Biến Thành Tiểu O Tể Tể Rồi

Chương 97: Huấn luyện, xuất phát!

Edit: Phộn

––––––––––

Cộng hòa Thanh Long—

"Tít tít—"

Điện thoại bị treo, cha mẹ Lâm ngồi trên ghế sofa nhìn nhau.

Một lúc sau, mẹ Lâm mới cẩn thận lên tiếng: "Ông xã... phóng viên Uông nói cậu ta đã gặp Tiểu Hân ở trong Thế giới Mecha."

Cha Lâm vô cảm, trầm mặc hút hai điếu thuốc, phun ra một đám khói mờ mịt.

"Tôi nghe rồi, bà không cần nói lại." Ông ta tức giận nói, "Cánh của thằng thối kia cứng rồi ha, đã lâu như thế mà vẫn không muốn liên lạc với chúng ta!"

Không những không liên lạc mà còn chặn bọn họ, đúng là điên người!

Mẹ Lâm nhíu mày, ngập ngừng nói: "Chắc là... Tiểu Hân thân bất do kỷ thôi?"

"Thân bất do kỷ? Ông đây còn thân bất do kỷ hơn nó đây này!" Cha Lâm nhả điếu thuốc ra, căm giận ném vào gạt tàn thuốc. Nghĩ tới mình tới đồn cảnh sát để báo án tìm đứa con trai mất tích mà bị tống vào tù như một kẻ buôn người, tức không có chỗ xả.

Ai mà biết được Hoàng tiên sinh là kẻ buôn lậu người chứ?

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Ông ta cũng chỉ là được người quen giới thiệu, nghĩ mình sắp có con rể giàu nên mới muốn gả con trai mình đi, thêm tình trạng gia đình khó khăn, xin thêm ít sính lễ thì có gì sai?

Kết quả ngược lại, ông ta biến thành đồng phạm của bọn buôn người!

Nửa tháng ở trại giam, ngày nào cũng bị cảnh sát thẩm vấn liên tục, còn yêu cầu ông ta khai nhận các giao dịch với Hoàng tiên sinh.

Ông ta sợ tới mức không dám giấu một thứ gì, trình bày rõ ràng sự việc ông ta biết tới Hoàng tiên sinh như thế nào, ép con trai kết hôn như thế nào, quá trình thỏa thuận sính lễ như thế nào với Hoàng tiên sinh, toàn bộ đều khai sạch cho bên cảnh sát.

Sau đó cảnh sát tìm thấy người bạn đã giới thiệu Hoàng tiên sinh cho ông ta.

Người bạn đó nói không biết gì hết, cái gì cũng không biết, chỉ nói rằng Hoàng tiên sinh có hợp tác kinh doanh với ông ta, hoàn toàn là mối quan hệ khách hàng, nếu không phải biết cha Lâm đang vội vàng kiếm tiền để trả nợ cho bệnh viện thì ông ta cũng chẳng giới thiệu Hoàng tiên sinh cho.

Dưới lời khai của nhiều bên, cha Lâm và mẹ Lâm bị tống vào trại giam trọn vẹn nửa tháng, cuối cùng cũng được thả ra.


Sau khi được thả ra, hai người đều gầy đi hẳn.

Tuy nhiên, việc làm cho họ càng thấy đau khổ hơn chính là cảnh sát sẽ tịch thu 4 triệu tiền sính lễ mà Hoàng tiên sinh đã gửi cho họ.

Mẹ Lâm suýt thì ngất xỉu tại chỗ.

Bọn họ có 2 triệu để trả nợ, trả xong số còn lại cũng không đủ 2 triệu.

Rất may có một tài khoản ẩn danh đã chuyển cho họ 2,2 triệu tinh tệ, giúp bọn họ giải quyết được vấn đề ăn ở trước mắt.

Sau khi giao nộp 4 triệu kia, bọn họ thành người nghèo rớt mồng tơi, khổ cực siết bụng sống qua ngày.

Nghĩ đến đứa con trai đang ở Đế quốc Huyền Vũ, gia tộc bên kia cũng đòi lời giải thích, cha Lâm và mẹ Lâm cũng thảo luận nhau về việc đi đến Đế quốc Huyền Vũ để tìm người, đúng lúc đó, phóng viên Uông Lôi xuất hiện.

Phóng viên Uông Lôi có vẻ vô cùng hứng thú với con trai của họ.

Còn nói cho họ biết tình hình gần đây nhất của nó cho họ nghe.

Hóa ra trong nửa tháng bọn họ ở trong trại giam, con trai của họ lại vô cùng vui vẻ sung sướng, tuy không biết cậu đang ở hành tinh nào của Đế quốc Huyền Vũ, nhưng cậu vẫn có thể vào Thế giới Mecha, còn biết livestream, chứng tỏ cuộc sống của cậu đang rất thoải mái hạnh phúc.

Cha Lâm bí mật mở livestream của con trai xem, khi nhìn thấy màn hình đầy rẫy những món quà giá trị, đôi mắt ông ta đỏ rực.

Chỉ trong một giờ mà đã có một tới hai triệu tinh tệ vào túi, cái tốc độ kiếm tiền này có thể so sánh với tốc độ tên lửa.

Phóng viên hỏi rất nhiều câu nhưng ông ta không dám nói sự thật, vì vậy ông ta đã bịa ra một lời nói dối, nói con trai mình bỏ trốn với một người đàn ông giàu có.

Không cần biết nói dối hay không nói dối, dù sao cũng không thể nói rằng bọn họ đã gả con trai cho một kẻ buôn người với một cái giá sính lễ khổng lồ!

Quả nhiên phóng viên Uông vô cùng thích thú, chủ động nói sẽ giúp họ tìm con, cha Lâm nghe vậy thì rất vui.

Lúc trước tại ông ta dân trí thấp, cho rằng đứa con trai phân hóa thành Omega là đứa vô dụng, nên mới nghĩ tới việc gả nó đi để lấy tiền sính lễ kếch xù, bây giờ biết nó có thể kiếm tiền nhiều như thế nhờ việc livestream, đương nhiên là phải tìm nó về để trông giữ bên người rồi.

Họ thoải mái chờ tin ở nhà, trong thời gian đó có tài khoản ẩn danh đã chuyển hơn hai triệu tinh tệ cho họ, lòng hai vợ chồng nở hoa.

Vừa có nhiều tiền trong tay vừa ngồi mát mà ăn bát vàng, sướng đúng không?

Kết quả đợi lâu như vậy mà lại đợi được cái tin như thế.

Cha Lâm vô cùng tức giận.

"Cái thằng bất hiếu!" Ông ta tức giận chửi.


Mẹ Lâm thở dài: "Nếu lúc đầu chúng ta không gấp gáp như thế... Tiểu Hân cũng không bỏ nhà ra đi."

Cha Lâm dựng lông: "Không có 4 triệu của Hoàng tiên sinh thì chúng ta lấy đâu ra tiền trả nợ cho bệnh viện?"

Mẹ Lâm cúi đầu: "Nhưng rõ ràng... Tiểu Hân đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng thằng bé thà di dân cũng không chịu về nhà."

Cha Lâm căm hận nói: "Nhất định là có ai đó xúi giục nó!"

Là người đàn ông tóc bạc xuất hiện trong livestream của con trai mình! Chắc chắn là tác phẩm của hắn!

Mẹ Lâm bất lực: "Vậy bây giờ phải làm sao? Chúng ta có đi Đế quốc Huyền Vũ không?"

Cha Lâm lại châm một điếu thuốc, hút hai hơi rồi nói, "Không đi, tiếp tục chờ. Cái thằng phóng viên họ Uông đó không tìm thấy thông tin có giá trị thì nhất định sẽ không tha. Làm phóng viên ai mà chẳng thích tìm rõ ngọn nguồn sự việc, đợi cho nó tìm thấy thằng thối kia rồi chúng ta đi tìm thì cũng không muộn."

Mẹ Lâm gật đầu.

Chỉ có thể làm vậy.

***

Ba ngày trôi qua nhanh như chớp.

Huấn luyện dã chiến sắp bắt đầu.

Có 5 khoa tham gia huấn luyện. Khoa Mecha, Khoa Kỹ thuật Mecha, Khoa Chiến đấu, Khoa Hậu cần và Khoa Quân y.

Theo yêu cầu, mười người lập thành một tiểu đội.

Các thành viên của tiểu đội bao gồm: 2 người Khoa Mecha, 1 người Khoa Kỹ thuật Mecha, 3 người Khoa Chiến đấu, 2 người Khoa Hậu cần và 2 người Khoa Quân y.

Hệ thống sẽ ghép ngẫu nhiên, sinh viên có cùng số sẽ chung một đội.

Lâm Hân khá may mắn, chung số với lớp trưởng Đàm Nặc, Đường Tuyết Phi chỉ biết ghen tị và ghen tị. Lâm Hân mạnh là chuyện ai cũng biết rồi, nhưng mà Đàm Nặc cũng rất mạnh, cậu ta đậu vào Khoa Mecha của Học viện Vấn Thiên với thành tích đứng đầu Đế quốc Huyền Vũ, trước khi Lâm Hân đến, điểm số của cậu ta luôn luôn xếp ở hạng nhất.

Đúng là đã mạnh rồi còn mạnh hơn, đánh đâu thắng đó, không thể cản bước!

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Đàm Nặc nhìn danh sách, bình tĩnh nói: "Chỉ mỗi tớ và bạn Lâm thì chưa đủ, còn phải phụ thuộc vào khả năng của đồng đội."


Lâm Hân là sinh viên chuyển trường nên không biết nhiều về sinh viên ở khoa khác.

Đàm Nặc đã nghiên cứu trước khi có danh sách rồi.

"Ba người của Khoa Chiến đấu là sinh viên của lớp D, hai người bên Khoa Hậu cần một người học lớp D, còn một người là lớp E, Khoa Quân y là...", cậu ta dừng lại một lúc, khoanh tròn vào danh sách, "... là hai Omega nữ đến từ lớp F."

Đường Tuyết Phi nhìn kiểu sắp xếp này mà thấy thương cho hai người.

Mọi người ai cũng biết các khoa của Học viện Vấn Thiên được chia thành các lớp dựa trên sức mạnh của họ, nếu lớp A toàn sinh viên gánh team thì lớp F chính là cục tạ ngàn cân.

Tiểu đội của Lâm Hân và Đàm Nặc có hai lớp A, bốn lớp D, một lớp E và hai lớp F, chênh lệch sức mạnh quá lớn. Đặc biệt là Omega nữ ở lớp F bên Khoa Quân y, cơ bản không có sức chiến đấu nào, là những cục tạ chính hiệu.

*Nói vậy mấy bạn buồn đó biết khongggg

Lúc đầu Đường Tuyết Phi còn hâm mộ hai người, giờ nhìn thấy đồng đội của họ thì chỉ có thể vỗ vai khích lệ Lâm Hân và Đàm Nặc.

"Hãy cứ vô tư và lạc quan lên em ơi, cố lên!"

Lâm Hân không có ghét bỏ gì ai, cậu nhìn Đàm Nặc, kiên định nói: "Nếu đã là đồng đội, vậy thì không được bỏ cuộc cho tới khi nhiệm vụ được hoàn thành."

Đàm Nặc giật mình, gật đầu nói: "Cậu nói đúng."

Hợp tác chính là mục đích chính của chuyến huấn luyện dã chiến lần này.

Ngày khởi hành, tất cả sinh viên tham gia khóa huấn luyện xếp thành hàng, đứng trên sân thể dục nghe huấn luyện viên phổ biến quy tắc và những điểm chính của đợt huấn luyện.

"Rừng và hồ dị thú Bea nằm ở lục địa Lôi Sơn ở phía bán cầu Nam của hành tinh Hư Nhật, hầu hết dị thú sống trong rừng đều là cấp 3 hoặc cấp 4, không loại trừ việc có cả cấp 5, vì vậy mà các bạn phải cẩn thận, tuyệt đối không được lơ là, nếu không, có thể bạn sẽ là người mất mạng, như vậy là có lỗi với học viện đã huấn luyện các bạn, và hơn hết là có lỗi với cha mẹ của các bạn."

"Các tiểu đội không được phép mang thêm bất cứ thứ gì trừ những thiết bị chiến đấu cơ bản trên chiến trường, sinh viên mecha có thể mang theo quả cầu mecha."

"Mười tiểu đội đến vị trí được chỉ định đầu tiên sẽ được nhận 10,000 điểm, sau khi gia nhập quân đội sẽ được quy đổi thành 1,000 điểm công huân."

Nghe lời của huấn luyện viên nói, tất cả sinh viên bên dưới đều ồ lên.

1,000 điểm công huân!

Chẳng phải giàu to rồi sao?

Ai cũng biết muốn thăng quân hàm thì phải có công huân, quân hàm càng cao thì càng cần nhiều công huân, 1,000 điểm công huân tương đương với bậc hạ sĩ!

Trong 5 năm, nếu năm nào cũng lấy được điểm công huân trong mỗi lần tổ chức huấn luyện quy mô lớn như vầy thì sau này nhập ngũ sẽ được thăng cấp trực tiếp lên thượng sĩ!

Đãi ngộ của tân binh và thượng sĩ khác nhau một trời một vực!

Các sinh viên kích động, tất cả đều mang vẻ mặt háo hức muốn được thử sức.

Huấn luyện viên tiếp tục giải thích các yếu tố và chi tiết của khóa huấn luyện, nửa giờ sau, tất cả sinh viên đã di chuyển đến sân bay, quân hạm đã đợi sẵn ở đó.


Mất khoảng một giờ để bay từ Học viện Vấn Thiên đến rừng hồ dị thú Bea, trong một giờ này, thành viên các tiểu đội tranh thủ làm quen với nhau.

"Chào... chào cậu, bạn học Lâm!" Trương Tiểu Tư ở Khoa Quân y đỏ mặt chào hỏi Lâm Hân. Ngày hôm qua biết đồng đội của mình là Lâm Hân, cả đêm cô ngủ không được vì hưng phấn.

Là Lâm Hân đó!

Phá Quân nổi như cồn trong Thế giới Mecha.

Mình thật may mắn khi có thể tiếp xúc gần với thần tượng!

"Chào cậu." So với sự hưng phấn của cô, Lâm Hân có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.

"Rất vui khi được chung đội với bạn Lâm Hân!" Đôi mắt to tròn của Trương Tiểu Tư lấp lánh, ánh mắt kia nhiệt tình tới nỗi thiếu điều dán lên trên người Lâm Hân.

Phương Lộ Lộ, người bạn cùng lớp đứng cạnh lấy khuỷu tay chọc chọc cô, "Nè, liêm sỉ liêm sỉ."

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


Trương Tiểu Tư che cái eo, trừng mắt nhìn cô: "Cũng không biết ai là người bắt tớ nói chuyện tới nửa đêm, câu nào câu nấy đều là bạn Lâm ba la ba la, chẹp."

Tai Phương Lộ Lộ đỏ bừng, cô quay mặt đi, "Dù sao cũng không phải là tớ."

"Ô kìa, ba đứa bọn tui thành người vô hình hết rồi." Chúc Thạch của Khoa Chiến đấu cởi mũ quân đội xuống, để lộ mái tóc ngắn cũn, tự cho mình là đẹp trai nháy mắt với hai Omega đáng yêu ngọt ngào.

Trương Tiểu Tư và Phương Lộ Lộ vô thức run lên, sợ ma nổi cả da gà.

Hai nam Alpha của Khoa Chiến đấu ngồi cạnh Chúc Thạch cũng cởi mũ, đều là hai gương mặt đẹp trai.

"Đại Thạch à, mày đừng có nháy mắt nữa, nhìn như chuột rút." Giang Trạch Nguyên lạnh lùng nói.

"Con gái người ta chỉ thích nam sinh nhã nhặn như bạn Lâm đây, mấy đứa khổng lồ như mày thì cút sớm." Lệ Phong bĩu môi.

Chúc Thạch sờ sờ cái ót, ngây thơ hỏi: "Tao cũng đâu có tệ dữ vậy đâu hả?"

Lệ Phong xòe tay nhún vai: "Chịu, mày phải tự biết chứ."

Giang Trạch Nguyên nói: "Chúng ta tới đây để huấn luyện chứ không phải tìm bạn gái."

Trương Tiểu Tư và Phương Lộ Lộ lè lưỡi.

Lâm Hân nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, nghiêm túc trả lời: "Tớ kết hôn rồi."

Mọi người: !!!

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 


––––––––––


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận