Lúc nãy Yến Tuyền vừa vào cửa, đang kêu Hoa Dung xoa cổ cho mình thì bỗng nhận thấy khí lạnh thổi bên tai. Nàng ngoảnh đầu nhìn sang, lập tức thấy một nữ nhân cả người xanh mét, nhãn cầu lồi ra ngoài, cái đầu gục xuống một cách quái dị.
“Á!” Yến Tuyền vừa kêu sợ hãi vừa trốn sang bên cạnh, nhất thời mất thăng bằng nên từ trên ghế ngã xuống mặt đất.
Hoa Dung hoảng sợ vì tiếng kêu của nàng, vội vàng đỡ nàng đứng dậy: “Tiểu thư, có chuyện gì vậy?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Yến Tuyền chỉ vào nữ nhân đáng sợ trước mắt, không nói nên lời. Hoa Dung nhìn theo hướng tay chỉ của nàng nhưng không thấy thứ gì, không rõ rốt cuộc nàng đang sợ cái gì.
“Ngươi là Yến Tuyền à?” Nữ nhân kia lên tiếng, không chờ Yến Tuyền trả lời, nàng ta đã nói tiếp: “Có con quỷ tên là Lộ Nhi nói rằng ngươi có thể giúp đỡ người chết không nhắm mắt hoàn thành tâm nguyện.”
Một hồi lâu sau, Yến Tuyền mới biết đã xảy ra chuyện gì, trong lòng vừa sợ vừa tức giận. Lộ Nhi nói sẽ tìm một con quỷ khác bảo vệ nàng, thì ra bảo vệ bằng cách này, nàng vẫn phải tiếp tục làm việc cho lũ quỷ thì mới được an toàn!
Nàng có thể từ chối không? Sắc mặt Yến Tuyền đau khổ, chỉ nhìn dáng vẻ quỷ dị của nữ quỷ trước mắt này cũng biết tình trạng thê thảm của mình nếu dám từ chối nàng ta. Cho dù nàng sẽ không chết ngay tức thì nhưng cũng sẽ bệnh nặng một trận, tựa như hôm ấy, chẳng qua chỉ bị quỷ anh hút dương khí một lát mà vừa về phòng, nàng đã đổ bệnh.
Bởi vì Hoa Dung đang ở đây nên Yến Tuyền không tiện trả lời nữ quỷ, đành phải chỉ vào dây thừng cột rèm cửa, nói với Hoa Dung: “Ta bị hoa mắt, còn tưởng đó là con rắn.”
Hoa Dung thở phào nhẹ nhõm: “Tiểu thư cứ yên tâm đi, hôm qua Quốc công gia đã dẫn người kiểm tra toàn bộ phủ từ trong ra ngoài, rắc bột hùng hoàng khắp nơi, sao có thể có rắn chui vào phòng?”
“Ừ, biết rồi, ngươi đi chuẩn bị nước tắm rửa cho ta.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi xúi Hoa Dung rời đi, Yến Tuyền bất đắc dĩ nói với nữ quỷ: “Chắc hẳn Lộ Nhi đã báo trước với ngươi, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, ngươi phải bảo vệ ta không bị những con quỷ khác hút dương khí.”
“Ừ.”
“Được rồi, ngươi nói đi, cần ta làm gì?”
“Ta muốn ngươi giúp ta giết Trương Thư Hòe.”
“Cái gì? Không có chuyện đó đâu!” Yến Tuyền hơi kích động nên giọng nói hơi lớn, may mà nàng phản ứng nhanh, kịp thời hạ thấp âm lượng.
“Giết người phải đền mạng. Ta giúp ngươi là vì mạng sống của ta, chứ không phải là tự tìm đường chết.”
“Ta không cần biết, dù sao ta muốn hắn ta chết, đây là lời hứa của hắn ta đối với ta.”
Vẻ mặt nữ nhân hung ác, vô tình khiến cái lưỡi rơi ra lúc nói chuyện, chiếc lưỡi rất dài, liên tục nhỏ máu.
Yến Tuyền nhắm mắt không dám đối diện với nàng ta, sợ hãi đến nỗi cả người run lẩy bẩy: “Ngươi… Ngươi đừng sốt ruột… Kể cho ta nghe chuyện giữa hai người các ngươi trước đã.”
Thấy Yến Tuyền thỏa hiệp, nữ quỷ thu hồi thần thông, đoạn nói: “Ta tên Lưu Xuân Đài, nhà ở phố Lục Nghệ, Trương Thư Hòe là hàng xóm nhà ta, chúng ta là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, quan hệ giữa hai nhà vô cùng thân thiết.”
“Hồi cha hắn ta qua đời, gia đình ta đã chăm sóc hai mẹ con hắn ta rất nhiều, hàng xóm láng giềng trong khu phố đều cho rằng ta và hắn ta sẽ thành thân với nhau, hai gia đình cũng đều cam chịu hôn sự giữa ta và hắn ta, chỉ chờ hắn ta kết thúc ba năm giữ hiếu thì sẽ tổ chức hôn lễ cưới ta về nhà.”
“Nửa tháng trước, mẫu thân của hắn ta bị bệnh qua đời, vốn dĩ chẳng sao, không ngờ chưa đầy mấy ngày sau khi lễ tang kết thúc, hắn ta lại không nói một lời chuyển nhà.”
“Chờ đến khi mọi người phát hiện điều đó thì hắn ta đã bặt vô âm tín, ta trở thành trò cười của cả khu phố, nhất thời nghĩ quẩn nên dùng một sợi dây thừng treo cổ tự vẫn. Giây phút tử vong, ta chợt nhớ lại quá khứ giữa ta và hắn ta, nhớ lại lời thề sẽ sống cùng ta một đời một kiếp, đồng sinh cộng tử mà hắn ta từng hứa hẹn, ta bỗng không cam lòng. Dựa vào đâu mà ta chết, còn hắn ta vẫn sống sung sướng chứ?”
“Chỉ thế thôi hả? Cái chết của ngươi thật không đáng giá, hai ngươi chưa thành thân, cũng chưa đính hôn, chỉ mấy lời đồn đãi thôi mà đã ép ngươi phải tìm đến cái chết.”
Nghe xong, Yến Tuyền vô cùng tiếc nuối, vừa mở mắt ra thì đã thấy đầu của nàng ấy rủ xuống, rõ ràng xương cổ đã gãy. Chết trong đau khổ kiểu này, thế mà nàng ấy vẫn chịu được.