Biểu tiểu thư chỉ muốn sống tiếp

“Không chỉ là lời đồn đãi… Ta đã là người của hắn ta, ta cho rằng hắn ta nhất định sẽ cưới ta nên đã cho hắn ta tất cả mọi thứ. Ai ngờ hắn ta lại bỏ đi bặt vô âm tín, ta không biết nên nói với cha mẹ như thế nào, không biết sau này có nên ngẩng đầu trước mặt mọi người hay không. So với bị cha mẹ của ta biết mà đánh chết, chi bằng treo cổ bằng một sợi dây thừng cho rồi.”
 
“Ngươi sợ cha mẹ ngươi cáu giận, sợ không thể ngẩng đầu trước mặt mọi người, sợ lời ong tiếng ve bên ngoài, chẳng lẽ không sợ sẽ mang thai trong lúc đang để tang hả? Mang thai trong lúc để tang, cộng thêm không có mai mối đã tằng tịu với nhau, chẳng lẽ lời đồn đãi sẽ giảm bớt? Cha mẹ ngươi cũng đẹp mặt lắm chắc? Sao hồi ấy ngươi lại mơ mơ màng màng chiều lòng hắn?” Yến Tuyền vô cùng khó hiểu.
 
“Chuyện này kể lại thì dài lắm, ta cũng không muốn…” Lưu Xuân Đài hơi ngượng ngùng kể lại chuyện thân mật giữa hai người. Nàng ấy lưỡng lự trong chốc lát rồi kể hết cho Yến Tuyền.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nửa tháng trước, mẫu thân của Trương Thư Hòe qua đời, Trương Thư Hòe đau lòng gần chết, nàng ấy không yên lòng về hắn ta nên lén lút trốn khỏi nhà, chạy sang nhà bên cạnh cùng hắn ta gác đêm cho mẫu thân của hắn ta.
 

Trong phòng oi bức, họ sánh vai ngồi dưới mái hiên, hắn ta khóc đến nỗi ruột gan đứt từng khúc, tựa đầu vào vai nàng ấy, vừa yếu ớt vừa bất lực. Nàng ấy vô cùng đau lòng, vươn tay ôm hắn ta, hoàn toàn quên mất giữ khoảng cách nam nữ với hắn ta. Không biết trôi qua bao lâu, hắn ta bỗng gọi tên nàng ấy.
 
“Xuân Đài…”
 
“Hửm?” Nàng ấy đáp lại theo phản xạ, đang định hỏi hắn ta có chuyện gì thì đôi môi ấm áp của hắn ta đã đặt lên môi nàng ấy.
 
Nàng ấy sững sờ, chưa kịp có phản ứng thì lưỡi của hắn ta đã chui vào miệng nàng ấy, quấn lấy lưỡi của nàng ấy liên tục liếm láp. Khi nàng ấy bị hắn ta hôn đến nỗi miệng mỏi nhừ, đầu óc mơ màng, cả người mềm nhũn, bàn tay của hắn ta đã luồn vào xiêm y của nàng ấy, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng, trên đầu ngón tay còn có vết chai do cầm bút lâu ngày. Khi hắn ta liên tục vuốt ve thân thể của nàng ấy, ngón tay liên tục cọ xát núm vú mềm mại, cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể, đó là sự sung sướng mà trước kia nàng ấy chưa bao giờ nếm trải.
 
Nếu không phải quan tài đen và đèn lồng trắng mỗi thời mỗi khắc đều nhắc nhở nàng ấy đây là linh đường thì có lẽ nàng ấy đã hoàn toàn đắm chìm trong sự hoan lạc ấy. Nhưng bất kể nàng ấy chống đẩy kiểu gì, Trương Thư Hòe vẫn cởi hết xiêm y của nàng ấy, xoa bóp hai bầu vú chưa bao giờ phô bày trước mặt người khác của nàng ấy vừa hôn vừa liếm, vừa bú vừa mút, khiến nàng ấy sung sướng đến nỗi đầu ngón tay duỗi thẳng.
 
Trương Thư Hòe nói rằng, người chết như đèn tắt, không cần kiêng kỵ. Sợ nàng ấy không tin, hắn ta trực tiếp bế nàng ấy lên, mở nắp quan tài đến một nửa.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cặp mông trần truồng của nàng ấy đặt lên nắp quan tài lạnh lẽo, quay đầu lại sẽ thấy gương mặt xám ngoét của Trương mẫu trong quan tài hé mở.
 

Rõ ràng là cảnh tượng vô cùng đáng sợ nhưng giữa hai chân của nàng ấy cứ liên tục chảy nước không kiểm soát được, chẳng mấy chốc dưới mông nàng ấy đã ướt sũng.
 
Ngay khi nàng ấy cảm thấy vừa đáng sợ vừa kích thích, Trương Thư Hòe bỗng cúi xuống giữa hai chân nàng ấy, chiếc lưỡi trơn trượt chui ra chui vào trong tiểu huyệt của nàng ấy, tốc độ cực nhanh. Nàng ấy còn chưa kịp kêu “đừng” thì đã trải nghiệm cảm giác lên đỉnh đầu tiên trong cuộc đời. Khoái cảm như hủy thiên diệt địa ấy khiến đầu óc nàng ấy trống rỗng, hoàn toàn quên mất những thứ khác.
 
Trên chiếc quan tài đen bóng ấy, hắn ta hứa hẹn sẽ ở bên nàng ấy như thiên trường địa cửu, không rời không bỏ, vừa cắm gậy thịt vào thân thể của nàng ấy. Máu trinh nữ hòa lẫn với dâm thủy chảy trên nắp quan tài, nhỏ giọt tí ta tí tách vào quan tài. Họ làm hết lần này đến lần khác, làm đến nỗi quan tài cứ phát ra tiếng vang kẽo cà kẽo kẹt, lắc lư không ngừng, mãi đến khi hừng đông gà gáy mới tách ra.
 
Nghe xong, Yến Tuyền kinh ngạc đến nỗi rơi cằm, không tài nào tưởng tượng nổi trên đời này lại có kẻ đại nghịch bất đạo nhường ấy. Tên này… Tên này có còn được coi là con người nữa không vậy?
 
“Khoan đã, chuyện này không đúng, ngươi nói hắn ta đau lòng gần chết vì cái chết của mẫu thân, sao đến đoạn sau hắn ta lại bảo người chết như đèn tắt, còn bế ngươi đặt lên quan tài, giao hoan ngay trước mặt thi thể của mẫu thân?” Yến Tuyền đưa ra nghi ngờ.
 
Lưu Xuân Đài sửng sốt, đúng thế, không nên là như thế. Bây giờ bị Yến Tuyền vạch trần điểm đáng ngờ, Lưu Xuân Đài mới chợt nhận ra hôm ấy mình đã bỏ lỡ rất nhiều chi tiết.

 
Yến Tuyền không biết nàng ấy đang nghĩ gì, hỏi tiếp: “Ngươi có thể xuất hiện trước mặt ta, chứng minh trên đời này có ma quỷ. Một tên nghịch tử như vậy, mẫu thân của hắn ta có thái độ thế nào?”
 
Lưu Xuân Đài lắc đầu: “Sau khi chết, ta không thấy mẫu thân của hắn ta ở quỷ môn quan. Có lẽ bà ấy đã qua cầu Nại Hà, hoặc ở lại bên cạnh Trương Thư Hòe, ta còn định thông qua bà ấy tìm được tung tích của Trương Thư Hòe nhưng ta đã hỏi thăm chung quanh, không có con quỷ nào từng thấy bà ấy.”
 
Nói đến đây, Lưu Xuân Đài lại nhảy sang chuyện khác: “Ngươi chờ ta một chút, ta đi chốc lát rồi sẽ về.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận