Thật ra những lời cô vừa nói đều là thật lòng, bây giờ cô không hề sợ hãi một chút nào nhưng điều xấu hổ là cô không dám động đậy lung tung.
Trong tầm mắt chỉ có mỗi xương quai xanh quyến rũ của Thẩm Tư Niên, nhìn một lúc chán quá, cô đành nhắm mắt giả vờ ngủ.Không biết cảm thấy an toàn vì bị ôm chặt hay do mùi hương trên người Thẩm Tư Niên có tác dụng an thần, tóm lại Phàn Quỳnh chỉ giả vờ ngủ nhưng cuối cùng lại thiếp đi thật.
Cả quá trình cũng mới có năm phút.Nhìn cô gái trong lòng đã ngủ say, đôi môi hồng hào bóng loáng ngay trước mắt, Thẩm Tư Niên cúi đầu khẽ cắn một cái rồi thè lưỡi ra liếm láp, cảm thấy mùi vị rất ngon, ngọt hơn nhiều trong tưởng tượng.Ôm chặt người vào lòng, Thẩm Tư Niên cũng nhắm mắt lại, từ từ tiến vào mộng đẹp.Sáng hôm sau, Phàn Quỳnh vừa mở mắt ra đã thấy khuôn mặt Thẩm Tư Niên phóng đại trước mặt, khoảng cách giữa hai người không đến năm centimet.
Thấy cô tỉnh, Thẩm Tư Niên nhẹ nhàng chạm vào môi cô, vừa chạm vào đã áp thật mạnh, nhanh đến mức Phàn Quỳnh không phản ứng kịp.Vừa ngủ dậy nên đầu óc Phàn Quỳnh vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, đầu óc mơ hồ, cô sững người ra không biết nên phản ứng ra sao, từ đầu đến cuối chỉ ngơ ngác nhìn Thẩm Tư Niên.“Tướng ngủ của em xấu thật đấy, vừa nghiến răng vừa ngáy to, lại còn quấn chặt vào người tôi hệt như con bạch tuộc.”“Vớ vẩn! Làm gì có?” Vừa nghe hắn nói xong, Phàn Quỳnh lập tức tỉnh táo lại, ai lại nhẫn tâm tung tin đồn nhảm bôi nhọ người đẹp như vậy chứ? Người đẹp không bao giờ nghiến răng và ngáy to cả, dù có ra sao cô cũng không thừa nhận.“Em tự nhìn tư thế của mình bây giờ đi.” Thẩm Tư Niên liếc mắt ra hiệu, Phàn Quỳnh nhìn xuống theo hắn, á...!Chân cô đang gác lên người Thẩm Tư Niên, tay cũng vòng qua cổ hắn, cả người như con gấu túi ôm chặt lấy cái thân cây to Thẩm Tư Niên.
Đúng là một cái ôm tình yêu suồng sã mà!Phàn Quỳnh vô cùng xấu hổ, chỉ ước gì bây giờ được đâm đầu vào đậu hũ tự sát luôn cho xong, hành vi phạm tội bị bắt tại trận rồi, cô còn giảo biện kiểu gì được đây?Không phải chứ...!Thẩm Tư Niên đang ngủ bên cạnh cô mà, sao cô có thể ngủ một cách yên bình như vậy được?Hay cô đã xem hắn như là một con cún lông vàng cô nuôi rồi? Đúng! Chính xác! Đúng là cô ngủ với con cún lông vàng mỗi ngày thật!Thẩm Tư Niên không biết mình đã biến thành cún trong lòng Phàn Quỳnh nói: “Xem ra em rất yêu tôi nhỉ, đến lúc này mà vẫn còn không buông tay.”Phàn Quỳnh lập tức nhảy xuống giường phi thẳng vào phòng tắm rửa mặt, động tác nhanh nhẹn liền mạch như nước chảy mây trôi.A! Chàng trai à, anh phải biến thành cún lông vàng thì tôi mới có thể cân nhắc yêu anh một chút nhá!Lúc Thẩm Tư Niên tỉnh dậy, hắn thấy Phàn Quỳnh chưa tỉnh nên dậy đánh răng rửa mặt rồi lại quay về giường nằm.Hắn xoay người Phàn Quỳnh đang nằm quay lưng về phía mình lại, không ngờ cô vừa xoay người đã giơ tay giơ chân quấn chặt lấy hắn như con bạch tuộc.Nhưng hành động này của Phàn Quỳnh lại rất được lòng hắn.Hắn vui vẻ hôn lên đôi lông mày, mũi và má cô, đang hôn thì thấy lông mi của cô hơi run run báo hiệu sắp tỉnh lại.Quả nhiên, ngay giây sau Phàn Quỳnh đã mở mắt ra, Thẩm Tư Niên nhìn thấy hình bóng hắn trong mắt cô.Chỉ có một mình hắn!Thế là hắn đặt một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước lên môi cô, vô cùng vui vẻ mà nghĩ: “May mà vừa rồi đã rửa mặt, nếu không miệng sẽ hôi mất.”.