Tại thành phố C, một cuộc chiến tranh khốc liệt giữ Semon và con người bùng nổ.
Khắp nơi đều tắm trên mình dòng nước đỏ, tanh của con người và Semon.
Tại trung tâm của thành phố...
- Anh Cự Giải cẩn thận đằng sau ! - Song Ngư hét lớn
- Ầy, phiền phức thật chứ . - Cự Giải than một câu. Cậu phẩy chiếc kiếm sắc bén của mình để sạch máu, Cự Giải không cần quay lại đằng sau, vẫn nhắm đúng tên Semon đang định tấn công mình mà đâm thẳng vào bụng hắn, máu bắn ra khắp lưng cậu.
- Anh giỏi thật đấy ! - Song Ngư cảm thán
Sau lưng Song Ngư bỗng đâu lòi ra một Semon lăm le tấn công cô, Song Ngư cảm nhận được liền quay phắt về sau
- Chết đi ! - Cô phóng hai chiếc phi tiêu được phòng thí nghiệm tẩm thuốc độc để giết Semon trong phút chốc. Hai chiếc phi tiêu găm thẳng vào đối phương, Semon nọ lăn đùng ra mà co giật liên hồi, sau đó liền chết đi.
Bên phía Bảo Bình, cô đang cầm hai cây súng nạp đạn liên hồi để bắn, chẳng biết Semon ở đâu ra mà nhiều thế không biết.
- Khốn nạn ! Chúng có khả năng đẻ ra nhau trong mấy phút à !? - Bảo Bình vừa chửi vừa bắn, từng Semon gục xuống
- Mới đó đã định bỏ cuộc rồi à cô bé ? - Sư Tử châm chọc Bảo Bình, nhưng tay vẫn đấm liên hồi vào những Semon trước mắt mình làm họ bay xa cả chục mét
- Im đi . - Bảo Bình lườm Sư Tử
Một Semon nữ nhân lúc cô không để ý, cô ta liền dùng phép biến ra một cây rìu nhanh chân chạy đến chỗ Bảo Bình dơ tay định chém xuống ngay đầu cô nhân lúc cô không để ý ..
- Thế giới này sẽ thuộc về Semon !!! - Ả ta vung chiếc rìu lên chỉ còn mười cm nữa là đến đầu Bảo Bình
" Pằng" tiếng súng không biết từ đâu vang lên, ả Semon kia cũng theo tiếng súng mà gục xuống, thái dương ả chảy đầy máu với chất dịch nhày nhụa, ả chết.
Bảo Bình nghe thấy tiếng súng sau lưng thì cũng chẳng buồn quay lại xem, vì cô quá quen thuộc với tiếng này mà, chủ nhân của nó chẳng ai khác là vua bắn tỉa Thiên Yết.
Thiên Yết đang đứng trên một cành cây bền chắc cách chỗ những đồng đội khá xa. Cô đang cầm khẩu RT-20 chuẩn bị lên đạn mà bắn tiếp
- Này, Bình không nhất thiết phải nhường tớ thế đâu haha, Thiên Yết tớ thừa biết cậu biết chúng sau lưng mà . - Thiên Yết nói vào bộ đàm của mình
- Thấy cậu ngồi chơi quá nên tớ tạo công việc cho cậu còn gì? - Bảo Bình bật lại
- Ồ, ai nói cậu tớ ngồi chơi? Chẳng nói với cậu nữa, tớ thấy con mồi rồi ! - Thiên Yết nhét bộ đàm lại vào trong túi áo tiếp tục nhắm mục tiêu
Cô lên đạn, chiếc RT-20 được mệnh danh là sát thủ bắn tỉa hàng đầu thế giới, chỉ cần người sử dụng chuyên nghiệp thì RT-20 không khác gì tử thần
- Một tên. - Thiên Yết nhìn qua ống nhắm, một viên đạn bay ra vận tốc của nó có lẽ còn nhanh hơn tia chớp
Phía Xử Nữ, trên tay cậu đang cầm vòng ngũ dao. Cậu từng bước chém hết đám Semon đang lởn vởn xung quanh mình, mặt cậu rất thanh thản giống như Semon xung quanh mình chẳng đáng để Xử Nữ dùng hết sức lực vậy .
- Cũng khá lên rồi đấy ! - Sử Tử từ lùm cây phía sau bước ra khen ngợi Xử Nữ
- Không cám ơn. - Xử Nữ lạnh lùng đáp
- Ồ ....- Sư Tử quay đầu bước đi
Ngay lúc đó, một con quái vật xanh lá cao bằng cả một toà nhà bốn lầu từng bước tiến về bọ họ. Nó di chuyển như muốn dẫm nát cái thành phố này. Con quái vật lập tức thu hút sự chú ý của sáu sát thủ
- Như này mới đáng để tớ ra tay chứ. - Sư Tử ngạo mạn nói, tay phải nắm thành nắm đấm, gân xanh nổi lên trên bề mặt da
- Tụi em đây ! - Song Ngư cùng Bảo Bình chạy đến
- .Con quái vật này chắc chắn là do lũ Semon tạo nên đây - Cự Giải thủ sẵn cây kiếm trong tay
- Lên thôi anh em !!! - Bảo Bình hét lớn
Giọng nói của Bảo Bình lập tức tác động lên con quái vật, nó quay đầu nhìn về sáu người. Nó gầm lên một tiếng lớn đinh tai nhức óc nhưng nhờ có dụng cụ bảo vệ tai nên sáu người đã không bị lủng màng nhĩ.
Con quái vật xanh lá chạy xồng xộc về phía bọn họ, nó vung tay định tấn công.
Xử Nữ cùng Cự Giải giỏi về phần cận chiến nhảy lên chém đứt tay con quái vật. Nó gào lên một tiếng đau đớn
Bỗng chốc tay nó phát ra luồng sáng xanh, như có ai ban cho nó bàn tay mới vậy. Sáu sát thủ cảm nhận được sức mạnh của con quái vật được tăng lên đáng kể.
Bảo Bình tay cầm chắc hai cây súng, cô cứ nhắm vào mắt nó mà bắn. Tuy phát nào cũng trúng nhưng chẳng nhằm nhò gì đến nó cả.
Song ngư dùng mười chiếc phi tiêu tẩm độc loại mạnh phi thằng về người nó, lạ thật, chẳng hề hấn gì nếu là Semon loại thấp không những chết mà xác cũng chẳng còn nữa.
- Nó là cái quái gì vậy? - Xử Nữ nhíu mày nói
- Khoan !! Mọi người nhìn kìa! - Cự Giải chỉ tay về phía thứ gì đó có màu đỏ sẫm kết cấu rất phức tạp trên lưng con quái vật, mọi người nhìn về thứ đó
- Tấn công vào đó đi ! - Sư Tử bước lên đầu
Sáu người nhanh chân chạy về phía con quái vật, và nó cũng chạy về phía bọn họ tưởng như cả hai đụng độ nhau thành phố sẽ chìm trong đổ bể mất
Bọn họ chạy một mạch trên lưng con quái vật. Tốc độ nhanh đến mức nó chẳng kịp phản ứng gì. Bảo Bình bắn vào chỗ được coi là điểm yếu của con quái vật, Sư Tử tung cước có thể gãy một cây cột vào chỗ đó, Cự Giải chém một đường sắc bén ngay lưng nó, Xử Nữ xoay xoay dao cắm chặt cùng vào một chỗ, Song Ngư lại ném phi tiêu tẩm độc mạnh, Thiên Yết ở xa bắn một phát chí mạng. Tất cả cùng làm cùng một lúc, con quái vật lắc mạnh lưng rất đau đớn. Chỗ màu đỏ sẫm trên lưng nó bao trùm cả con quái vật rồi nó tan biến tựa như chiếc bình pha lê khổng lồ bị bể, không thể phủ nhận là nó không đẹp.
Mọi người cùng nhau rớt xuống đất nhưng họ đã chống đỡ được nhờ phản ứng nhanh.
Chiếc xe UAZ từ đầu đường chạy lại, Ruby bước xuống
- Xong rồi chứ ? - Cô lạnh lùng nói
- Không còn một ai . - Thiên Yết đáp
- Tốt! Về thôi! - Ruby nói rồi bước lên xe, bọn họ cũng lần lượt bước lên xe rồi chạy xa khỏi con đường rải rác xác Semon này.
Trên xe..
- Song Ngư nãy em không sao chứ? - Bảo Bình ân cần hỏi han
- Vâng, em ổn. - Song Ngư nở nụ cười để trấn an Bảo Bình
- Mọi người lúc nãy không biết có ai cảm nhận giống như tớ lúc chạm vào điểm yếu của con quái vật không? - Cự Giải bắt đầu thấy nghi ngờ con quái vật này có gì đó không ổn
- Tớ cảm nhận được như có ai đang điều khiển nó từ xa vậy. - Xử Nữ đáp lại
- Chẳng lẽ có một Semon nào cấp cao hơn? - Sư Tử bắt đầu ngẫm nghĩ
- Tại sao chúng ta nãy không ngửi thấy mùi của một Semon khác nữa? - Bảo Bình thấy khó hiểu
- Lạ thật đấy. - Thiên Yết nheo mắt cũng khó hiểu y chang
Ruby ngồi lái xe bắt đầu lên tiếng
- Semon được chia làm ba loại. Loại một là hạ Semon. Thứ hai là trung Semon. Và cuối cùng người lãnh đạo của chủng tộc này gọi là vương Semon. Loại ba chúng có trí thông minh ngang ngửa con người đôi khi là hơn, nên việc chúng ta phát hiện ra chúng không phải là điều dễ dàng. - Ruby giải thích với giọng trầm
- Ồ, vương Semon chắc không phải loại bình thường.... - Cự Giải nhếch mép, cậu thật sự muốn đấu với chúng.
- Chúng ta phải cẩn thận hơn rồi. - Xử Nữ lên tiếng
- Nhiệm vụ của chúng ta là giết chúng, chẳng có gì ngăn được chúng ta! - Song Ngư thêm lời
- Chủng loại kinh tởm ấy nên được xoá bỏ! - Thiên Yết cũng tỏ ra sự căm hận đối với Semon
Cả xe cứ thế mà rối rít hết cả lên cho đến đường về nhà
Trên con đường ngập tràn xác Semon mà sáu người họ vừa bỏ đi.
"Những số phận đáng thương"
"Bị trói buộc trong những xiềng xích"
"Tựa như chú chim trong lồng"
"Muốn bay đi thật xa trên bầu trời
xanh ngắt "
...
Tiếng hát khá ngọt ngào cất lên nhưng không biết rõ là của ai, chỉ biết là của một cô gái trẻ, rất trẻ.
Lời bài hát bắt nguồn từ đâu? Có lẽ là một bài hát được cô gái nọ vừa sáng tác khi đi ngang qua con đường này.
Tiếng giày platform đen như làm từ lông quạ di chuyển nhẹ nhàng, thảnh thơi từ dưới phía cuối đường chẳng hợp với khung cảnh chiến tranh ác liệt giống bây giờ.
Chủ nhân của giọng hát hồi nãy từ từ xuất hiện sau những đống đổ nát.
Một cô bé ? Không hẳn.
Mái tóc thắt bím hai bên vàng nhẹ như được rưới nắng mai lên khẽ bay phấp phới trong gió chiều.
Một cô gái khoác trên mình một bộ lolita tối màu. Phần áo trắng có những bèo ở cổ và tay, phần váy còn được khắc hoạ một toà lâu đài u ám người khác nhìn vô lập tức sẽ cảm thấy hơi lành lạnh nơi sống lưng. Đôi chân thon thả bao bọc bởi đôi vớ tím xanh có những hoạ tiết khá khó hiểu, như ngôn ngữ của riêng cô vậy. Đôi giày khá cao màu đen tuyền với những ngôi sao vàng lấp lánh như muốn chứng minh cô đang dẫm đạp lên bầu trời, thứ con người coi trọng nhất thể hiện sự coi khinh tột cùng.
Điểm chú ý kế tiếp, một bên mắt trái của cô gái bị một tấm băng đen che phủ , cô có vấn đề về mắt sao? Đương nhiên là không, cô ta đang kìm hãm sức mạnh khổng lồ đấy.
Không thể không nói đến con búp bê xứ tinh xảo nằm trên tay phải của cô. Ai mà nhìn loáng thoáng qua tưởng là chị bế em gái đi dạo, bất quá, chỉ là con búp bê không hồn. Đôi mắt con búp bê rất thu hút người khác, nó như là một con mắt của cô công chúa nước Anh vậy. Có thể thấy cô chủ rất yêu thương nó
Tay còn lại đang cầm hờ hững một chiếc ô đỏ sẫm như được nhuộm bằng dòng máu ấm nóng mặc dù trời chẳng mưa hay nắng gắt.
Cô ta là ai?
Là một trong sáu người đứng đầu đế chế Semon, chính là người điều khiển con quái vật xanh lúc nãy tấn công đội săn Semon. Tên cô ta là Kim Ngưu đại diện cho gia tộc Dahlia, được mệnh danh là " Người ban sinh tử"
Kim Ngưu bước chầm chậm trên con đường ấy, vừa đi cô vừa đảo con ngươi hồng hồng nhìn xung quanh. Cô nhếch môi mình lên một chút
- Con người vẫn chủ quan như vậy, nhỉ Thánh Tông? - Cô nói rồi ngước lên trời nhìn
Kim Ngưu xoay chiếc ô đỏ của mình, người cô ta biến thành những cánh hoa hồng tung bay trong gió, chứng minh cô đã rời xa nơi này..
--- Tại trại huấn luyện ---
Bảo Bình giật mình, sao lại như vậy? Bản thân cô cũng không biết.. cô lại cảm nhận được gì đó rồi..
Có sức mạnh này... chẳng sung sướng tí gì !