Edit: Phộn
–––––––––––––––
Mở đầu trong 5 phút, hai người đánh một hiệp thăm dò thân thủ đối phương.
Trận giao phong ngắn ngủi qua đi, Lâm Hân nhanh chóng kéo dài khoảng cách với đối thủ, điều động tinh thần lực trong căn nguyên tinh thần khuếch tán đến toàn kinh mạch, tiến vào trạng thái toàn lực chiến đấu.
Thực lực của huấn luyện viên này ngang tầm với các binh lính trên Dao Quang Hào, tinh thần lực chắc chắn trên cấp 7, mà cậu chỉ có cấp 5, thua là chuyện sớm muộn, nhưng trong từ điển của cậu không có hai chữ bỏ cuộc, chỉ cần có một tia hy vọng, tuyệt đối không buông.
Hít sâu một hơi, Lâm Hân hơi nhíu mày, thực thể hóa tinh thần lực thành hai con dao găm, chân phải đạp lấy đà, thân người xông về phía trước như một mũi tên.
Lăng Bình nhìn thấy dao găm xuất hiện trong tay thiếu niên, thầm nghĩ kinh ngạc.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Ông làm huấn luyện viên ở Học viện Quân sự Vấn Thiên đã 30 năm, huấn luyện hàng chục ngàn quân cơ giáp dự bị, đây là lần đầu tiên gặp một Omega đặc biệt như thế này.
Năm nay hầu hết Alpha năm nhất đều không làm được thực thể hóa tinh thần lực, nhóc Omega này vậy mà có thể ngưng tụ được cả vũ khí.
Đa phần Alpha năm nhất vẫn còn đang học các chiêu thức chiến đấu, trong khi kỹ thuật chiến đấu của nhóc Omega nhỏ bé này đã đạt tới trình độ chuyên nghiệp.
Phần lớn đám Alpha năm nhất chỉ biết mù quáng sử dụng tinh thần lực, mà nhóc Omega này có thể thu phóng tinh thần lực rất tự nhiên.
Không bình thường!
Rất bất thường!
Lăng Bình cười, lộ ra răng nanh trắng hớn, cơ bắp toàn thân phồng lên, tinh thần lực tăng vọt, hỏa diễm ngưng tụ trên tay trái, khoảnh khắc thiếu niên đến gần, hỏa diễm hóa thành lớp phòng ngự, hoàn hảo chặn lại công kích của thiếu niên, đồng thời tay phải của ông xuất hiện một thanh kiếm rất lớn, chém từ bên hông tới, khí thế bàng bạc, nếu thiếu niên né không kịp, chắc chắn sẽ bị chém ra làm đôi.
Hàn Tung đứng dưới quan sát mà cũng sợ tới mức túa cả mồ hôi lạnh.
Lăng Bình nghiêm túc đấy à?
Ngay cả vũ khí bằng tinh thần lực cũng lấy ra dùng!
Đối thủ chỉ là một bé Omega mới tròn 18, cần tàn nhẫn tới vậy sao?
"Nhó..." Câu chữ còn chưa hoàn chỉnh đã thấy thiếu niên chạm bước né đòn tấn công, bước chân cậu nhẹ nhàng, thân thể mềm dẻo, chuyển người lắc mình, thoải mái vòng ra sau lưng Lăng Bình.
Hàn Tung ngậm miệng, mày kiếm nhíu chặt, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm đôi chân của thiếu niên.
Đây là...
Khinh công!
Hàn Tung kích động nắm chặt tay!
Không nhầm được!
Thứ thiếu niên sử dụng chính là võ cổ – khinh công!
Lấy 64 quẻ Kinh Dịch(*) làm cơ sở, dùng bước chân đặc biệt bước ra quẻ Tứ Tượng(*), tinh thần lực tự nhiên lưu chuyển trong kinh mạch, hơi thở lúc đó đã đạt tới cảnh giới nhân – khí hợp nhất.
Thân nhẹ như yến, gân cốt mềm dẻo, bách mạch thông suốt, tinh diệu tuyệt luân, đây chính là đặc điểm của khinh công.
Mặc dù khinh công của thiếu niên có chút trúc trắc nhưng vẫn có hiệu quả nhất định, chiếm không ít ưu thế trong quá trình chiến đấu với Lăng Bình.
Hàn Tung thả nhẹ tâm tình, bắt đầu hứng thú thưởng thức trận chiến trên sàn đấu.
Trên sàn đấu, Lăng Bình lấy phòng thủ làm chủ, dáng người mạnh mẽ như chiếc xe tăng cương ngạnh, tinh thần lực lơ lửng bốn phía linh hoạt hộ thuẫn, mỗi lần lần kiếm lớn trong tay vung lên đều mang theo lượng tinh thần lực hùng hậu, không khí như bị xé rách, phát ra tiếng ma sát "xẹt xẹt".
Cơ giáp ông điều khiển là Marde được mệnh danh là Huyết Ngưu (Trâu Máu), toàn bộ tinh thần lực phóng ra sẽ dùng cho việc tăng cường lớp phòng ngự, người bình thường sẽ không thể nào phá vỡ lớp phòng ngự của ông, cũng như không thể nào làm ông bị thương.
Bình thường lúc huấn luyện đám gà năm nhất này, cơ bản chỉ cần một đấm là gục, không cần tốn nhiều sức.
Nhưng hôm nay ông bị một nhóc Omega ép phải dùng đến vũ khí tinh thần lực, trong lòng quả thực vui như được mùa.
Một hạt giống tốt như vậy, sao không chuyển trường sớm hử?
Nghe nói nhóc này bị Học viện Quân sự Hoa Đông của Cộng hòa Thanh Long cho thôi học?
Ha, cái trường cùi bắp kia đúng là có mắt như mù!
Omega thì làm sao?
Omega và Alpha đều là những người có tinh thần lực có đẳng cấp cao, 500 năm trước khi có phân hóa ra sáu loại giới tính, Omega là lực lượng không thể thiếu trên chiến trường, nếu không phải bị kỳ phát tình ảnh hưởng thì sao có thể lui về tuyến hai, theo thời đại thay đổi, quan niệm chuyển hóa, địa vị của Omega rớt tận đáy xã hội, trở thành một con cừu hiền lành.
Dù bây giờ có Omega xuất sắc trong các lĩnh vực của xã hội thì vẫn thua xa so với các Omega mạnh mẽ trong quá khứ từng ra chiến trường.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Hiện tại, nhóc Omega đang tấn công ông, khí thế sắc bén, sức chiến đấu kinh người, mơ hồ mang một khí thế cường giả, đem đến cho ông niềm vui vô hạn.
Omega chưa bao giờ là phụ thuộc vào Alpha!
Giữa cả hai là mối quan hệ bổ sung cho nhau, là đồng đội kề vai chiến đấu cùng nhau.
Từ trên người thiếu niên, Lăng Bình thấy được một tinh thần kiên cường, tinh thần vĩnh viễn không bao giờ khuất phục.
Đây là một đối thủ xứng đáng được tôn trọng.
Cho nên ông không giữ lại một thứ gì hết, sử dụng 100% ý chí chiến đấu để đối chiến với thiếu niên.
Uy áp tinh thần lực khủng bố bao phủ toàn bộ sân huấn luyện, các sinh viên trên các sân đấu khác không hẹn mà cùng dừng lại, run rẩy nhìn về phía sàn đấu chuyên dụng của huấn luyện viên, khiếp sợ trợn mắt há mồm.
Hả?
Họ có hoa mắt không?
Sinh viên chuyển trường đanh đánh nhau với huấn luyện viên Lăng!
Không những đánh nhau, mà còn đánh rất kịch liệt.
Giống như trận quyết đấu của các cao thủ, trong tay cả hai đều cầm vũ khí tinh thần lực, công kích mãnh liệt, mỗi một lần giao tranh đều như mang theo tia lửa điện, bộc phát ra sức mạnh đáng sợ.
"Hôm qua tớ có xem livestream của Phá Quân....cũng không thấy ngạc nhiên lắm!" Một nữ Alpha bụm mặt nói, đôi mắt lấp lánh ánh sao.
"....Lúc đó Phá Quân cũng tấn công anh đẹp trai tóc bạc giống vậy, tôi nhìn cũng sợ ngây người."
"Cậu ấy thực sự rất lợi hại, thực thể hóa tinh thần lực nhuần nhuyễn, mà tui...một quả cầu nhỏ cũng làm không nổi, huhu—"
"Đây là khoảng cách giữa người với người, đúng không?"
"Vừa nghĩ tới mình bị huấn luyện viên Lăng đấm phát hẹo luôn, tự nhiên thấy nhột nhột."
"Sao Phá Quân lại mạnh dữ vậy?"
"Thôi thôi, chúng ta vẫn là Alpha đấy! Không lý nào lại thua một Omega?"
"Nhìn Phá Quân đánh với huấn luyện viên Lăng tao còn nghi mình mới là Omega đấy, haha..."
Lý Úc ôm hai má bị đối thủ đánh sưng lên, đi tới chỗ Hàn Tung đang đứng quan sát trận chiến, càng đến gần, uy áp của trận đấu càng lớn, hai chân không tự chủ được mà run rẩy. Nhưng việc huấn luyện vẫn phải tiếp tục, cậu bị một Alpha của lớp A01 đánh bại, phải nhờ huấn luyện viên Hàn hướng dẫn.
Hàn Tung quay đầu nhìn cậu một cái, cười tủm tỉm hỏi: "Muốn bắt đầu luôn hay chờ một lát."
Lý Úc mong chờ nói: "Đợi một chút có được không ạ?"
Anh dâu họ với huấn luyện viên Lăng đánh kịch tính như vậy, sao cậu nỡ bỏ qua mà không xem.
Huống chi toàn bộ sân huấn luyện bị tinh thần lực khổng lồ của huấn luyện viên Lăng bao phủ, ai cũng sợ té đái trong quần, sức đâu mà chiến đấu nữa?
"Vậy thì đợi một chút." Hiếm khi Hàn Tung dễ như vậy, nhìn sàn đấu cách không xa, hỏi, "Có suy nghĩ gì không?"
Suy nghĩ?
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Lý Úc lộ ra biểu tình tự hào, nhịn không được khen: "Anh dâu họ mãi đỉnh!"
Hàn Tung nhướn mày: "Anh dâu họ?"
"À ùm....anh họ của em....thầy biết đấy...." Lý Úc gãi đầu, tự nhiên hưng phấn quá cái lỡ mồm luôn. Bất quá huấn luyện viên Hàn biết quan hệ của cậu và Nguyên soái Đế quốc, không có gì phải giấu cả.
Hàn Tung bừng tỉnh đại ngộ, "Bảo sao tôi thấy cách chiến đấu của nhóc ấy rất quen."
Còn có võ cổ khinh công độc đáo kia.
Thì ra là từ cái lò Lý gia, nếu vậy thì mọi thứ đều hợp lý.
Ông còn tưởng thằng nhóc Lý Diệu kia muốn FA cả đời, không nghĩ tới vận khí hắn không tệ, tìm được một Omega lợi hại như vậy làm bạn đời.
"Huấn luyện viên Hàn, thầy có thể phân tích giúp em không? Tại sao bạn học Lâm lại lợi hại như vậy?" Đàm Nặc thắng thực chiến đi tới, thái độ khiêm tốn hỏi Hàn Tung.
Cậu ta là lớp trưởng lớp A01, lấy thành tích thi đại học số 1 toàn quốc đậu vào Học viện Quân sự Vấn Thiên, từ đầu năm học đến nay, thành tích của cậu ta vẫn luôn đứng thứ 1, cậu ta cho rằng mình đã giỏi, nhưng Lâm Hân mới đến hôm nay đã làm mới nhận thức của cậu ta.
Thì ra vẫn sẽ có người giỏi hơn cậu ta, thậm chí xuất sắc đến nỗi làm cậu ta không thể theo kịp.
Cậu ta cũng không có ghen tị hay gì đó, chỉ là nghĩ không ra mình kém ở chỗ nào. Từ nhỏ tới lớn, cậu ta trải qua vô số buổi tập luyện gian khổ mài giũa, tại sao vẫn kém một Omega?
Lợi thế là Alpha đã biến mất trước mặt bạn học Lâm.
Lý Úc nghe nói vậy thì nhún vai.
Anh dâu họ có Nguyên soái của Đế quốc tự mình hướng dẫn, lợi hại là chuyện đương nhiên mà?
Hàn Tung khoanh hai tay, ánh mắt thâm trầm chăm chú nhìn thiếu niên đang ra sức chiến đấu trên sàn đấu.
"Trò ấy thức tỉnh căn nguyên tinh thần." Ông nói.
Đàm Nặc và Lý Úc kinh ngạc.
"Sao? Căn....căn nguyên tinh thần?"
Đây không phải là kỹ năng năm hai mới có thể kích phát sao?
Thức tỉnh căn nguyên tinh thần là dấu hiệu của một tinh thần lực giả cao cấp.
Alpha thường phân hóa ở khoảng mười mấy tuổi, tinh thần lực vẫn còn ở mức thấp, khi thân thể dần trưởng thành, tinh thần lực sẽ theo đó mà tăng lên, đến lúc đạt tới một mức độ nhất định mới có thể kích phát căn nguyên tinh thần, nếu không sẽ không chịu nổi mà nổ tan xác.
Rất ít Alpha có thiên phú dị bẩm thức tỉnh căn nguyên tinh thần ngay thời điểm phân hóa, tốc độ sức mạnh tăng lên như ngồi tên lửa, nhưng những thiên tài như vậy giống như lông phượng vảy rồng, toàn bộ tinh tế cả mấy chục năm mới xuất hiện một người.
Lâm Hân lợi hại như thế, nguyên lai là do cậu ấy đã thức tỉnh căn nguyên tinh thần khi phân hóa sao?
Hàn Tung đưa ra đáp án khẳng định cho bọn họ.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
"Luyện tập vận dụng vũ khí bằng tinh thần lực, mất ít nhất khoảng hai tháng."
Cho nên, chắc chắn thiếu niên trên sàn đấu đã thức tỉnh căn nguyên tinh thần lúc phân hóa.
Sự khinh miệt của Cộng hòa Thanh Long dành cho Omega quá nghiêm trọng!
Xuất hiện một Omega trời ban như vậy mà không biết bảo vệ cho tốt, ngược lại còn vứt bỏ không thương tiếc, ngu hết chỗ nói.
Trên sàn đấu, Lâm Hân đánh tới mồ hôi đầm đìa.
Theo thời gian của trận đấu, cậu đã tiêu hao một lượng lớn tinh thần lực nhưng chỉ có thể phá lớp phòng thủ của đối phương, không cách nào thương tổn cho đối thủ dù chỉ một chút.
Nếu tiếp tục đánh, căn nguyên tinh thần sẽ cạn kiệt.
"Nhóc con, cậu chỉ có như vầy sao?" Lăng Bình trào phúng, "Xem ra trình độ cái tên dạy cậu cũng có hạn, bị lừa rồi đấy!"
Ánh mắt Lâm Hân sắc bén.
Lăng Bình cảm nhận được tinh thần lực trên người thiếu niên đột nhiên tăng vọt, đôi mắt sáng lên nhưng miệng vẫn trào phúng: "Một sợi lông của tôi cũng đụng không tới, vẫn là nhanh chóng chịu thua đi, đỡ mất mặt."
Lâm Hân tức giận.
Cậu có thể bị xem thường, nhưng tuyệt đối không được vũ nhục anh của cậu!
Dao găm trong tay biến mất, một lần nữa thực thể hóa tinh thần lực, ngưng tụ ra một thanh kiếm, hai tay nắm chặt, lưỡi kiếm nhắm ngay đối thủ, phẫn nộ khơi dậy sát khí, thiếu niên hét một tiếng rồi vọt đến như tia chớp.
"Tới đi!" Lăng Bình nghênh đón chính diện.
"Keng—"
Thanh kiếm ánh ánh sáng xanh đánh vào lớp phòng ngự nóng rực, tiếp theo tinh thần lực dốc sức tuôn ra như thủy triều, hỏa diễm hộ thuẫn không chịu được công kích, vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Phòng thủ bị phá vỡ!
Sát khí của Lâm Hân vẫn chưa biến mất, kiếm quang xông lên, đâm thẳng tới trái tim của Lăng Bình.
Lăng Bình chẳng những không né mà còn cười haha, tùy ý thanh kiếm của Lâm Hân đâm trúng mình.
Mũi kiếm đâm vào ngực ông, giống như chém phải khối sắt cứng rắn, vẫn không được.
Lâm Hân bất chấp, phóng ra ngày càng nhiều tinh thần lực.
Lăng Bình khen: "Làm rất tốt! Nhóc con!"
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
–––––––––––––––