Mấy hôm nay Phàn Quỳnh cứ quấn lấy Thẩm Tư Niên hỏi xem bao giờ được ra ngoài nhưng hắn cứ nói vẫn chưa đến lúc, bảo cô đợi thêm.
Cô chẳng biết đợi đến lúc nào mới có cơ hội nên rất sợ Thẩm Tư Niên sẽ thất hứa, kéo quần lên là không nhận nợ.
Cuối cùng, vào một buổi chiều đầy nắng và gió, Phàn Quỳnh đang nằm ngẩn người phơi nắng như con rùa đen thì Thẩm Tư Niên nói: “Ngày mai tôi sẽ dẫn em ra ngoài chơi, tiện thể mua thêm ít quần áo.
”“Thật sao?” Phàn Quỳnh ngạc nhiên ngồi dậy mong chờ nhìn Thẩm Tư Niên.
Hắn gật đầu mỉm cười, xoa đầu cô: “Ừm, còn muốn đi đâu nữa không?”“Tôi nghe nói sủi cảo hấp thủy tình hình cá vàng ở Cẩm Hà Lâu rất ngon đấy.
”“Được, để tôi bao A Đại đi bao phòng.
”Phàn Quỳnh háo hức mong chờ, phải ở nhà gần nửa tháng khiến cô sắp biến thành cây nấm mốc meo rồi.
Hôm sau, sau khi hai người ăn sáng xong, Phàn Quỳnh hưng phấn đi theo Thẩm Tư Niên lên xe đi ra ngoài.
Vì háo hức nên hôm nay cô dậy rất sớm, trời còn chưa sáng đã tỉnh giấc, tâm trạng vui vẻ như một đứa trẻ được đi chơi xa.
Đây là lần đầu tiên được ngắm mặt trời mọc sau khi xuyên đến đây, mới sáng sớm, nghe những chú chim hót líu lo trên cành cây Phàn Quỳnh cũng vui vẻ dùng tiếng ca đáp lại chúng, dường như cô đã trở thành một cô công chúa Disney, ca hát tình cảm cùng những chú chim nhỏ.
Kết quả đánh thức Thẩm Tư Niên, bị hắn lạnh lùng dùng lý do khó chịu khi mới ngủ dậy kéo cô về giường ngủ tiếp.
Nhìn Phàn Quỳnh thò đầu ra cửa sổ nhìn ngắm bên ngoài, Thẩm Tư Niên cười nói: “Chúng ta đi dạo phố trước rồi đến Cẩm Hà Lâu dùng bữa.
”Xe vừa lái ra khỏi cổng nhà họ Thẩm lại đột nhiên thắng gấp, đúng lúc Phàn Quỳnh xoay người muốn thảo luận về đồ ăn ở Cẩm Hà Lâu với Thẩm Tư Niên thì bị lực phản ứng tác động, sau đó nhào thẳng vào lòng hắn.
Thẩm Tư Niên ôm chặt lấy cô, hắn nhìn tài xế phía trước, nghiêm túc hỏi: “Sao vậy?”“Tam gia, chẳng biết sao cô Ngô chạy từ đâu ra đột nhiên chặn trước xe chúng ta ạ.
”Cô Ngô? Ngô Đại Hoa? Cô ta chạy đến đây chặn xe bọn họ làm gì?Thẩm Tư Niên nhíu mày chán ghét, lạnh lùng nói: “Lái qua luôn đi, để xem cô ta còn dám cản không.
”Nghe vậy, Phàn Quỳnh sợ hãi vội vàng ngăn cản: “Đừng mà, đó là một mạng người đấy, để tôi xuống xe hỏi xem cô ta muốn gì?”Cô dám đảm bảo nếu cô không mở miệng ngăn cản thì Thẩm Tư Niên thật sự sẽ làm được chuyện này.
Nhưng nếu cứ tông thẳng vào cô ta như vậy thì không biết sẽ để lại bóng ma to lớn thế nào trong lòng cô nữa?Thẩm Tư Niên không vui nhưng cũng không từ chối, Phàn Quỳnh nhân cơ hội lập tức thoát ra khỏi vòng tay Thẩm Tư Niên, xuống xe.
Thấy người xuống xe là Phàn Quỳnh, Ngô Đại Hoa bất mãn nói: “Tại sao lại là cô? Tôi muốn gặp Tam gia.
”“Có chuyện gì cứ nói với tôi cũng được, tôi sẽ chuyển lời hộ cô.
” Phàn Quỳnh không đành lòng nói ra chuyện vừa rồi Thẩm Tư Niên còn muốn tông thẳng vào người cô ta.
.