sao thì, ở trên cũng chỉ là cấp bậc đánh giá sát thủ trong tay Quân Thiên Thủ thôi.Cấp bậc đánh giá các võ giả đại chúng ở trên thế giới này...!Khụ, bây giờ Phong Ấn vẫn chưa quan tâm đến mấy thứ đấy...."Chuẩn bị xong chưa?""Ta chữa nhá?"Phong Ấn nói xong lập tức ra tay, chẳng cho đối phương thời gian để chuẩn bị tinh thần gì cả.Động tác rất mau rất cục súc nối lại từng cái xương sườn bị gãy của Từ Lão Tam lại một.Đây là bước đầu cơ bản, Phong Ấn vẫn biết.Trong quá trình tiếng hét của Từ Lão Tam quả thật kinh thiên động địa.Thủ pháp chữa bệnh của cái tên thầy lang này so với giết lợn còn cục súc thẳng tay hơn….