Biên Nhược Thủy

Tôi vừa đi vừa suy nghĩ, bỗng nhiên điện thoại trong túi rung lên, rung thật lâu tôi mới cảm thấy được. Chờ tôi cầm điện thoại ra, đã có 3 cuộc gọi nhỡ, toàn bộ đều là thầy chủ nhiệm gọi tới.
Bình thường thầy chủ nhiệm có việc gấp mới gọi điện thoại, nếu trêu chọc thì chỉ gửi tin nhắn. Cho nên nhìn thấy 3 cuộc gọi nhỡ, lòng tôi liền căng thẳng, sợ Biên Nhược Thủy xảy ra chuyện gì.
Ngay sau đó điện thoại lại reo lên, tôi mau chóng ấn phím nghe, tiếng nói to rõ ràng của thầy chủ nhiệm liền lập tức truyền đến.
“Tống Thiên Lộ, dặn em một việc, em tất yếu phải nhớ kỹ.”
Lời thầy chủ nhiệm khiến tôi chẳng hiểu ra sao, tôi hỏi lại: “Chuyện gì?”
“Nếu Tiếu Vĩ muốn em dẫn em ấy đến trường học chơi, em nhất định phải tìm cớ từ chối.”
Tôi càng không rõ, “Tiếu Vĩ tới trường học làm gì? Hơn nữa, em không dẫn cậu ấy đi, tự cậu ấy cũng biết đi mà.”
“Em không hiểu à, tóm lại đừng để em ấy tiếp xúc với học sinh của tôi, trước khi tán được em ấy, phải che dấu kỹ tuổi của tôi.”
Tôi hừ một tiếng, “Thầy cảm thấy có thể thành công sao? Hay thầy bị nóng đầu!”
Ngữ khí của thầy chủ nhiệm tựa hồ rất chắc chắc, “Tối thiểu hiện tại em ấy rất có hảo cảm với tôi, chờ gạo nấu thành cơm, tuổi tác so với cảm giác sẽ không là gì cả.”
“Thật sự?” Ta có chút không tin.
“Thật sự, mấy ngày này em ấy đều đến nhà tôi ăn cơm, lần trước còn gì kia …”
“Gì?” Tôi bị tốc độ của bọn họ làm cho hoảng sợ.
Thầy chủ nhiệm nở nụ cười hai tiếng, sau đó khí định thần nhàn nói với tôi: “Mấy chuyện nhỏ này cậu còn không biết sao? Bất quá cũng không tính là gì.”
Tôi không khỏi đổ mồ hôi lạnh, hoa đầu chóng mặt lớ ngớ đáp ứng yêu cầu của thầy chủ nhiệm. Vốn chuyện chẳng liên quan gì đến tôi, thế mà hiện giờ tôi lại chung hội chung thuyền với thầy. Tôi lui cũng không xong, mà tiến càng không được, lui sẽ bị Tiếu Vĩ nói tôi lừa cậu, sẽ nói tôi giúp kẻ xấu làm việc ác.
Thật không rõ vì sao tôi và Biên Nhược Thủy đến với nhau thật gian nan, mà bọn họ không chút trắc trở nào đã kết hợp với nhau. Hơn nữa, bọn họ chẳng chút nào lo lắng cho ngày sau, không cần thừa nhận áp lực của người nhà. Chỉ có điều tuổi cách nhau quá xa, nhưng ngẫm lại con gái 20 mấy còn lấy ông già 60 mà, thế nên đây chẳng có gì.
Đi đến điểm xe bus, nhàm chán nhìn nhìn bảng hiệu, liền thấy một cái quảng cáo nhỏ dán ở giữa bảng thủy tinh, bình thường đều không chú ý những cái này, kết quả vừa quét mắt qua, liền cảm thấy rất hứng thú.
Trên quảng cáo là lễ ra mắt của hãng điện thoại T, nam nữ đều được, 500/ 1 ngày, triển lãm bán hàng tổng cộng 5 ngày, yêu cầu – nam từ 1m83 trở lên, ngũ quan đoan chính, khí chất hình tượng tốt. Địa điểm cách nơi này không xa, trên đó cũng nói sẽ có xe đưa đón. Tôi nghĩ nghĩ, nếu được tuyển thì coi như kiếm được một mớ, còn nhiều hơn so với tôi làm trong một tháng.
Ôm trong lòng tốt đẹp chính là mộng tưởng, ta nhìn một chút báo danh thời gian cùng địa điểm, kết quả phát hiện xế chiều hôm nay ba điểm là cuối cùng thời hạn cuối cùng, ta cả kinh, tranh thủ thời gian xem kỹ càng địa chỉ. Giống như từ nơi này đến nhận lời mời địa điểm không có tốc hành xe công cộng, đạo thoáng cái thiết ngược lại có thể, thì tới, bất quá ra đứng khẩu còn phải đi đoạn thời gian.
Ôm mộng tưởng tốt đẹp, tôi nhìn thời gian báo danh cùng địa điểm, kết quả phát hiện 3g chiều nay là hạn chót, tôi cả kinh, nhanh chóng xem kỹ địa chỉ. Ở đây không có tuyến xe bus đi đến chỗ báo danh, muốn đến đó phải đi tới trạm xe ở ngã tư đường kế tiếp.
Tôi không chút do dự, liền mau chóng chạy đến trạm xe ở ngã tư đường bên kia, trên đường mồ hôi tuôn ra như mưa, thật vất vả dùng thời gian ngắn nhất chạy được tới trạm bên kia, sau đó vòng vo hai tuyến đường, dùng gần 1 tiếng mới tới được nơi cần đến.
Sau đó đi bộ một đoạn dài mới tới được nơi báo danh, đẩy cửa đi vào, rốt cục cảm thấy mát mẻ một chút. Lầu một treo một biển quảng cáo đang tuyển người mẫu, chính là không thấy một ai.
“Có chuyện gì sao?” Một cô gái đi tới hỏi tôi.
“Tới báo danh.” Tôi vừa lau mồ hôi vừa nói.
Cô gái kia đánh giá tôi từ trên xuống dưới, sau đó nói cho tôi biết, “Đã kết thúc, đợi lần tới đi!”
“Không phải nói 3g chiều nay mới kết thúc sao?” Tôi có chút tức giận.
“Tuyển đủ người thì không cần tìm nữa, bọn họ đang được huấn luyện.”
“Được, đợt tiếp theo là lúc nào?” Tôi hỏi.
Cô gái hòa khí nói cho tôi biết, “Nhanh thì cuối năm, cũng không chắc, có thể sang năm cũng không chừng.”
Một gáo nước lạnh tạt vào mặt, viễn cảnh tốt đẹp kia đều tan thành bọt nước. Có lẽ khi tôi báo danh, cũng chưa chắc được chọn, còn không bằng cấp cho mình bậc thang, nghĩ rằng mình tới trễ, tôi vừa an ủi vừa đi ra ngoài.
“Ôi chao, cậu dừng lại đã!”
Tôi quay đầu lại, liền thấy cô gái hồi nãy đang vội vàng chạy tới, thở hồng hộc hướng tôi nói: “Cậu lên lầu 2 tập thử xem.”
“Không phải tuyển đủ người rồi sao?”
“Vừa rồi tôi gọi điện thoại hỏi, có một chỗ vốn để dự bị.”
“A, cám ơn.”
Cô gái kia hướng tôi cười, “Không cần khách khí, cố gắng lên a!”
Đại sảnh lầu 2 có rất nhiều người, nữ chiếm đa số, thân hình đều cao gầy, bộ dáng rất hot. Ngược lại nam không có mấy ai, mà chiều cao không cao so được với tôi.
Không biết bọn họ đang họp cái gì, tôi vừa tiến vào, cô gái đang nói quay đầu lại nhìn nhìn tôi, hướng tôi nói: “Cậu ngồi đó chờ tôi chút, tôi còn một ít chuyện cần dặn dò.”
Tôi ngồi ở chỗ kia, theo thói quen hướng đám người đẹp nhìn nhìn, nhìn từ đầu đến đuôi, sau khi đơn giản thưởng thức xong, liền phát hiện bộ dáng chẳng khác gì nhau. Càng ngày càng cảm giác mình không còn yêu thích con gái như lúc trước nữa, không biết là do make up hay là do các cô lớn lên đều theo một khuôn mẫu, mà khiến cho người nhìn xem đều cảm thấy ngán.
Đợi trong chốc lát, những người kia tự do hoạt động, cầm lấy đồ đạc của mình đi về phía cửa, cô gái nói chuyện ban nãy cũng đi về phía tôi. Sau khi cao thấp đánh giá tôi, liền nói: “Có đem chứng minh theo không?”
“Không đem!”
“Lần sau đem tới.”
Tôi vừa nghe rất hưng phấn, hướng cô gái hỏi: “Nghĩa là tôi được tuyển sao?”
Cô ta cười, “Hình tượng không sai, khí chất thiếu một chút a.”
“Không có việc gì, thiếu một chút lần sau sẻ bổ sung.”
“Cậu cũng rất miệng lưỡi a, đây là danh thiếp của tôi, cậu lưu dãy số này, về sau thuận tiện liên lạc.”
“Ok, tôi về đây.”
“Uh!”
Lúc tôi đi tới cửa, liền thấy một cô gái đang cười cười đứng ở đó, vốn tôi cho rằng cô ta đang đợi nói chuyện với quản lý vừa nói chuyện cùng tôi. Kết quả cô ta ‘hi’ một tiếng, ánh mắt của tôi cùng cô đối diện nhau, liền phát hiện đó là Trương Kỳ Kỳ, trong nháy mắt kinh ngạc không thôi.
“Em cũng tới đây à?” Tôi có chút xấu hổ mà hỏi thăm.
Trương Kỳ Kỳ không hề mất tự nhiên, thoải mái nói với tôi: “Em muốn tìm việc làm thêm vào mùa hè a! Đúng lúc thấy cái này, nên tới đây thử xem. Không nghĩ tới gặp lại anh, vừa rồi em đã phát hiện ra anh, nhưng không có cơ hội chào hỏi.”
Nói thật, vừa rồi tôi đảo mắt qua đám người, lại không thấy cô ta. Cũng khó trách không phát hiện, cô ta thay đổi quá nhiều, gương mặt mượt mà trước kia đã trở nên gầy, cả người cũng ốm hơn, tôi đứng ở bên cạnh mà ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc.
“A, vậy em trở về bằng gì?” Tôi hỏi.
Trương Kỳ Kỳ hướng tôi cười, “Anh của em tới đón.”
“A, vậy tôi đi trước.” Tôi liều mạng qua loa .
Trương Kỳ Kỳ giữ chặt y phục của tôi, ý tứ hàm xúc không rõ liếc nhìn tôi, hỏi: “Anh đổi số điện thoại à? Năm nay anh thi vào đại học đúng không? Anh thi ở đâu ?”
“Không đổi, vẫn dùng số cũ.”
“A, vậy sau này thường xuyên liên lạc.”
“Ân…”
Tôi thở dài một hơi, nhanh chóng đi ra ngoài, ngay cả lời tạm biệt cũng không nói.
Ngoại trừ ngoài ý muốn gặp được Trương Kỳ Kỳ, hôm nay coi như thu hoạch rất khá, tối thiểu nhất là – từ đây đến khi nhập học, cũng có thể tìm loại công việc như thế này. Không tốn nhiều thời gian, lại được đãi ngộ tương đối khá.
Tôi có chuyện vui như thế, tự nhiên liền hy vọng nhanh báo cho Biên Nhược Thủy biết, nhớ tới ánh mắt khâm phục cùng sùng bái của em, các tế bào toàn thân tôi đều sôi sục.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui