Yến Tuyền có thể cảm nhận được sự hung hăng ngang ngược của thứ kia, trong lòng nàng vừa sợ hãi vừa xấu hổ, lại thêm mấy phần tò mò, muốn biết làm thế nào mà thứ đó có thể to lên rồi lại thu nhỏ được.
"Huynh để ta xuống đi." Yến Tuyền không dám cử động, nàng kiềm chế lòng hiếu kỳ của mình, lại đè nén sự xấu hổ, cố gắng làm cho giọng mình nghe có vẻ bình tĩnh rồi nói chuyện với hắn.
"Đã muộn rồi, muội đi chậm, vẫn nên để ta bế muội đi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tống Thanh Dương vừa nói vừa bắt đầu đi về phía trước, lúc này hắn không vận công, chỉ bước từng bước một. Mỗi lần hắn đi được một bước thì thứ to lớn giữa hai chân kia của hắn sẽ chọc vào mông Yến Tuyền một chút, chọc một chút vào mông, rồi lại chọc vào chỗ lõm xuống giữa khe mông, liên tục chọc vào.
Y phục mùa hè mỏng manh, Yến Tuyền có thể cảm nhận được rõ ràng chỗ kia của hắn. Theo từng cái đâm liên tục của hắn, nơi giữa hai chân nàng cũng bắt đầu không thể kiềm được mà tiết ra thứ nước dinh dính.
Yến Tuyền xấu hổ không chịu được, nàng ôm lấy cổ hắn, co người lên trên, cố gắng không để hắn chạm vào người mình, tức giận nói: "Huynh như vậy là đang giở trò lưu manh!"
"Chỉ là phản ứng theo bản năng của cơ thể, khó mà khống chế được. Nếu biểu muội cảm thấy ta như vậy là đang giở trò lưu manh, vậy thì biểu muội ôm ta chặt như vậy, có phải là cũng đang giở trò lưu manh hay không?"
Yến Tuyền bị hắn nói như vậy, nàng vô thức thả lỏng bàn tay đang ôm cổ hắn ra, mà chút buông lỏng này lại làm cả người nàng vừa mới co lên đã ngã xuống, ngồi lên cái thứ cứng rắn kia.
Vật cứng chọc thẳng vào nơi mềm mại giữa mông nàng, hai người đều khó chịu hừ một tiếng, Tống Thanh Dương không nhịn được lại chọc thêm hai cái vào nơi non mềm kia. Yến Tuyền không hề đề phòng, đột nhiên bị chọc khiến nàng phát ra tiếng rên rỉ khẽ, giữa chân lại tiết ra nhiều dịch nhờn, làm cho đáy quần cả hai người đều in vệt nước.
Lúc này Yến Tuyền mới biết thì ra đám Lộ Nhi thật sự không hề nói dối, chuyện này quả thật rất sung sướng, mình chỉ bị hắn chọc hai cái qua y phục nhưng cả người đều đã tê dại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảm giác sung sướng làm Yến Tuyền quên mất việc phản kháng, hắn chỉ mới đâm hai cái mà nàng đã lập tức ngừng cử động, trong lòng còn cảm thấy hơi thất vọng.
Yến Tuyền thầm than rằng mình đúng là đồ không biết xấu hổ, ngay sau đó đã tát Tống Thanh Dương một cái: "Ta còn tưởng biểu ca là một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, lại không ngờ rằng huynh cũng là tên háo sắc trầm mê trong dục vọng!"
Tống Thanh Dương thật sự không thể giải thích cho hai cái đâm vừa rồi của mình nên chỉ đành ngoan ngoãn nhận lấy một cái tát này của nàng.
Yến Tuyền thấy vậy thì nguôi giận một chút, lại ngọ nguậy muốn xuống nhưng Tống Thanh Dương vẫn ôm chặt nàng không buông: "Biểu ca, sắc tức thị không!"
Yến Tuyền khuyên nhủ hắn.
"Biểu muội lại lừa người, biểu muội đang lấp đầy trong vòng tay ta, trong trái tim ta, làm sao có thể là không có gì được?"
Yến Tuyền sững sờ một lát, không ngờ hắn lại đột nhiên bày tỏ tình cảm với nàng, vừa rồi tuy đã đoán được lòng hắn nhưng bất ngờ nghe hắn nói ra câu này, nàng vẫn không nhịn được cảm thấy ngạc nhiên. Trái tim nàng đập loạn xạ, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.
Một lúc lâu sau, Yến Tuyền mới bình tĩnh lại, nói: "Khi còn bé tính cách của ta và Nhị biểu ca hợp nhau nhất, tuổi tác lại gần với Tam biểu ca nhất nhưng di mẫu chưa bao giờ nghĩ đến việc gả ta cho bọn họ, Đại biểu ca nghĩ thế nào? Sau này Đại biểu ca sẽ thừa kế tước vị, trên vai gánh việc thờ phụng tổ tiên, huynh càng phải lấy một thê tử có cơ thể khỏe mạnh, một tiểu thư khuê các có phúc trạch nồng hậu."
"Bên phía mẫu thân ta sẽ tự đi nói, biểu muội chỉ cần nói cho ta biết rằng nàng có bằng lòng không?"
Yến Tuyền khẽ lắc đầu, di mẫu sẽ không đồng ý. Từ rất lâu trước khi hắn quay về, di mẫu đã chọn xong cô nương thích hợp với hắn, cũng đã chọn được đương gia chủ mẫu phù hợp cho Tống gia. Người đó chưa từng là nàng, cần gì phải khiến mẫu tử hai người ầm ĩ bất hòa vì nàng chứ?
"Là vì trong lòng biểu muội đã có người thương sao?"
Tống Thanh Dương còn nhớ đêm đó có tinh dịch dính trên đầu nàng, Yến Tuyền cũng nghĩ đến nên nàng dứt khoát gật đầu, cứ để hắn nghĩ vậy đi.
"Là ai? Ta rất muốn xem thử rốt cuộc là loại nam nhân nào có thể khiến biểu muội không màng danh dự, bất chấp lễ nghi như vậy."
"Nếu sau này có cơ hội ta nhất định sẽ dẫn người đó đến cho biểu ca xem, bây giờ biểu ca có thể thả ta xuống được không?"
Tống Thanh Dương thả nàng xuống, cũng không nói thêm gì nữa, im lặng cùng đi trên đường với nàng.