Chữ của Tống Thanh Dương không đẹp lắm nhưng lực đạo lại khó ai sánh bằng, lúc này hắn đang nóng giận nên lửa giận thông qua bút mực phân tán ra ngoài, hai chữ “tùy tiện” được viết đanh thép sắc bén, tràn đầy thần vận, chữ của Triệu Đình Nghiệp hoàn toàn bị chữ của hắn áp chế.
Yến Tuyền không biết Tống Thanh Dương hiểu nhầm quan hệ giữa mình và Triệu Đình Nghiệp, thật sự cho rằng Triệu Đình Nghiệp đang nghiêm túc đưa ra lời đề nghị cho mình. Thấy chữ viết của hắn, nàng vô cùng vui sướng: “Ta không ngờ Đại biểu ca cũng có nghiên cứu thư pháp. Biểu ca viết thêm mấy chữ nữa đi, ta chọn mấy chữ để bồi, treo trong phòng mình.”
Thấy Yến Tuyền chẳng những không giận mà còn nở nụ cười khi thấy hai chữ “tùy tiện” này, trái tim Tống Thanh Dương chứ như bị rót một chậu nước lạnh, không biết nàng thật sự không hiểu hay chỉ giả vờ không hiểu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lửa giận bị Yến Tuyền dập tắt, đến khi viết chữ lần nữa, Tống Thanh Dương đã hoàn toàn không còn khí thế ban đầu. Yến Tuyền chọn tới chọn lui, cuối cùng vẫn cho rằng hai chữ “tùy tiện” viết đẹp nhất, nhìn kiểu gì cũng thấy thích. Nàng ngẫm nghĩ rồi kêu Hoa Dung đi lấy kéo, định cắt hai chữ này mang về chỗ mình.
Triệu Đình Nghiệp không biết Tống Thanh Dương đang trào phúng họ, còn phụ họa lời nói của Yến Tuyền: “Mắt say tùy tiện nhìn đời, tình hoài gửi gắm cất lời hát vang. Quốc công gia viết chữ ‘tùy tiện’ mà không hề tùy tiện chút nào, nên được treo lên để ngắm.”
Treo cái đầu ngươi! Trong phòng chỉ còn một mình Tống Thanh Dương đang nổi điên trong lòng, ngay cả nước ô mai ướp lạnh cũng không thể áp chế lửa giận trong lòng hắn. Hắn rất muốn vạch trần nhưng lại sợ lỡ mình vạch trần sẽ làm tổn hại thể diện của tiểu cô nương, khiến nàng từ nay về sau chán ghét hắn. Cuối cùng, hắn đành phải âm thầm kìm nén cơn giận, nhìn nàng mang tờ giấy có hai chữ “tùy tiện” rời đi.
Chẳng lẽ nàng vốn là loại nữ nhân tùy tiện phóng đãng? Tống Thanh Dương lại nhớ đến tinh dịch mà mình lấy xuống từ trên tóc nàng, không khỏi nhíu mày thật chặt, không muốn tin rằng người trong lòng mình lại là hạng người như vậy.
Cho dù nàng tùy tiện phóng đãng thì chắc chắn cũng là vì bị Triệu Đình Nghiệp dạy hư!
Nỗi căm hận trong lòng Tống Thanh Dương, Yến Tuyền không hề hay biết. Sau khi về phòng, nàng cất hai chữ “tùy tiện” đi, sau đó bắt đầu viết lại Bách Thọ Đồ.
Yến Tuyền nghiêm túc viết từng nét từng móc. Trước khi Triệu Đình Nghiệp vào phủ, bởi vì thân thể ốm yếu quanh năm nên cánh tay của nàng cứ mềm nhũn, viết chữ rất xấu, mãi sau này Triệu Đình Nghiệp dạy nàng cách vận sức độc môn của mình, nàng mới dần dần luyện chữ đẹp hơn, vậy nên nàng bắt chước không ít bảng chữ mẫu của Triệu Đình Nghiệp, dẫn đến chữ viết của hai người cực kỳ giống nhau, chuyện này mọi người đều biết, chỉ có Tống Thanh Dương vừa về nhà nên không biết gì hết mà thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Yến Tuyền đang viết chữ thì Lưu Xuân Đài lại hiện hồn, khiến Yến Tuyền sợ hết hồn, suýt nữa thì hủy hoại Bách Thọ Đồ dưới ngòi bút.
“Ta điều tra được rồi! Con cá kia thật sự là ngư yêu!”
“Ngươi chắc không?” Yến Tuyền tiếp tục viết chữ. Hoa Dung không có ở đây, nàng có thể nói chuyện với Lưu Xuân Đài mà không cần cố kỵ điều gì.
“Chắc, mèo hoang gần nhà ta nói cho ta biết, hồi trước chúng còn tận mắt chứng kiến ngư yêu hóa hình, thân người đuôi cá.”
“Mèo hoang… Nói?” Yến Tuyền bắt được chi tiết kỳ quặc.
“Có một số loài động vật có thể thấy quỷ, sau khi biến thành quỷ, ta cũng hiểu được ngôn ngữ của chúng, có thể trao đổi với chúng.” Lưu Xuân Đài không biết nên giải thích tình huống này bằng cách nào.
“Còn có thể làm vậy cơ à? Cơ mà, dù ngươi biết cá chép đỏ là ngư yêu thì cũng vô ích thôi, hiện tại ngươi hoàn toàn không thể tìm được nó, không thể thông qua nó tìm được Trương Thư Hòe.”
“Có cách, trong Kinh thành có không ít mèo hoang, chúng rất nhạy cảm với mùi cá, chỉ cần ngư yêu đi ngang qua thì chúng nhất định sẽ phát hiện nó. Nói không chừng hôm Trương Thư Hòe rời đi đã có con mèo nào đó thấy tung tích của họ. Ta đã tìm Hoa Thái Tuế - lão đại của bầy mèo ở Kinh thành này, chỉ cần năm con cá, nó sẽ huy động toàn bộ đám huynh đệ thuộc hạ của nó đi tìm ngư yêu giúp chúng ta.”
Năm con cá? Chuyện này quá đơn giản. Hằng ngày nhà bếp sẽ chuẩn bị rất nhiều thức ăn, chắc chắn sẽ có không ít cá, vậy nên Yến Tuyền đồng ý ngay lập tức.