Biến Thành Tiểu O Tể Tể Rồi

Chương 86: Đăng ký kết hôn

Edit: Phộn

––––––––––

"Không, ông làm tốt lắm." Lý Diệu nắm tay Lâm Hân, cùng nhau bước về phía trước.

Nếu không có quản gia Bạch bảo vệ Tiểu Hân, hắn cũng không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào, cho dù có Cầu ở đây cũng chưa chắc có thể chống đỡ được.

Nhìn bờ sông thay đổi không thể nhận ra cùng với những xác chết thê thảm của dị thú rải rác đầy mặt đất, có thể mường tượng được trận chiến lúc đó khốc liệt như thế nào, buộc quản gia Bạch phải triệu hồi hai khu sử thú đã bị phong ấn hơn 40 năm.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


"Ông Bạch, con cảm ơn ông." Lâm Hân nghiêm túc nhìn sắc mặt tái nhợt của ông, đôi mắt hiện lên vẻ lo lắng. Thật không biết ông Bạch đã thu phục con sư tử kia như thế nào trong lúc cậu đối phó với Cổ Giao.

"Phu nhân được an toàn, không có chuyện gì là tốt rồi." Gương mặt của Bạch Húc hiền lành, cười dịu dàng với cậu. Đột nhiên cơ thể ông run rẩy, ngã phịch xuống đất, bất động như đã mất đi sự sống.

"Ông Bạch!" Lâm Hân giật mình, cậu muốn đỡ ông dậy nhưng lại không dám, lo lắng không biết nên làm thế nào cho đúng.

Lý Diệu nửa ngồi xổm bên người ông, kiểm tra tay của ông, nhẹ nhàng nói với Lâm Hân: "Ông ấy không sao, chỉ là tinh thần lực cạn kiệt nên mới ngất xỉu."

Nhìn chằm chằm vào những vết máu bên cổ và trái tim của quản gia Bạch, hắn hơi cau mày.

Đây là vết thương do suýt chút bị khu sử thú phản phệ.

Từ điều này suy ra, quản gia Bạch đã phải mạo hiểm rất lớn mới có thể thu phục khu sử thú sư tử kia, cũng không dễ gì để có thể sống sót mà xử nốt con cá mập còn lại.

Lâm Hân thở phào nhẹ nhõm.

Lý Diệu vòng tay qua vai cậu, cúi đầu hôn tóc cậu, "Thật tốt quá, cả hai người đều không sao."

Lâm Hân vùi mặt vào cổ hắn, dụi dụi rồi nghẹn ngào: "Em còn tưởng sẽ không được gặp lại anh nữa."

Lý Diệu siết chặt vòng tay, ánh mắt tối sầm, đè nén cảm xúc trong lòng mà nhẹ giọng nói: "Mọi chuyện đã qua rồi."

Mạc Chu đứng sau lưng bọn họ, đẩy kính râm lên mũi nghĩ xem có nên bước lên làm phiền bọn họ hay không, dù sao cũng còn khá nhiều thi thể thúi um đang chờ để dọn dẹp, còn có một người già đang nằm trên đất chờ chữa trị.

Cũng may bọn họ chỉ ôm nhau một lúc rồi Lý Diệu buông Lâm Hân ra, để Huyền Minh chăm sóc cậu, còn hắn thì chỉ huy cảnh sát mecha xử lý hiện trường.


Cầu vẫn bay vòng vòng nãy giờ biến thành hạt tinh thần quay trở lại dây chuyền đeo trên cổ Lâm Hân.

Lâm Hân cầm sợi dây chuyền thầm cảm ơn.

Huyền Minh biến thành quả cầu mecha, lơ lửng bên cạnh cậu, ăng-ten lắc lư từ bên này sang bên kia, "Nè nè, bé Thiên Cơ đâu rồi?"

Lâm Hân nghe vậy thì ngẩn ra, sực nhớ Thiên Cơ đã bị đuôi của Cổ Giao đánh vỡ làm hai. Sắc mặt cậu thay đổi kịch liệt, xoay người chạy về phía Thiên Cơ bị rơi xuống.

"Nè, chờ tui với, Tiểu Phá Quân." Huyền Minh đi theo sau cậu.

Lý Diệu đang bận rộn thì phát hiện Lâm Hân rời khỏi tầm mắt của mình, hắn cau mày thả ra một sợi tinh thần lực đi theo sau cậu.

"Nguyên soái, Nguyên soái." Mạc Chu gọi tận hai lần.

Lý Diệu lặng lẽ tỉnh táo lại, "Nói."

Mạc Chu bấm thiết bị nhận dạng, ba bức ảnh hiện lên trên không trung, "Đây là thông tin cá nhân của ba thi thể được tìm thấy ở hiện trường."

Anh ta chỉ vào người đàn ông tóc vàng ở giữa và nói: "Người này tên là Alex, gần đây cậu ta có tham gia một chương trình tìm kiếm tài năng, khá nổi tiếng, có hơn 5 triệu fan trên Weibo, vừa ký hợp đồng với Công ty Giải trí Khải Việt Tư."

Nói tới giới giải trí, tình hình có lẽ sẽ trở nên phức tạp. Khi người hâm mộ phát hiện thần tượng của họ đột ngột qua đời, chắc chắn sẽ gây náo động không nhỏ trên mạng.

"Ngoài ra còn có chàng trai trẻ mặc đồng phục này, tên là Thi Chí Thừa, là một trong 10 ngôi sao bóng rổ nổi tiếng nhất vũ trụ, có hơn 100 triệu fans trên Weibo."

"Về phần người nhân viên văn phòng cuối cùng, anh ta tên là Sở Diễm Phong, là giám đốc kinh doanh của Bất động sản Thụy Đạt."

Lần này, kẻ chủ mưu đứng sau dù mạo hiểm có thể bị vạch trần mà vẫn phái ra ba "vị tướng quân" này, quả là nước cờ gan dạ!

Hơn nữa, dị thú cấp cao còn đáng sợ hơn so với bọn họ tưởng tượng, chúng vậy mà đã ẩn nấp trong thế giới loài người rất lâu, thâm nhập rộng rãi như vậy.

Lý Diệu dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm ba bức ảnh, trầm giọng nói: "Điều tra! Kệ bọn chúng có lai lịch to lớn đến đâu, chỉ cần là ký sinh trùng thì phải dùng lưới tóm gọn hết!"

Mạc Chu dơ tay chào, trịnh trọng đáp: "Rõ!"

Tổ Trọng án DK tồn tại là vì đi săn tất cả những con ký sinh trùng tồn tại trong thế giới loài người.

"Anh ơi." Tiếng gọi nhẹ nhàng của thiếu niên vang lên sau lưng hắn, Lý Diệu quay đầu lại nhìn Lâm Hân, chỉ thấy cậu cầm một quả cầu mecha bị vỡ trong tay, ủ rũ đứng đó.

"Thiên Cơ... hỏng mất rồi..." Mắt Lâm Hân đỏ hoe, chực chờ muốn khóc.

Khi cậu và Huyền Minh tìm thấy Thiên Cơ thì nó đã biến về dạng quả cầu mecha rồi, nhưng lại bị hư hỏng rất nặng, quả cầu bị thiếu mất vài chỗ, ăng-ten trên đầu nó không ngừng quay, phát ra tiếng cầu cứu "tít tít tít".


Nó chỉ mới được tạo ra không lâu, vẫn còn là một em bé, vì sức mạnh của bản thân không đủ mà nó bị thương rất nặng.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


"Tiểu Phá Quân đừng lo, mecha sau khi được đưa về nhà máy sửa chữa sẽ lại như mới." Huyền Minh an ủi, "Hồi trước tui cũng bị hư rồi được sửa lại nè, vẫn sống nhăn răng tung tăng bay nhảy nè đúng hong? Mà để tui nói cho bạn nghe, thực tế đối với mecha mà nói, về nhà máy để bảo trì là chuyện tốt của mecha á, bởi vì sẽ được nâng cấp đó! Khà khà~"

Lý Diệu nhìn gương mặt buồn hiu của thiếu niên, gật đầu nói: "Huyền Minh nói đúng. Anh sẽ kêu kỹ sư mecha bên bộ phận bảo trì nâng cấp cho Thiên Cơ, với kỹ năng chiến đấu và cấp độ tinh thần lực của em thì nên dùng mecha cấp 5 là tốt nhất."

"Tít tít!" Ăng-ten trên đầu Thiên Cơ sáng lên. Mặc dù bị hỏng nhưng trí năng nó vẫn còn chạy được, biết mình sẽ được nâng lên cấp 5 thì lập tức khoái chí.

Lâm Hân: @@

Lý Diệu dơ tay nhìn thời gian trên thiết bị nhận dạng, giải thích vài câu với Mạc Chu rồi nắm tay Lâm Hân rời khỏi hiện trường, lấy xe bay trong nhẫn không gian ra.

"Anh?" Lâm Hân nhìn cảnh sát mecha đang bận rộn bên sông, hỏi hắn, "Anh không ở lại để chỉ huy sao?"

"Xử lý ký sinh trùng là sở trường của Tổ Trọng án DK, anh ở lại hay không cũng không có gì khác." Lý Diệu mở cửa xe, cùng lên xe với Lâm Hân.

Huyền Minh đi theo, ngồi xổm trên ghế sofa, Lâm Hân đặt Thiên Cơ ở cạnh nó, hai quả cầu mecha ngồi kế nhau.

Mặc dù Thiên Cơ bị hỏng, nhưng trao đổi trí năng cũng không có vấn đề gì, ngồi truyền dữ liệu cho Huyền Minh về trận chiến lúc nãy.

Lý Diệu bật chế độ lái tự động rồi ôm Lâm Hân vào lòng, ôm thật chặt, pheromone chiếm hữu của Alpha tràn ngập trong xe.

Lâm Hân ngửi thấy mùi linh sam nồng đậm thì hít thật sâu, để nó ngấm vào cơ thể cậu.

Dựa vào cánh tay của người đàn ông, xung quanh là pheromone quen thuộc, dây thần kinh căng thẳng của cậu cuối cùng cũng thả lỏng, pheromone hương hoa lan cũng tràn vào không khí.

Cả hai đều không lên tiếng, chỉ lặng lẽ ôm lấy nhau, pheromone trong không khí tiếp xúc, dung hợp vào nhau.

Năm giờ chiều, mặt trời ngả bóng về Tây, ánh sáng màu cam chiếu vào chiếc xe bay, phủ một lớp màu vàng cam cho những người ở trong xe.

Mái tóc bạc của người đàn ông tỏa sáng rực rỡ dưới ánh hoàng hôn, đường nét điển trai của hắn càng thêm rõ nét, đôi mắt hơi rũ xuống của hắn cũng tỏa sáng theo.

Thiếu niên không kìm lòng được nghiêng đầu hôn môi hắn.

Điều này như một tín hiệu cho người đàn ông, nó khơi dậy cảm xúc của hắn, hắn nhẹ nhàng véo cằm nhỏ của thiếu niên, cúi đầu xuống làm cho nụ hôn sau tai nạn này thêm sâu sắc.


Lâm Hân cảm thấy hô hấp của mình như bị cướp đi, cơ thể run nhè nhẹ, ngón tay nắm lấy quần áo của người đàn ông, hôn cho tới khi lưỡi cậu tê dại thì đối phương mới thả cậu ra.

Lưu luyến chấm dứt nụ hôn, một tay Lý Diệu ôm eo cậu, một tay thì ôm má cậu, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve.

"Không có lần sau." Hắn lẳng lặng nói.

Hai lần, tổng cộng hai lần, cả hai lần hắn đều suýt chút nữa mất đi thiếu niên.

Một lần ở hành tinh dị thú, thiếu niên bị dị thú cấp 6 tổn thương, cả người đầy máu nằm gục trong hang động.

Một lần là hôm nay, hành tinh thủ đô, nơi phát triển bậc nhất của Đế quốc Huyền Vũ bị ký sinh trùng thừa dịp sơ hở mà trà trộn vào, khiến thiếu niên rơi vào nguy hiểm cao độ, nếu hắn đến muộn một chút nữa, hắn sẽ phải hối hận cả đời.

Lâm Hân ôm lấy cổ hắn, khiến cả hai chặt chẽ dính lấy nhau.

"Em sẽ cố gắng mạnh lên, mạnh giống như anh vậy." Cậu nói với vẻ mặt kiên định. Chỉ có trở thành kẻ mạnh thì khi đối mặt với nguy hiểm mới không sợ hãi.

Giống với người đàn ông, cậu nghĩ mà cũng thấy sợ hãi lo lắng.

Sinh mệnh của hai người đã liên kết chặt chẽ với nhau, ai cũng không thể rời khỏi ai, nhưng nghề nghiệp của họ đã xác định họ sẽ phải đối mặt với những nguy hiểm chưa biết và khủng khiếp hơn ở trong tương lai, một khi người này gặp phải biến cố không ngờ, sợ rằng người kia cũng sẽ sụp đổ.

Lâm Hân không muốn nhìn thấy một kết cục bi thảm như vậy, vì thế cậu chỉ có thể thúc giục bản thân mau chóng trở nên mạnh mẽ và kề vai sát cánh với người đàn ông.

Đôi mắt của thiếu niên quá sáng ngời, Lý Diệu nhìn thật sâu thật lâu, dần dần cũng nở nụ cười. Hắn thả lỏng cơ thể, dựa lưng vào ghế sofa, véo véo cái tai của thiếu niên rồi nói: "Anh đợi em."

Hôm qua hắn cảm thấy thiếu niên vẫn còn nhỏ, cậu không cần phải vất vả như thế, hắn có thể bảo vệ cậu, để cậu từng bước lớn lên, nhưng sau biến cố ngày hôm nay, hắn sâu sắc cảm nhận được cái gì gọi là vượt quá tầm tay, cảm giác bất lực, đợi chờ ấy như một sự dày vò, giống một con dao cùn không ngừng cứa vào trái tim hắn, làm hắn đau đớn.

Lâm Hân chủ động hôn người đàn ông một lần nữa.

Hai người hôn nhau đến nỗi không thể tách rời.

Hai quả cầu mecha bị bỏ quên ở trong góc, lắc lắc ăng-ten.

Huyền Minh nghiêm túc ghi lại khoảnh khắc tuyệt đẹp này.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Khi màn đêm buông xuống, cuối cùng chiếc xe bay cũng dừng lại trước một tòa nhà.

Lâm Hân đi theo Lý Diệu ra khỏi xe, nhìn biển hiệu của tòa nhà mà mơ hồ.

Cục Dân chính?

Muộn vậy rồi mà anh trai vẫn dẫn cậu tới đây để đăng ký kết hôn sao?

"Chúng ta vào thôi." Lý Diệu nắm tay cậu, bình tĩnh đi vào cửa.


5:20 chiều, vẫn còn 10 phút nữa mới tan làm.

Nhân viên đã sớm chờ sẵn ở đại sảnh, thấy Lý Diệu, họ cung kính cúi đầu chào hỏi: "Thưa Nguyên soái, mọi thứ đã được chuẩn bị xong."

Lâm Hân nghi ngờ nhìn anh trai cậu.

Họ đặt lịch hẹn đăng ký kết hôn là lúc 2 giờ chiều, bây giờ đã trễ giờ như thế rồi, họ vẫn làm thủ tục được sao?

Lý Diệu dẫn cậu đi theo nhân viên vào văn phòng ở tầng một, giải thích: "Anh đổi thời gian hẹn."

Trên đường rời thành phố Nam Hòa bay tới thành phố Vạn Vũ, hắn đã kêu Huyền Minh gửi tin nhắn cho ủy viên của Cục Dân chính, yêu cầu hoãn thời gian.

Thân là Nguyên soái Đế quốc, chút mặt mũi này hắn vẫn có.

Ủy viên vui vẻ đồng ý.

Không ai có thể cản bước được hắn kết hôn với Tiểu Hân.

Dị thú cũng không được!

"Ò." Lâm Hân nhìn sườn mặt đẹp trai của người đàn ông, trái tim cậu bùm bùm đập nhanh như tiếng trống.

Mười phút sau, hai người rời khỏi văn phòng.

Lâm Hân cầm giấy chứng nhận kết hôn nóng hổi mới ra lò trong tay mà choáng váng đầu óc.

Cậu... kết hôn rồi!

Trong mục thông tin cá nhân của thiết bị nhận dạng, cột tình trạng hôn nhân đã được cập nhật thành "Đã kết hôn".

Từ nay về sau, cậu và anh trai đã trở thành đôi chồng chồng chính thức,

Mọi chuyện cứ như một giấc mơ vậy, rất không thật.

"Tân hôn vui vẻ, Tiểu Hân." Về lại xe bay, Lý Diệu ảo thuật lấy ra một đôi nhẫn, cầm một chiếc trong số đó cẩn thận đeo lên ngón tay Lâm Hân.

"Tân... tân hôn vui vẻ, Diệu." Lâm Hân ngượng ngùng đáp lại, run rẩy cầm chiếc nhẫn còn lại, vụng về đeo lên tay người đàn ông.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


––––––––––

Tác giả có lời muốn nói:

Huyền Minh tiếp tục quay video~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận