"Vì bức tranh nhũ mẫu kia mà quan hệ giữa ta và nàng ấy gần gũi hơn rất nhiều. Nàng ấy là nhũ mẫu của Kỳ thiếu gia, ta lại là phu tử của Kỳ thiếu gia nên thường ngày có nhiều lần tiếp xúc. Ta rất đau lòng vì những gì nàng ấy gặp phải, áy náy vì trước đây vô tình thành đồng lõa của Cao lão đầu nên đối xử với nàng ấy chân thành hơn nhiều.
Dần dần ta phát hiện ra chỉ cần nàng ấy xuất hiện là ánh mắt ta lại không khống chế được mà đi tìm bóng dáng nàng ấy. Tất cả các cảm xúc vui vẻ buồn đau của ta cũng không tự chủ được mà lệ thuộc vào hành động của nàng ấy. Chỉ cần nàng nhăn mày, cười đùa hoặc nhìn ta một cái thôi cũng đủ để làm ta sung sướng hồi lâu rồi. Ta cũng không biết cảm giác này bắt đầu từ bao giờ nhưng ta lại biết ở bên nàng ấy ta rất vui vẻ.
Nàng ấy cũng nhận ra tấm lòng của ta nên có một ngày nàng ấy tới phòng hỏi ta tại sao lại đối xử tốt với nàng ấy như vậy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ta nói ta thích nàng ấy nhưng nàng ấy lại không tin. Nào có ai lại thích một nhũ mẫu bao giờ, huống chi nàng ấy còn có một chân với công công nữa.
Ta không biết nên giải thích thế nào, nói chung là cứ thấy nàng ấy là ta vui vẻ. Nhưng nàng ấy không tin, thế nên ta chứng minh cho nàng ấy xem luôn. Ta vẽ tranh cho nàng ấy xem, viết thơ cho nàng ấy đọc, dùng tất cả những gì ta biết để chứng minh tấm lòng của ta.
Cuối cùng nàng ấy cũng tin. Nàng ấy nói rằng nếu ta là tướng công của nàng ấy thì hay biết mấy. Nếu tướng công nàng ấy thích nàng ấy được bằng một nửa ta thì cũng sẽ không đi một lần nhiều năm như vậy không trở về.
Sau đó nàng ấy cởi áo, đè ta lên bàn sách rồi nói đời này nàng ấy không thể gả cho ta được, chỉ có thể cho ta cơ thể của nàng ấy thôi. Nếu ta không chê thì muốn nàng ấy đi.
Thế là hai bọn ta ở bên nhau. Nàng ấy thích ta ngâm thơ vẽ tranh cho mình. Nàng ấy không biết chữ, chỉ hiểu được qua tranh thôi nên mỗi lần đều chỉ mang tranh đi.
Hôm qua sau khi bị Quốc công gia đuổi việc, ta đã hỏi nàng ấy có bằng lòng cao chạy xa bay với ta không. Nàng ấy suy nghĩ chốc lát rồi đồng ý. Bọn ta hẹn nhau sẽ gặp nhau ở cổng thành vào giờ Dậu, nàng ấy về liếc nhìn nhi tử một cái rồi tới. Suýt chút nữa bọn ta có thể đi rồi..."
Triệu Đình Nghiệp nói xong, lòng Yến Tuyền tràn ngập vẻ tiếc nuối.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Nhất định ta sẽ giúp ngươi cứu Yên nương tử ra."
Người mà Yến Tuyền nghĩ tới đầu tiên là Kỳ ca nhi. Nàng không thể trực tiếp tới Cao gia, phải mượn cái cớ nào đó hợp lý mới được. Yên nương tử là nhũ mẫu của Kỳ ca nhi nên bây giờ nàng ấy đi rồi Kỳ ca nhi nhớ thương. Như vậy nàng lấy lý do này tới Cao gia thăm nhũ mẫu cũng hợp lý.
Nghĩ đến đây, Yến Tuyền vội vàng gọi Hoa Dung tới, mượn đi xem Kỳ ca nhi như thế nào rồi bước nhanh ra cửa.
Triệu Đình Nghiệp bay bay bên cạnh Yến Tuyền. Vừa mới đi được nửa đường, bỗng nhiên Triệu Đình Nghiệp phát hiện ra cái gì đó. Y nhẹ nhàng bay ra xa hơn chút, chốc lát sau lại quay về hỏi Yến Tuyền: "Biểu tiểu thư, sao lại có người theo dõi người vậy?"
Yến Tuyền hơi sửng sốt. Nàng quay lại nhìn theo hướng y chỉ thì lại chẳng thấy ai.
"Kẻ đó trốn mất rồi, tốc độ cực nhanh, nhìn là biết người luyện võ."
Yến Tuyền cảm thấy thật kỳ lạ, ai sắp xếp người giám thị nàng vậy?
Sau một hồi suy nghĩ, Yến Tuyền lặng lẽ đảo mắt một vòng. Thôi khỏi cần đoán, chắc chắn là người của Đại biểu ca rồi. Có lẽ hắn lo lắng nàng lại làm ẩu lần nữa.
Như vậy xem ra một khi chưa có được lòng tin của Đại biểu ca thì sau này nàng muốn lén lút làm gì cũng không được suôn sẻ.
Thế là Yến Tuyền dừng bước.
"Biểu tiểu thư, sao vậy?" Hoa Dung đi theo phía sau không hiểu sao nàng lại đột nhiên dừng lại.
"Bỗng nhiên ta nhớ có chuyện cần tìm Đại biểu ca. Bây giờ chúng ta khoan tới chỗ Kỳ ca nhi."
Nói xong, Yến Tuyền chuyển bước đi về phía nơi ở của Tống Thanh Dương.
Nàng quên mất một số chuyện. Hôm nay tin tức Triệu phu tử chết đã bị truyền ra, di mẫu sợ Kỳ ca nhi đau lòng nên lệnh cho tất cả mọi người trong Tống phủ giấu tin về Triệu phu tử không cho Kỳ ca nhi biết.
Bây giờ nàng cố ý chạy tới chỗ Kỳ ca nhi hỏi thăm Yên nương tử như vậy nếu không biết gì về tình cảm của Triệu Đình Nghiệp và Yên nương tử thì còn dễ nói, vấn đề là nàng lại biết, hơn nữa Đại biểu ca còn biết nàng biết nữa nên nàng không có lý do gì để giải thích cho Đại biểu ca lý do tại sao mình lại làm vậy.
Chỉ một chút manh mối thôi cũng đủ để hắn suy nghĩ lung tung rồi, nếu lần này lại bị hắn hiểu nhầm thì dù nàng có cả trăm cái miệng cũng không thể giải thích được.
Mà một khi bên phía Kỳ ca nhi có chỗ không ổn, mọi hành động của nàng sẽ không thoát được khỏi tầm mắt Đại biểu ca. Như vậy chẳng thà trực tiếp đi tìm hắn rồi năn nỉ hắn cùng đi tìm Yên nương tử với mình. Có hắn ở đây nàng sẽ không phải lo lắng khi đối mặt với Cao lão đầu nữa. Dù sao thì ông ta cũng là một kẻ ác độc dám cưỡng hiếp cả nhi tức.