Biến Thành Tiểu O Tể Tể Rồi

Chương 98: Tớ kết hôn rồi

Edit: Phộn

––––––––––

"Tớ kết hôn rồi."

Giọng nói của thiếu niên không cao cũng không thấp, nhưng lại nghe cực kỳ rõ trong cabin ồn ào, không chỉ sinh viên ngồi cạnh cậu xịt keo, mà ngay cả những sinh viên ngồi gần đó cũng cứng ngắc quay đầu đồng loạt nhìn chằm chằm cậu.

Như thể ngại mọi người còn chưa đủ sốc, Lâm Hân giơ tay trái lên, hào phóng khoe chiếc nhẫn trên ngón áp út của mình.

Tinh tế và đắt tiền, hình trái tim được nạm pha lê lấp lánh, không còn nghi ngờ gì nữa, đây không phải là nhẫn không gian mà là một chiếc nhẫn cưới trang trí thuần túy có ý nghĩa đặc biệt.

"Hở?" Miệng Trương Tiểu Tư hả rộng có thể để vừa một quả trứng.

Cô biết bạn Lâm có một người bạn trai là Alpha, là người xuất hiện trong livestream, tình cảm hai người trông có vẻ rất hòa hợp và sâu đậm, có rất nhiều fan đu CP của hai người nhưng tiếc là bạn trai của bạn Lâm chỉ xuất hiện vài lần, may mắn lắm mới được.

Trương Tiểu Tư cũng là một trong những fan CP, ngày nào cũng hóng để high CP, trước đó không lâu cô có nghe bạn trai của bạn Lâm ghé trường, đáng tiếc lúc cô chạy tới Khoa Mecha thì họ đi lâu rồi.

Đu CP khổ thế đấy, chỉ có thể xem lại video livestream để high.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Bây giờ biết bạn học Lâm và bạn trai của cậu ấy đã kết hôn, cô thực sự bất ngờ và hạnh phúc.

Đây chắc là CP tu thành chính quả nhanh nhất mà cô từng đu!

Y như bấm nút tua nhanh vậy, bỏ qua mọi trình tự mà kết hôn cái rụp luôn!

Phương Lộ Lộ kinh ngạc xong, thấy Trương Tiểu Tư vẫn há miệng thì tốt bụng giúp cô khép lại, tránh cho cô bị trật khớp.

Trương Tiểu Tư xoa xoa hai cái má bị mỏi của mình.

"— Chúc mừng." Dịch Địch bên Khoa Kỹ thuật Mecha đẩy gọng kính, chúc mừng Lâm Hân. Sau khi lên quân hạm, cậu ta lặng lẽ ngồi một chỗ đọc sách, tới lúc nghe được tin động trời này mới nhịn không được ngẩng đầu lên.

Có người dẫn đầu, không bao lâu những người khác cũng tỉnh táo lại, chúc mừng Lâm Hân.

Lâm Hân bình tĩnh nhận lời chúc phúc của mọi người.

Đàm Nặc cảm thán.

Là bạn chung lớp với với bạn Lâm, là một trong những người biết cậu kết hôn đầu tiên, còn ăn cả kẹo cưới rồi nhưng lớp A01 không thuộc tuýp miệng rộng, nên cũng không đi kể cho ai nghe, bởi vậy mà đa phần các sinh viên khác không biết Lâm Hân đã kết hôn.

Thấy vẻ mặt kinh ngạc của mấy người này, cậu ta rất khoái chí.

Lúc biết Lâm Hân muốn đi lấy giấy chứng nhận kết hôn, lớp bọn họ cũng làm vẻ mặt y như vậy.

Dù sao 18 tuổi cũng còn quá trẻ, vẫn còn đang tuổi ăn tuổi chơi, Alpha và Omega có nói chuyện yêu đương, cũng có đánh dấu tạm thời nhưng bọn họ không bước vào ngưỡng cửa hôn nhân nhanh tới vậy.

Tuy rằng trời sinh Alpha và Omega bị thu hút lẫn nhau bởi pheromone nhưng cũng có một số người quan trọng chuyện tình cảm hơn, thà tìm một người bạn đời tâm đầu ý hợp còn hơn là phụ thuộc vào pheromone.

Tất nhiên nếu độ phù hợp của pheromone cao và cả hai đều thích nhau thì đó đúng là mối duyên phận do ông trời tác hợp.

Ví dụ như bạn Lâm và Nguyên soái.

Dù số lần tiếp xúc không nhiều nhưng Đàm Nặc vẫn có thể thấy được ánh mắt đầy dịu dàng và thâm tình của Nguyên soái khi nhìn bạn Lâm, mà bạn Lâm cũng vô cùng ỷ lại và tín nhiệm Nguyên soái.

Giữa hai người họ có một mối liên kết rất sâu sắc.

Đàm Nặc lấy kẹo cưới từ nhẫn không gian ra phát cho mọi người.

"Oa! Lớp trưởng Đàm, cậu giỏi thế!!" Vương Đồng ở Khoa Hậu cần nhận kẹo, nhanh chóng bóc một viên cho vào miệng, đầu lưỡi vừa tiếp xúc với vị ngọt của đường đã làm đôi mắt hạnh của cô mở to, cẩn thận nếm, cô phân tích từng hương vị một. "Ừm— thành phần chính của viên kẹo này chủ yếu là gạo nếp, mềm mềm dẻo dẻo, kết hợp với nước ép của cỏ linh lăng, cỏ linh lăng là một loại dị thực có hàm lượng chất P.a siêu cao. Một viên này tương đương với một bịch dịch dinh dưỡng."


Xứng danh sinh viên Khoa Hậu cần, rất thành thạo nguyên liệu nấu ăn, không chỉ thế mà còn có một cái lưỡi rất tinh, chỉ nếm một lần mà có thể xác định được các thành phần.

"Cậu nói ít một chút đi." Cũng là sinh viên của Khoa Hậu cần, Tống Cẩn Vũ mỉm cười nói: "Bên ngoài viên kẹo được bao phủ bởi một lớp sương trắng, đó là chất lỏng do kiến mặt trăng tiết ra, không chỉ làm tăng độ ngọt mà còn có thể cải thiện khả năng miễn dịch."

Kiến mặt trăng là một kiến biến dị, là một loài dị thú cấp 2, có cái đầu như một chiếc ô tô nhỏ, chúng rụng trứng mỗi tháng kèm với một loại chất lỏng đi kèm với trứng, là một loại mật thiên nhiên mà con người cần.

Kẹo cưới của bạn học Lâm xa xỉ quá trời!

Mấy bạn học đang ăn kẹo nghe phân tích của hai mà tiếc không dám nuốt.

Này có phải kẹo cưới đâu, nói là một hai ngàn tinh tệ còn hợp lý hơn!

Nước ép cỏ linh lăng và mật kiến mặt trăng là những nguyên liệu đắt tiền mà người bình thường mua được hả?

Trương Tiểu Tư cẩn thận cất hai viên kẹo mà cô cướp được để vào dây chuyền không gian.

Cô quyết định để dành! Chờ huấn luyện rồi về nhà xong, cô phải chụp ảnh gửi vào nhóm CP mới được, để cho mấy ní đu CP ghen tị hâm mộ với cô.

"Nhân tiện lớp trưởng Đàm này, sao cậu mang kẹo hay vậy?" Chúc Thạch mở to mắt trâu nhìn Đàm Nặc, khó hiểu hỏi: "Trước khi đi huấn luyện viên có kiểm tra không gian và ba lô của chúng ta mà?"

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


"Đúng đó! Lương khô tớ mang theo cũng bị tịch thu!" Vương Đồng tức giận nói. Khóa huấn luyện lần này, trường chỉ phát cho mỗi người ba bịch dịch dinh dưỡng, còn không đủ để ăn một tuần nữa, cho nên việc đầu tiên phải giải quyết khi đến rừng dị thú là vấn đề lương thực.

Bị mấy cặp mắt tò mò nhìn chằm chằm, Đàm Nặc vô cảm nói: "Tớ để ở trong bụng của Tiểu Mạc, trốn kiểm tra."

Tiểu Mạc là quả cầu mecha của cậu ta, tên đầy đủ là Mạc Tà.

Lâm Hân: "0.0"

Chúc Thạch: "— lươn lẹo."

Lệ Phong: "Sinh viên Khoa Mecha lươn thật đấy, ha ha."

Trương Tiểu Tư: "Quả cầu mecha có bụng hả?"

Dịch Địch nói: "Nhìn mecha thu nhỏ như quả bóng vậy thôi chứ thật ra bản thân nó cũng chính là một đạo cụ không gia, đủ loại vũ khí đao to búa lớn để ở bên trong ấy."

Vương Đồng chà chà tay: "Ra là thế! Còn gì nữa không?"

Cô vẫn còn thòm thèm liếm mép.

Đàm Nặc dứt khoát lắc đầu: "Không."

Thật ra vẫn còn 5 viên nữa, nhưng cậu ta sẽ giữ riêng để từ từ nếm.

Ăn kẹo cưới xong, khoảng cách của thành viên trong tiểu đội được thu hẹp lại, từ giờ đến rừng hồ dị thú Bea còn nửa tiếng, bọn họ ngừng nói chuyện phiếm và bắt đầu thảo luận về kế hoạch tác chiến.

"Ai làm đội trưởng?" Đàm Nặc nêu câu hỏi.

Mỗi tiểu đội phải có một tiểu đội trưởng làm tham mưu, như vậy tiểu đội mới gắn kết với nhau được, ít nhất là không bị chia năm xẻ bảy.

Chức tiểu đội trưởng này cũng không dễ làm, lỡ như đưa ra quyết định sai lầm thì mọi chuyện sẽ thất bại trong gang tấc.

Mọi người nhìn nhau, tạm thời không có ai xung phong nhận việc.

"Tớ từ chối." Trương Tiểu Tư giơ tay.

"Tớ cũng từ chối." Phương Lộ Lộ.

Hai người thuộc bên Khoa Quân y, chỉ chịu trách nhiệm hỗ trợ người bệnh và bị thương, không hiểu cách hành quân và đánh giặc, từ chối là một lựa chọn sáng suốt.


"Tớ từ chối." Dịch Địch khép cuốn sách lại, bìa sách có viết [Các yếu tố để chế tạo Mecha cao cấp], "Tớ sẽ sửa chữa mecha và các máy móc điện tử, làm tiểu đội trưởng kiêm thêm việc đó mà không được cái gì thì đừng tìm tớ."

Kết quả còn lại 2 thanh niên Khoa Mecha và 3 thanh niên Khoa Chiến đấu chưa phát biểu ý kiến.

Giang Trạch Nguyên do dự nói: "Đàm Nặc là lớp trưởng, bình thường cũng có phong thái lãnh đạo, tớ nghĩ để cậu ấy làm tiểu đội trưởng là thích hợp nhất."

"Sao các cậu không chọn bạn Lâm?" Trương Tiểu Tư chớp chớp đôi mắt to.

Lâm Hân lắc đầu: "Tớ không được."

Nhiệm vụ của sinh viên mecha là giết dị thú, giống vũ khí hình người hơn là người ra quyết định.

Đàm Nặc cũng nói điều tương tự: "Tớ không luôn."

Suy nghĩ của cậu ta giống Lâm Hân.

Trong quân đội chính quy, các chiến sĩ mecha luôn là bia đỡ đạn tiên phong đi ở phía trước, còn chỉ huy thường là những người lính tốt nghiệp từ Khoa Chiến đấu.

Vì vậy mà ngoài việc học võ để tăng cường thể lực bên ngoài thì Khoa Chiến đấu tập trung hơn vào việc hoạch định và chỉ đạo chiến lược.

Chúc Thạch vỗ vỗ vai Giang Trạch Nguyên: "Trạch Nguyên, mày làm tiểu đội trưởng đi!"

Lệ Phong đồng ý: "Mày là người có thành tích lên chiến lược tốt nhất trong ba người tụi mình. Nếu có năng lực thì đừng do dự."

Giang Trạch Nguyên cười khiêm tốn, đôi mắt màu xanh lam nhìn những người còn lại: "Nếu các cậu không phản đối thì tớ xin mặt dày làm tiểu đội trưởng vậy."

"Hoàn toàn đồng ý!" Mọi người nhất trí thông qua.

Chính thức trở thành tiểu đội trưởng, vẻ mặt Giang Trạch Nguyên lập tức nghiêm túc, cậu ta mở thiết bị nhận dạng lên: "Đầu tiên chúng ta kết bạn trước."

Mọi người thêm thông tin liên lạc của nhau, chỉ chốc lát sau đã kết bạn xong.

Giang Trạch Nguyên tạo nhóm chat thêm chín người còn lại vào, tạo nhóm chat để dễ trao đổi thông tin.

Sau đó cậu ta lấy một quyển sổ và cây viết ra. "Mọi người hãy nói sở trường của mình để cho tớ dễ phân chia nhiệm vụ."

"Tao trước cho!" Chúc Thạch giơ tay phát biểu: "Sức của tao rất lớn."

Mọi người đợi một lúc, Chúc Thạch cũng bỏ tay xuống.

"Hết rồi?" Vương Đồng nhướn mày hỏi.

"Hết rồi." Chúc Thạch ngây thơ nói thật.

Vương Đồng: "... Ok."

Giang Trạch Nguyên nhìn Chúc Thạch, viết vào sổ: Chúc Thạch— sức lớn, da dày thịt béo, sức bền tốt.

Cậu ta và Chúc Thạch là bạn cùng lớp nên biết rõ ưu điểm của cậu.

Lệ Phong nói: "Tao thành thạo chiến thuật tấn công."

Giang Trạch Nguyên gật đầu rồi viết: Lệ Phong, thành thạo chiến thuật tấn công, đầu óc nhạy bén, là người nóng tính.

Tống Cẩn Vũ giơ tay: "Tớ chuyên về nấu nướng thịt dị thú, xử lý da lông của dị thú."

Vương Đồng: "Tớ thì chuyên về phân biệt dị thức, ăn được hay không, có độc hay không thì tớ chỉ cần liếc mắt là phân biệt được."

Đến lượt hai cô gái Omega từ Khoa Quân y, để các cô tự giới thiệu chi tiết.

Phương Lộ Lộ: Biết 230 loại dược liệu, có thể điều trị bệnh cảm lạnh, các triệu chứng như sốt, và đau bụng tiêu chảy.


Trương Tiểu Tư: Chuyên khoa ngoại, kỹ năng khâu vết thương cấp 8, kỹ năng cấp cứu đủ dùng.

Giang Trạch Nguyên viết xong thì ngẩng đầu nhìn Dịch Địch.

Dịch Địch không nhanh không chậm nói: "Tớ mới nói xong, sửa mecha và máy móc điện tử."

"Ok." Giang Trạch Nguyên nhanh chóng viết một hàng.

Hai sinh viên mecha cuối cùng, Đàm Nặc lên tiếng trước: "Mecha của tớ tên là Mạc Tà, cấp 3 cao cấp, có thể đối phó với dị thú cấp 3, miễn cưỡng có thể đánh với dị thú cấp 4."

Cậu ta triệu hồi mecha từ nhẫn không gian ra, chỉ chốc lát, một quả cầu kim loại tròn vo xuất hiện lơ lửng trên không trung, lịch sự chào hỏi mọi người.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


"Xin chào mọi người, mình là Mạc Tà." Giọng nói của một đứa trẻ 11, 12 tuổi vang lên đầy non nớt.

"Dễ thương quá!" Trương Tiểu Tư duỗi ngón tay chọt vào bụng của mecha.

Bụng của Mạc Tà sáng lên, "Xin đừng chọt vào bụng của quả cầu mecha."

Trương Tiểu Tư thè lưỡi, "Xin lỗi cậu nhé."

"Không sao đâu." Mạc Tà đáp xuống đùi của Đàm Nặc, trở thành mỹ nam yên tĩnh.

Đàm Nặc sờ cái đầu tròn của nó.

Chỉ còn Lâm Hân chưa tự giới thiệu, tất cả mọi người tò mò nhìn cậu.

Lâm Hân mím môi, thả quả cầu mecha ra trước.

Một quả cầu mecha xanh lam sáng bóng xuất hiện trong vòng tay Lâm Hân.

"Tít tít~" Thiên Cơ phát ra một tiếng kêu sung sướng, dùng cái đầu tròn của mình cọ cọ chủ nhân.

Đàm Nặc nhìn mecha của Lâm Hân mà không khỏi tự hỏi.

Kỳ lạ, quả cầu mecha của bạn học Lâm vốn như thế này sao?

Tuy đều là màu xanh, nhưng cậu ta không nhớ quả cầu mecha này có một vòng tròn màu đen trên bụng, với cả ăng-ten trên đầu của nó cũng đổi từ hình chữ Z sang hình chữ T.

Rất nhanh sau đó Lâm Hân đã cho cậu ta đáp án.

"Thiên Cơ, mecha cấp 5, khi cần thiết có thể đạt cấp 6, có thể đối phó với tất cả dị thú dưới cấp 6."

Nghe thấy nửa câu sau, mọi người thở oxy.

Tất cả dị thú dưới cấp 6.

Khái niệm này là gì?

Là mecha này rất trâu bò, dị thú ở rừng hồ Bea không có cửa!

Tất cả mọi người đều nhìn Thiên Cơ với đôi mắt rực lửa.

Lâm Hân cụp mắt xuống, nhìn quả cầu mecha trong tay.

Sau sự cố ở sông Y Lâm, Thiên Cơ bị hư hỏng nghiêm trọng nên được gửi đến nhà máy chế tạo mecha để sửa, sửa hơn nửa tháng, chạng vạng ngày hôm qua anh trai mới có thể vội cầm về cho cậu.

Nhưng mà, mecha được gửi đi là cấp 3, sau khi sửa xong biến thành cấp 5, không chỉ thế mà bên trong còn được cài thêm một bộ chương trình.

Tam hoàng tử vậy mà xác nhập cơ sở dữ liệu của Cùng Kỳ vào Thiên Cơ.

Nói cách khác, hiện tại trong cơ thể của Thiên Cơ có hai bộ chương trình, một là Thiên Cơ, hai là Cùng Kỳ.

Khi sử dụng Thiên Cơ, mecha sẽ ở trạng thái cấp 5, và khi chuyển sang Cùng Kỳ, mecha sẽ lập tức nâng cấp và thay đổi hình dạng để đạt cấp 6.

Với tinh thần lực cấp 6 của Lâm Hân thì điều khiển Thiên Cơ cấp 5 là vừa, Cùng Kỳ cấp 6 thì có hơi miễn cưỡng, chỉ nửa tiếng đã khiến cậu kiệt sức, cho nên cậu sẽ không dùng tới Cùng Kỳ trừ khi thực sự cần thiết.

Hôm qua khi biết Tam hoàng tử chuyển giao Cùng Kỳ cho cậu, cậu đã lập tức liên hệ với đối phương.

"Tại sao lại đưa Cùng Kỳ cho cậu á?" Giọng nói dịu dàng của Tam hoàng tử truyền qua thiết bị nhận dạng, "Đối với tôi mà nói, Cùng Kỳ thật sự đã hy sinh, dù có dữ liệu sao lưu nhưng đó không phải là Cùng Kỳ kề vai sát cánh chiến đấu với tôi, nó giống con của Cùng Kỳ thì đúng hơn. Căn nguyên tinh thần của tôi đã bị tổn thương, không còn điều khiển mecha được nữa, tặng nó cho cậu tốt hơn là để ở chỗ tôi."


Lâm Hân ôm Thiên Cơ, vô thức nhớ tới chiếc mecha màu đen hóa thành cát bụi biến mất trong vũ trụ.

"Cậu đừng thấy xấu hổ." Tam hoàng tử cười tủm tỉm, "Thay vào đó tôi mới nên xin lỗi với cậu, tự ý kết hợp Cùng Kỳ và Thiên Cơ với nhau."

Đương nhiên Lâm Hân không trách Tam hoàng tử.

Vì người hưởng lợi là cậu mà.

Trong cuốn sổ của mình, Giang Trạch Nguyên viết lại tỷ lệ chiến thắng từ 50% lên tới 80%.

Coi như lớp D và lớp F cùi thì thế nào.

Chỉ cần có Lâm Hân và mecha của cậu thì bọn có thể hiên ngang đi trong rừng dị thú mà không cần sợ cái gì hết.

Ghi xong thông tin của đồng đội, Giang Trạch Nguyên phân chia nhiệm vụ phù hợp cho từng người, nửa tiếng nhanh chóng trôi qua.

"Các sinh viên chuẩn bị, đã sắp đến rừng hồ dị thú Bea, mọi người chuẩn bị hạ cánh."

Giọng nói của huấn luyện viên vang lên trong radio, các sinh viên trong cabin ngừng nói và nhanh chóng xếp hàng.

Năm chiếc quân hạm của Học viện Vấn Thiên bay trên bầu trời của rừng hồ Bea, mỗi quân hạm đều mở cửa khoang nhảy dù ra, các sinh viên xếp thành hàng, từng người một bị huấn luyện viên đá xuống như đá banh.

Rơi xuống giữa không trung, một chiếc dù tự động bật ra, làm giảm tốc độ rơi.

Thời điểm ra khỏi quân hạm, trận chiến bắt đầu.

Một vài con dị thú đang bay phát hiện ra "con mồi", chúng lập tức hào hứng bay tới há miệng đi săn.

"Aaaa—" Sinh viên Khoa Quân y chưa từng gặp dị thú hoảng sợ la hét.

Sắc mặt Trương Tiểu Tư trắng bệch vì bị dọa, cô sợ hãi nhắm mắt lại vì thấy một con dị thú kỳ lạ trông giống với một con cá nhưng lại đang bay về phía cô.

"Đùng—" Tiếng súng vang lên, dị thú trúng đạn chảy máu màu xanh lam ra, tuôn thành một dòng rơi xuống rừng rậm.

Trương Tiểu Tư kinh ngạc mở mắt ra, thấy Lâm Hân cách đó không xa cầm súng trong tay, khói từ nòng súng vẫn chưa biến mất.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Cô thở phào nhẹ nhõm.

Lâm Hân gật đầu với cô rồi tiếp tục bắn vào đầu của một con khác.

Những người khác cũng phản ứng, lần lượt lấy vũ khí điên cuồng bắn vào dị thú đang săn mồi trên không trung.

––––––––––

Tác giả có lời muốn nói:

Thành viên tiểu đội:

Đội trưởng: Giang Trạch Nguyên.

Giang Trạch Nguyên: Lớp D Khoa Chiến đấu, tinh thần lực cấp 5 sơ cấp, Alpha nam, tinh thông chiến lược tác chiến.

Chúc Thạch: Lớp D Khoa Chiến đấu, tinh thần lực cấp 5 sơ cấp, Alpha nam, sức lớn, da dày thịt béo, sức bền tốt.

Lệ Phong: Lớp D Khoa Chiến đấu, tinh thần lực cấp 5 sơ cấp, Alpha nam, tinh thông chiến lược tấn công, đầu óc nhạy bén, tuýp người nóng tính.

Tống Cẩn Vũ: Lớp D Khoa Hậu cần, tinh thần lực cấp 3 sơ cấp, Beta nam, chuyên về nấu nướng thịt dị thú, xử lý da lông của dị thú.

Vương Đồng: Lớp E Khoa Hậu cần, tinh thần lực cấp 3 sơ cấp, Beta nữ, biết phân biệt dị thực, phân biệt được cây nào có độc, cây nào không có độc.

Dịch Địch: Lớp C Khoa Kỹ thuật Mecha, tinh thần lực cấp 5 trung cấp, Alpha nam, giỏi sửa chữa mecha và các loại máy móc điện tử.

Phương Lộ Lộ: Lớp F Khoa Quân y, tinh thần lực cấp 3 sơ cấp, Omega nữ, biết 230 loại dược liệu, có thể trị sốt, cảm lạnh và đau bụng tiêu chảy.

Trương Tiểu Tư: Lớp F Khoa Quân y, tinh thần lực cấp 3 sơ cấp, chuyên khoa ngoại, kỹ năng khâu vết thương cấp 8, kỹ năng cấp cứu đủ dùng.

Đàm Nặc: Lớp A Khoa Mecha, tinh thần lực cấp 5 cao cấp, Alpha nam, mecha Mạc Tà (cấp 3 cấp cao).

Lâm Hân: Lớp A Khoa Mecha, tinh thần lực cấp 6 sơ cấp, Omega nam, mecha Thiên Cơ (cấp 5 giật cấp 6).
2


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận