Edit: Phộn
––––––––––
Vẫn còn thiếu kinh nghiệm thực tế.
Ngón tay thon dài của Lý Diệu gõ nhẹ lên mặt bàn.
Trên chiến trường, điều cấm kỵ nhất là chiến đấu không có nhịp điệu, nếu nhịp điệu hỗn loạn rất dễ làm cạn kiệt tinh thần lực, tính liên tục bị giảm đi, vì vậy nếu nguy hiểm tương tự lặp lại, sợ là khó để tiếp tục.
Bạn nhỏ đột nhiên bùng nổ giết sạch Phong Lang, tuy rất oai vệ lẫn hiên ngang nhưng lúc sau sẽ thấy hậu quả.
Trong video ba chiều, Thiên Cơ mở cửa buồng lái, Lâm Hân nhảy ra ngoài, nhưng được nửa đường thì cậu bị ngã, trượt chân, cơ thể mất kiểm soát rơi tự do, Thiên Cơ kịp thời vươn tay ra đỡ cậu, sau đó nhẹ nhàng đặt cậu xuống đất.
Cậu ngồi xổm trong tay Thiên Cơ, sắc mặt tái nhợt, chảy đầy mồ hôi.
Đây là di chứng của việc dùng tinh thần lực quá độ.
Đồng đội khác thấy sự bất thường của cậu, lo lắng chạy tới, hai sinh viên Khoa Quân y vội vã lấy thiết bị y tế ra kiểm tra cơ thể cho cậu.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Lông mày Lý Diệu vô thức nhíu lại.
"Cốc cốc cốc—"
Có tiếng gõ cửa.
Lý Diệu đành phải tắt video, nhấn vào màn hình cảm ứng trên bàn làm việc, mở khóa cửa phòng.
"Mời vào." Giọng hắn không cao không thấp nói.
Phó Côn kính cẩn đẩy cửa đi vào, "Báo cáo Nguyên soái, tôi nhận được phản hồi từ những lãnh đạo cấp cao của ba quốc gia kia, cuộc hội nghị liên sao sắp được tổ chức, ngài có muốn kết nối ngay không?"
Lý Diệu đứng dậy nói: "Đi thôi!"
Hai người rời văn phòng đi đến phòng hội nghị.
Lý Diệu đã sớm báo cáo cho Hoàng đế về cuộc hội nghị liên sao lần này, nội các mở ba cuộc hội nghị, cuối cùng nhất trí thông qua kế hoạch thanh trừng.
Hắn gửi lời mời tham gia hội nghị đến ba quốc gia còn lại, phía bên đó cũng phản hồi tích cực, đồng ý tổ chức hội nghị vào chiều nay.
Hội nghị liên sao được tổ chức dưới dạng không gian thực tế ảo, Lý Diệu bước vào phòng hội nghị, ngồi vào vị trí của mình, đội máy tính quang học lên (optical computer), kết nối với suy nghĩ, ý thức tiến vào mạng lưới internet.
Chỉ chốc lát, hắn đứng trong đại sảnh của phòng hội nghị giả lập, mặc một bộ quân phục màu đen lộng lẫy thẳng tắp, mái tóc bạc dài đến thắt lưng được cột tỉ mỉ ra phía sau, đầu đội mũ quân đội có biểu tượng của Đế quốc Huyền Vũ, đẹp trai cao lớn bước đến bàn tròn hội nghị, ngồi vào vị trí của Đại biểu Đế quốc Huyền Vũ.
Khi hắn vừa ngồi xuống, có thêm ba người cùng lúc vào phòng hội nghị, lần lượt là các đại biểu của Cộng hòa Thanh Long, Vương quốc Chu Tước, Liên minh Bạch Hổ.
Đều là người quen cũ, bốn người chào hỏi lẫn nhau rồi đi thẳng vào vấn đề chính.
"Tôi đã đọc thông tin từ sĩ quan phụ tá của anh, không thể không kinh ngạc khi mà ký sinh trùng còn sống tốt hơn là những con người như chúng ta." Chư Chỉ Tĩnh, đại biểu của Vương quốc Chu Tước nhìn Lý Diệu với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Vâng, không điều tra không biết, điều tra xong mới thực sự thấy sợ." Lý Diệu quay đầu nói, "Trụ sở của Tập đoàn Noah ở Trái Đất, tôi nghĩ Cộng hòa Thanh Long hẳn là bên hiểu rõ nhất."
Đại biểu của Cộng hòa Thanh Long là một Alpha trung niên, nghe thấy lời chất vấn của Lý Diệu, vẻ mặt của ông ta vẫn không chút thay đổi, "Dù sao Trái Đất cũng là hành tinh khởi nguồn của nhân loại, có rất nhiều doanh nghiệp lâu đời, Tập đoàn Noah chỉ là một trong số đó, chính phủ luôn rất nghiêm túc trong việc giám sát các doanh nghiệp này, nhiều năm nay vẫn không có chuyện gì xảy ra."
Lý Diệu khẽ mỉm cười, "Vâng, ở Trái Đất thì rất quy củ, ra khỏi Trái Đất thì thích gì làm đó."
Ngón tay hắn di chuyển nhẹ, một loạt thông tin bật ra trước mặt Alpha trung niên, "Đây là những sự kiện liên quan mà chúng tôi điều tra được, ông Tiền nhìn xem, có phải là cực kỳ khủng khiếp không?"
Tiền Đức Thư – người Alpha trung niên nhíu mày xem những thông tin trước mặt, càng xem lông mày càng nhíu lại.
"Này... những cái này... đều liên quan đến Tập đoàn Noah?"
Lợi dụng từ thiện, tài trợ cho hành tinh nghèo khó, bồi dưỡng nhân tài, giúp họ có môi trường giáo dục tốt nhất rồi đưa vào các bộ, ngành, cơ quan quan trọng ở từng quốc gia, nắm giữ những vị trí quan trọng.
Đội săn dị thú nhiều năm tìm kiếm những hành tinh dị thú trong vũ trụ, tiếp xúc với những dị thú cấp cao để hướng dẫn chúng cách hòa nhập vào thế giới loài người, làn sóng dị thú cứ vài năm lại xuất hiện chắc chắn có liên quan đến bọn chúng.
"Tôi đã đưa ra các bằng chứng." Lý Diệu nói.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
"Để chúng tôi xem nữa." Phí Vũ Thành, đại biểu của Liên minh Bạch Hổ lên tiếng.
Lý Diệu không giấu giếm cũng gửi cho người nọ và Chư Chỉ Tĩnh.
Sau khi đọc xong, Chư Chỉ Tĩnh hỏi: "Tại sao Tập đoàn Noah phải làm như vậy? Chẳng lẽ nhân viên của họ đều là ký sinh trùng?"
Thật đáng sợ khi nghĩ tới một tập đoàn ký sinh trùng đã tồn tại hơn 300 năm mà liên minh giữa các vì sao hồn nhiên không hề hay biết.
"Tôi đã tiếp xúc với giám đốc điều hành bọn họ, không phải ký sinh trùng." Tiền Đức Thư nói.
"Ông Tiền là người có tinh thần lực cấp cao, ký sinh trùng nào dám lại gần ngài?" Phí Vũ Thành nói.
Tiền Đức Thư thờ ơ với lời chế giễu của anh ta, "Nếu Tập đoàn Noah không hoàn toàn là ký sinh trùng thì nhân viên bình thường có biết ông chủ của họ là ký sinh trùng không?"
Điều này rất quan trọng, đại biểu cho lập trường của cả tập đoàn.
Kể từ khi Trái Đất bị dị thú xâm chiếm, có rất nhiều người thông đồng với những con dị thú cấp cao, vì tư lợi mà tiếp tay cho kẻ thù, phản bội đồng bào của mình.
Nếu Tập đoàn Noah phạm đến lợi ích chung của nhân loại thì nó không cần tồn tại nữa.
Tuy nhiên, nói gì thì cũng phải có chứng cứ.
Việc này ông ta cần phải thảo luận với cấp trên.
"Chính vì tôi không chắc liệu nhân viên có phải ký sinh trùng hay không nên mới đưa ra kế hoạch thanh trừng." Lý Diệu quay về chủ đề chính.
Chư Chỉ Tĩnh giơ tay lên: "Tôi đồng ý."
Phí Vũ Thành đồng ý.
Tiền Đức Thư cũng không phản đối.
Kế hoạch thanh trừng vốn sẽ được tổ chức mỗi 50 năm một lần, bây giờ thời gian đã đến thì phải thực hiện.
Lần này không biết có bao nhiêu con ký sinh trùng bị xóa sổ đây.
Về chi tiết kế hoạch thanh trừng, sau nửa giờ thảo luận, họ quyết định sẽ chính thức tiến hành vào hai ngày sau.
Cuối cùng, Lý Diệu nói: "Vấn đề lúc nãy của Tư lệnh Chư, hiện tại tôi đã có phán đoán."
"Như thế nào?" Chư Chỉ Tĩnh hỏi, những người khác cũng nhìn Lý Diệu.
Lý Diệu trầm giọng nói: "Dị thú thường xuyên lẻn vào thế giới loài người, xây dựng thế lực, mưu toan xâm nhập vào các tầng lãnh đạo của các quốc gia, chỉ có một mục đích duy nhất là— dị thú Mẹ!"
"Dị thú Mẹ!" Đôi mắt Chư Chỉ Tĩnh mở to, "Ý anh là dị thú Mẹ bị phong ấn trên Trái Đất 500 năm trước?"
"Đúng vậy." Lý Diệu nói.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Những người khác đều ngạc nhiên với những mức độ khác nhau, ngay cả Tiền Đức Thư luôn điềm tĩnh cũng phải thất thố.
Dị thú Mẹ đó là con dị thú thuộc nhóm dị thú đầu tiên xuất hiện trên Trái Đất cách đây 800 năm, thời điểm đó nó ở Châu Phi, hàng năm sinh ra rất nhiều dị thú, để giết con dị thú Mẹ này, vô số những chiến sĩ đã nằm xuống ở Châu Phi, dù vậy, những thế hệ sau vẫn tiếp tục lao về phía trước, đến cuối cùng, 500 năm trước, có hai người anh hùng xuất hiện, dẫn đầu một đội quân mecha tiến đến Châu Phi, phong ấn con dị thú Mẹ này.
Đúng vậy, phong ấn.
Không thể giết chết, chỉ có thể phong ấn.
Sau khi dị thú Mẹ bị phong ấn, số lượng dị thú trên Trái Đất cũng giảm xuống, cuối cùng duy trì ở một ranh giới an toàn, con người lần nữa trở thành chủ nhân của Trái Đất, phấn đấu phát triển khoa học kỹ thuật, hướng đến vũ trụ, đổi lấy liên minh giữa các vì sao thịnh vượng như hiện tại.
"Gốc gác của dị thú Mẹ này là gì?" Chư Chỉ Tĩnh nói.
"Trên cả cấp 7, Mẹ của vạn thú, tương đương với Thần dị thú." Tiền Đức Thư nói.
"Vậy thì lý do nào mà dị thú lại hoạt động mạnh như vậy? Nếu muốn giải cứu dị thú Mẹ thì tại sao không đến Trái Đất để cứu luôn?" Chư Chỉ Tĩnh buông lỏng tay, "Ẩn núp ở thế giới loài người mấy trăm năm để làm ký sinh trùng thì không phải lãng phí thời gian sao?"
"Chìa khóa!" Đôi mắt màu xanh thẫm của Phí Vũ Thành sáng lên, "Bọn chúng muốn cướp chìa khóa phong ấn."
Y đã đọc qua tài liệu lịch sử, đội quân mecha đầu tiên ở 500 năm trước không thể giết chết dị thú Mẹ nên chỉ đành phong ấn nó, đồng thời dùng một phương pháp đặc biệt để khóa dị thú Mẹ lại, sau đó chia thành bốn chìa khóa. Sau này con người phát triển thành bốn quốc gia trong liên sao, mỗi quốc gia cầm một chìa và cẩn thận cất giữ nó.
Do đó nếu không có bốn chìa khóa này, phong ấn không thể bị phá giải, và dị thú Mẹ sẽ bị phong ấn vĩnh viễn.
Chư Chỉ Tĩnh vỗ bàn một cái, nghiến răng nói: "Tuyệt đối không được để dị thú Mẹ thấy được ánh sáng lần nào nữa, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi!"
"Chính xác!" Phí Vũ Thành gật đầu.
Lý Diệu nói: "Hiện tại kế hoạch thanh trừng là ưu tiên hàng đầu."
Những người khác cũng đồng ý.
Hội nghị kết thúc, Tiền Đức Thư gọi Lý Diệu lại.
"Tôi nghe nói cậu kết hôn rồi, bạn đời là người nước Cộng hòa Thanh Long đúng không?"
"Vâng." Lý Diệu bình tĩnh nói. "Bạn đời của tôi từng là sinh viên mecha dự bị của Cộng hòa Thanh Long, nhưng đã bị Học viện Quân sự Hoa Đông cho thôi học vì phân hóa thành Omega, cha mẹ em ấy thấy tiền sáng mắt nên bán em ấy cho một kẻ buôn lậu, tôi đã cứu em ấy ở trong Ám Tinh."
Hai người còn lại đang tính log out thì thì dừng lại ngóng cái tai lên nghe.
Tiền Đức Thư im lặng vài giây, nói: "Tôi có ấn tượng về cậu bé đó. Trong cuộc diễu binh của Học viện Hoa Đông, cậu ấy là người dẫn đầu, tuy chưa phân hóa những đã mạnh hơn rất nhiều Alpha."
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Đôi mắt vàng của Lý Diệu chợt lóe lên, nói: "Em ấy đã di dân đến Đế quốc Huyền Vũ."
Có mạnh tới đâu thì cũng là của nhà hắn, đừng có mà mơ!
Chắp tay sau lưng, Tiền Đức Thư thản nhiên nói: "Ở nước nào cũng được, miễn là có niềm tin vững chắc và chiến đấu vì sự nghiệp hòa bình nhân loại thì đó là một người chiến sĩ tốt."
"Tất nhiên rồi." Lý Diệu nói, ánh mắt đầy tự hào với bé cưng nhà mình.
"Chúc mừng cậu, tân hôn vui vẻ." Tiền Đức Thư chúc mừng hắn.
"Cảm ơn ngài." Lý Diệu lịch sự đáp.
Chư Chỉ Tĩnh và Phí Vũ Thành cũng nhân đó mà chúc mừng.
Một cuộc hội nghị liên sao được kết thúc trong tinh thần phấn chấn của Lý Diệu.
Đăng xuất xong, có quá nhiều việc phải làm nên hắn không thể xem video giám sát huấn luyện dã ngoại của Lâm Hân.
***
"Bằng—"
Viên đạn bằng tinh thần lực được bắn ra, chính xác bay thẳng vào đầu của một con dị thú cấp 2.
Đầu của con dị thú nở hoa, nó gào thét một hơi rồi gục xuống đất.
"Ô hô!" Trần Tiểu Tư thổi thổi cây súng trong tay, vẻ mặt hưng phấn, "Cuối cùng tớ cũng có thể tự mình giết dị thú rồi này."
Phương Lộ Lộ nhìn con dị thú xấu xí chỉ to bằng con thỏ trước mặt, ho nhẹ, khen bạn: "Không tệ."
"Con này ăn được không?" Trương Tiểu Tư hỏi Vương Đồng đứng bên cạnh.
Vương Đồng đang cầm một cái xẻng trong tay để thu gom dị thực, nghe câu hỏi của cô thì quay đầu nhìn qua, cảnh báo nói: "Không, tuyệt đối không được chạm vào mụn nhọt trên cơ thể nó, rất độc."
Vừa nghe nói có độc, Trương Tiểu Tư dứt khoát dừng lại. Cô còn tưởng ăn được nên mới vui vậy. Cơ mà nhìn bên ngoài nó xấu như vậy thì cũng ảnh hưởng tới cơn thèm ăn.
Cất súng đi, cô quay đầu nhìn Lâm Hân đang chiến đấu với một con dị thú cách đó không xa.
Ba ngày trước, bạn Lâm đã giết hàng trăm con dị thú chỉ trong một hơi, cùng lúc đó tinh thần lực của cậu ấy cũng cạn kiệt đến mức gần như sụp đổ. Nghỉ ngơi một ngày đêm xong, cuối cùng cũng lấy lại được năng lượng.
Tuy nhiên dù bạn Lâm rất vất vả nhưng vẫn cung cấp rất nhiều nguyên liệu để đóng thuyền.
Dịch Địch bên kỹ thuật mecha cũng bận tối tăm mặt mày, nhất là con sói kia, cơ thể không còn nguyên vẹn.
Nghĩ về cảnh tượng đẫm máu đó mà Trương Tiểu Tư sợ run người.
Lâm Hân không dùng mecha để đánh với con dị thú cấp 3 này, mà dùng tinh thần lực để tấn công bằng tay không.
Sau vài ngày chiến đấu, cậu phát hiện ra nhịp điệu chiến đấu của mình vẫn còn những thiếu xót nghiêm trọng, khả năng khống chế tinh thần lực của cậu vẫn chưa đủ, tính liên tục bị gián đoạn, là một nhược điểm chí mạng.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Sau này ra chiến trường còn phải đối mặt với hàng ngàn dị thú, một khi tinh thần lực cạn kiệt, bạn sẽ không thể quay về được nữa.
Chỉ khoảng hơn 100 con dị thú mà suýt chút nữa có thể làm hỗn loạn đội hình, phòng thủ không chặt để cho một con dị thú cấp 4 tấn công bằng tinh thần lực, lúc đó nếu không có lớp trưởng Đàm giúp cậu thì có thể cậu đã trở thành thức ăn của con dị thú đó.
Rút kinh nghiệm xương máu, cậu quyết định nhân cơ hội huấn luyện dã ngoại lần này để tiếp tục luyện tập, trau dồi bản thân thật tốt.
Giết dị thú cấp 3 bằng tay không là một cách tốt để làm chủ nhịp điệu và kỹ năng chiến đấu, khi đã thành thạo nó, thì khi thao tác với mecha sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
"Gàoo—"
Con dị thú cấp 3 bị kiếm đâm vào trán mà điên cuồng giãy giụa, nhưng thiếu niên cầm kiếm đó lại không có một chút vết xước nào, tinh thần lực đáng sợ nương theo kiếm đánh thẳng vào căn nguyên tinh thần của dị thú, phá hủy tinh thần thể ở bên trong, cơ thể con dị thú cứng đơ, căn nguyên tinh thần bị phá hủy, hoàn toàn tử vong.
Lâm Hân chắc chắn con dị thú này đã chết tới mức không thể chết hơn mới rút kiếm ra, búng tay một cái, thanh kiếm biến thành những hạt tinh thần tan vào không khí.
Một nửa lượng tinh thần lực bị tiêu hao.
Vẫn phải tăng thêm nữa.
Dịch Địch đá đá vảy ngoài của dị thú cấp 3, nói: "Thêm con dị thú này nữa, chúng ta xem như thu thập được gần hết nguyên liệu rồi."
"Đóng thuyền được chưa?" Chúc Thạch đi lên hỏi.
"Được rồi." Dịch Địch lấy dụng cụ chuyên dụng ở trong không gian ra, mặt không đổi sắc "phanh thây" cái xác của dị thú.
Lâm Hân lùi một bước.
Dù cậu là "hung thủ" giết chết con dị thú này nhưng vẫn có hơi không nỡ nhìn thẳng quá trình "mổ xẻ" này.
Máu me quá.
Sinh viên Khoa Kỹ thuật Mecha đúng là dũng sĩ mà.
"Ê khoan, chừa cho tớ miếng thịt nữa!" Tống Cẩn Vũ cầm con dao bào chạy tới.
Lâm Hân nhìn cậu ta, mím môi.
Sinh viên Khoa Hậu cần cũng là dũng sĩ.
Giang Trạch Nguyên mở bản đồ ra, cẩn thận nghiên cứu,
"Hiện tại chúng ta đang ở đây." Ngón tay của cậu ta chỉ vào một điểm cách Hồ Bea khoảng hơn một nửa.
"Có kịp không?" Lệ Phong vuốt cằm lo lắng hỏi.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Đã ba ngày trôi qua kể từ lúc bắt đầu huấn luyện, chỉ còn bốn ngày nữa mà họ chỉ mới đi được một phần năm chặng đường.
Để thu thập nguyên liệu, họ không chỉ phải đi đường vòng mà tốc độ đến đích còn bị chậm lại. Lỡ đâu đến lúc đó vẫn chưa đóng thuyền xong thì không phải là xu cà na toàn tập sao?
Giang Trạch Nguyên nhìn đồng đội đang bận rộn, vỗ vỗ bờ vai của cậu: "Tin tưởng đồng đội của chúng ta."
Nếu đã đưa ra quyết định thì không phải hối hận, chỉ cần cố gắng hết sức thực hiện nó là được.
Chưa tới phút cuối thì không biết kết quả được.
"Quào! Chỗ này nhìn vậy mà có trái hồng ở vùng cực này!" Vương Đồng bất ngờ vui sướng reo lên, lấy hộp ra, vui vẻ chạy tới một cái cây có đầy trái màu đỏ.
Lâm Hân không khỏi nhìn sang.
Cậu biết trái hồng ở vùng cực, đó là nguyên liệu để làm một loại rượu cao cấp, trong vườn của lâu đài của Lý gia cũng có trồng một cây, quản gia Bạch có nói qua, trái hồng ở vùng cực sinh trưởng ở nơi vùng cực băng giá, không dễ tìm, cây ở trong vườn là ông vô tình tìm thấy ở trên chiến trường.
Lâm Hân đã uống rượu của trái hồng này, có mùi thơm, ấp áp êm dịu, ngon cực kỳ, rất thích hợp cho phái nữ uống.
Chỉ là rừng hồ Bea không nằm trong hai vùng địa cực, hơn nữa ban ngày còn rất nóng, sao trái hồng có thể sinh trưởng được?
Trừ khi nó—
"Cẩn thận!" Vẻ mặt Lâm Hân nghiêm nghị, lao về phía Vương Đồng như một mũi tên.
"Aaaaaa!"
Vương Đồng hoảng sợ hét lên, cơ thể vướng vào hàng chục dây mây, nhanh chóng bị kéo đi.
"Vương Đồng!"
Những đồng đội còn lại đều sợ ngây người, bỏ chuyện đang làm dở tay mà nhanh chân chạy tới.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
––––––––––
Ẻdito: Nhân ngày wattpad bình thường trở lại nên đăng chương mới hihi