Biểu tiểu thư chỉ muốn sống tiếp

“Hóa ra mùa cấm bắt cá đã xuất hiện như thế. Trương Thư Hòe thì cũng thôi đi nhưng Vu Mãn Thương kiếm cơm bằng cá, sao hắn ta lại dám làm như thế!” Yến Tuyền rất phẫn nộ.
 
“Vu Mãn Thương không phải là người bắt cá lên bán luôn như những người khác. Nhà hắn ta có đào ao cá lớn tới tận vài mẫu, chuyên nuôi cá để bán. Hằng năm, tiền nuôi cá, chi phí công nhân tương đối tốn kém. Mấy năm đó, tôm cá ở tự nhiên sinh trưởng mạnh, giá cá giảm khá nhiều, nhà hắn ta bị lỗ to. Nếu không xảy ra chuyện cá bị bỏ độc thì đừng nói là trở thành lão đại của chợ cá, chắc chắn hắn ta đã lỗ không còn cả cái quần lót để mặc nữa rồi.”
 
“Suy cho cùng vẫn là vì tiền, chắc là ngư yêu tới để báo thù phải không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lưu Xuân Đài gật đầu. Sau chuyện cá bị bỏ độc, Trương Thư Hòe không cần phải tới chợ cá xem cá nữa nhưng hắn ta còn chưa kịp mừng thì phụ thân hắn ta đã vác một con cá chép đỏ về.
 
Phụ thân hắn ta nói con cá này là vừa rồi một bà cụ khăng khăng tặng cho ông ta khi về nhà.
 

Con cá chép đỏ được Trương phụ nuôi trong chum nước, ép Trương Thư Hòe phải mỗi ngày nhìn cá nửa ngày.
 
Bị phụ thân giám sát, dù cho Trương Thư Hòe có thuốc độc cũng không dám bỏ thuốc giết chết con cá chép đỏ này. Vậy là hắn ta vụng trộm bắt một con mèo hoang tới, cố ý dựng hiện trường cá bị mèo ăn, không ngờ mèo vừa mới cắn vào mình cá, cá lại đột nhiên biến thành con người, khuôn mặt đẹp như vẽ, thân người đuôi cá.
 
Mỹ nhân ở trần, bộ ngực trắng phây phây phơi ra ngoài không khí, đuôi cá vỗ xuống mặt đất.
 
Trương Thư Hòe ngây người ra nhìn, con mèo sợ xù cả lông.
 
Nữ tử nói nàng ta tên là Ngư nương, là một con ngư yêu, vẫn luôn được bà cụ kia nuôi. Bà cụ kia cảm thấy bản thân sắp chết nên mới tặng nàng ta cho người khác nuôi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong mắt con mèo, mỹ nhân thân người đuôi cá này vẫn là cá, nó mở miệng ra định cắn chiếc đuôi của nàng ta nhưng Trương Thư Hòe đánh bay nó đi.
 
Con mèo bị đuổi đi, Ngư nương được Trương Thư Hòe bế lên, cặp vú tròn trước ngực được Trương Thư Hòe xoa nắn, vân vê, hết mút lại cắn. Trương Thư Hòe nói: “Sau này ta nuôi nàng, lúc không có ai, nàng biến thành người nhé.”
 
Ngư nương đồng ý. Sau đó nàng ta bị hắn ta ôm hôn lấy hôn để, sờ tới sờ lui, dùng miệng hứng rất nhiều tinh dịch trắng đục của hắn ta.
 
Kể từ ngày đó, Trương Thư Hòe không còn ghét cá nữa, cho dù có nhìn vại nước cả ngày cũng vẫn vui vẻ. Hễ trong nhà không có người là hắn ta lại bảo Ngư nương biến thành người hầu hạ thú vui dâm dật của hắn ta. Tiếc là tu vi của Ngư nương không đủ, nửa mình dưới không biết được thành người nên hắn ta chỉ có thể chơi chiếc miệng nhỏ phía trên của Ngư nương.
 
Ngư nương nói: “Chỉ cần chàng có thể tạo ra cực âm chi hồn thì đuôi cá của ta có thể biến thành chân người, sẽ có chiếc hang nhỏ khiến nam nhân mất hồn kia, dương vật của chàng sẽ được sung sướng hơn, ta có thể rời khỏi nước, không cần phải ngâm mình trong nước cả ngày, có thể ở bên chàng không rời một khắc, chúng ta sẽ thành phu thê.”

 
Trương Thư Hòe bị cám dỗ, hỏi nàng ta: “Cực âm chi hồn là gì?”
 
“Chỉ cần dùng nước dâm của nữ tử tiết ra khi cao trào tưới lên mặt của người vừa chết là sẽ có được cực âm chi hồn.”
 
“Chuyện này sao có thể làm được?”
 
“Chỉ cần chàng muốn thì có thể làm được.”
 
Trương Thư Hòe không tin, chuyện này quá khó, chắc chắn không thể nào làm được.
 
Vài ngày sau, Trương phụ đột nhiên lấy lại con cá chép đỏ, không cho Trương Thư Hòe xem nữa.
 

Trương Thư Hòe không hiểu tại sao, vụng trộm hỏi Ngư nương mới biết, hôm qua lúc nàng ta hóa thành hình người ngoi lên mặt nước hít thở thì bị Trương phụ nhìn thấy. Phụ thân cũng giống nhi tử, trông thấy yêu tinh xinh đẹp trần như nhộng này, dương vật lập tức ngẩng cao đầu. Ông ta ôm tiểu yêu tinh, hết hôn lại sờ, ép nàng ta phải nuốt tinh dịch mới chịu buông tha.
 
“Ta ghét phụ thân chàng, dương vật của ông ta hôi hám, tinh dịch của ông ta tanh tưởi, không ngon như của chàng, chàng có thể đón ta về được không?” Ngư nương hỏi Trương Thư Hòe.
 
“Ta nhất định sẽ đón nàng về.”
 
Ngư nương không tin: “Ông ta là phụ thân, chàng là nhi tử, xưa nay chỉ có chuyện nhi tử hiếu kính phụ thân, nào có chuyện phụ thân nhường nhi tử, chắc chắn chàng không thể đón ta về được.”
 
“Nếu ông ta không cho thì ta sẽ giết ông ta!”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận