Lại đi ước chừng 5 phút nữa , ba người đi vào một gian phòng lớn , liền nhìn thấy Mạch Đặc ngồi tại một cái ghế da xa hoa sau một cái bàn siêu lớn.
-“Không nghĩ tới tao không có tới tìm chúng mày , chúng mày đã tự động tới cửa !” Mạch Đặc nheo mắt lại , trầm giọng nói.
-“Bá tước, chúng tôi chính là đến tìm ông nói chuyện , không có ý gây sự , ông thấy đấy, chúng tôi cái gì cũng không mang theo.”
Lôi Ân giơ giơ hai tay chớp chớp mắt ngây thơ .
-“Không có gì phải nói chuyện cả ,cái tao muốn chỉ là mạng của nó!” Ngón tay béo múp chỉ vào Nhạc Quang Y.
-“Giết cậu ấy , ông sẽ đối lập với gia tộc Khải Lan Đức !” Không đợi Nhạc Quang Y mở miệng, Lôi Ân liền nheo mắt nhìn Mạch Đặc chậm rãi đe dọa .
-“ Lăng Tước tôi cũng sẽ không buông tha cho ông !” Lăng Tước quét mắt bốn phía, lại không phát hiện thấy người mình muốn tìm, thoáng có chút thất vọng.
-“Nhưng hiện tại chúng màu đều ở trong tay tao , chúng mày cho rằng uy hiếp tao thì sẽ có hiệu quả ư ?” Lấy một điếu xì gà,lão chậm rì rì gằn từng tiếng đáp lời.
-“Nhưng ông nên biết rằng tất cả mọi người đều biết chúng tôi đã đến đây, nếu chúng tôi chết, ông cũng không có nổi một ngày lành ” Lôi Ân nhíu mi, lạnh lùng nhìn Mạch Đặc.
-“Ha ha a! Cái này tao đã sớm nghĩ tới , cùng lắm thì ngọc thạch câu phần.” * cả 2 cùng ngỏm * Mạch Đặc lộ ra biểu tình bất cứ giá nào tao cũng phải giết Quang Y, chúng mày đừng dọa dồ tao làm gì cho phí công .
-“Vậy con gái ông làm sao bây giờ?” Nhạc Quang Y thản nhiên nói.
Mạch Đặc trừng mắt,“Con gái của tao? Mày không xứng nói chuyện về con gái tao , Mày là loại không ra gì ! Rõ ràng là đàn ông, thế nhưng chung đụng với chồng của con gái tao ? Mày, mày biến thái! Đồ tạp chủng!”
Lôi Ân đè nén xúc động muốn xông lên cho lão ta một dao xuống, thản nhiên nói ,“Nói đến con gái ông , nếu ông không nghĩ cho con gái mình , không để chúng tôi đi, thì con gái ông vĩnh viễn ……”
Mạch Đặc cả người chấn động,“Mày làm gì con gái tao ?” Hồi phục một chút, giọng mỉa mai nói:“Mày có năng lực gì chứ……”
-“Ông tin tưởng cái hệ thống phòng hộ của mình đến thế sao? Để trở thành sát thủ thì đương nhiên phá những cái hệ thống kiểu kia là bài tập bắt buộc a!” Lôi Ân cười lạnh nói. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
-“Sát thủ?”
-“Không sai! Ông cho là vì sao không ai dám tiếp nhận case này ?”
-“Vì sao?” Lão cũng rất kỳ quái!
-“‘terminator’ chính là của tôi a !”Giọng nói thảnh thơi nhưng lời nói thì có tính phát nổ.
-“Cái gì!?” Không có khả năng! Mạch Đặc không dám tin trừng lớn mắt. Nhưng đây là nguyên nhất duy nhất có thể giải thích……
-“Thế nào?” La Y từng nói cho hắn, Mạch Đặc này sủng con gái quả thực đến vô pháp vô thiên . Có thể thấy được lão đối với con gái coi trọng như thế nào a !
Áp chế lửa giận đang thiêu đốt , hàm răng khép chặt. lão bá tước khó khăn nhả một chữ ra ‘’ Được !”
-“Đàm phán thành công! Chúng ta đi thôi!” Lôi Ân mỉm cười nói, tay chân đã sớm bám chặt lấy tay Quang Y , chuẩn bị kéo Nhạc Quang Y rời đi.
-“Chờ một chút!” Lăng Tước chợt lên tiếng ngăn cản. Không nhìn đến ánh mắt nghi hoặc của mọi người, trầm ổn mở miệng,“Tôi muốn một người .”
-“Người nào?” Ánh mắt lão tóe lửa thể hiện sự mất kiên nhẫn, chúng mày còn muốn thế nào nữa ?
Người nào nhỉ ? Đúng vậy, hắn ngay cả cậu ấy gọi là cái gì cũng không biết, toàn chính mình bá đạo cứ thế gọi cậu ấy là Tinh Thần, cứ mặc định như thế , bất chấp cậu ấy có tình nguyện hay không.Sau một lúc lo lắng , chỉ có thể nói,“Một thiếu niên người phương Đông ‘’
-“Thiếu niên Đông Phương ?” Mạch Đặc trầm ngâm suy nghĩ , biết hắn muốn người nào rồi ! Nhưng là,“Không được!”