Biểu tiểu thư chỉ muốn sống tiếp

Bản thân bị cưỡng hiếp nhưng lại không hay biết, điều này có thể xảy ra sao? Yến Tuyền thoáng nghĩ đến chuyện mình bị Tống Thanh Dương chọc hai cái cách một lớp váy kia, cảm xúc sung sướng mãnh liệt như vậy, làm sao có thể không hay biết gì được? Ngoài ra, còn có nhiều dịch nhờn chảy ra từ nơi đó như vậy, nếu hai người thật sự giao hợp, trong lúc cao trào, vật kia của nam nhân sẽ bắn ra thứ nước đặc sệt màu trắng, lấp đầy, làm sao lại không thể tìm được chút dấu vết nào chứ?
 
Nghĩ đến đây, Yến Tuyền hỏi nàng ta: "Bà chủ Đường, ngươi có manh mối gì cho ta không?"
 
"Trước mắt ta chỉ biết là ta đã mang thai vào hơn bốn tháng trước." 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Không hoài nghi đối tượng nào sao?"
 
Đường Lê khẽ lắc đầu, mấy tháng nay nàng ta luôn ăn uống không ngon miệng, chỉ cho là bởi vì thời tiết quá nóng nên mới vậy. Mãi cho đến mấy ngày trước, nàng ta nhận ra cái thai trong bụng mình cử động, lại cho rằng cơ thể mình mắc phải căn bệnh nào đó nên mới vội vàng cho người đi mời đại phu, không ngờ lại bắt được hỉ mạch. 
 
Nàng ta không tin, bản thân mình chưa bao giờ qua lại với nam nhân nào, làm sao có thể mang thai được chứ? Vì thế nên tìm vài đại phu khác xem thử. 
 
Các đại phu đều nói đây là hỉ mạch, nàng ta không tin cũng phải tin. Nàng ta không còn cách nào nên chỉ có thể mua một liều thuốc tránh thai từ đại phu, không ngờ cứ như vậy mà bị băng huyết rồi chết đi. Khi đó nàng ta còn chưa kịp điều tra kỹ lưỡng, đây cũng là nguyên nhân làm nàng ta chết không nhắm mắt. 
 
Bởi vì nàng ta là tự sơ nữ, gia đình vì giữ thể diện, cũng vì danh dự của nàng ta, để không ảnh hưởng đến việc làm ăn của cửa hàng thêu nên giấu nhẹm chuyện này đi, chỉ nói với bên ngoài là nàng ta mắc bệnh cấp tính mà qua đời. Cũng không có ai truy cứu xem người mà nàng ta qua lại là ai, nàng ta không biết được sự thật, thật sự khó mà nhắm mắt nên mới tìm đến Yến Tuyền. 
 
"Xin bà chủ Đường cẩn thận nhớ lại chuyện của bốn tháng trước, suy nghĩ kỹ xem khi đó bên cạnh ngươi có xảy ra bất kỳ chuyện đặc biệt nào không? Giả dụ như tự dưng giữa chân xuất hiện nhiều dịch nhờn hơn không?" 
 
Đường Lê cẩn thận suy nghĩ một chút, lại lắc đầu một cái: "Ngày thường ta không ở nhà thì cũng là ở cửa hàng thêu, không hề ra ngoài xã giao. Về phương diện cơ thể, ngoại trừ khi gần đến nguyệt sự, lúc nào bên dưới cũng sạch sẽ thoáng mát." 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói đến đây, Đường Lê đột nhiên nghĩ đến gì đó: "Bốn tháng trước, lúc gần đến ngày nguyệt sự, dịch tiết ra bên dưới hình như hơi đặc, không trong suốt giống như bình thường nhưng chỉ có một ngày nên ta cũng không suy nghĩ nhiều." 
 
Trong sách giả kim thuật có nói rằng: Phàm là phụ nhân, một tháng sẽ đến kỳ kinh một lần, nhất định sẽ có một ngày là thời gian rụng trứng, chính là thời điểm trong một giờ sẽ cảm thấy nóng bức khó chịu, ngột ngạt oi bức, không thể nhịn được ham muốn giao hợp. 
 
Khi gần đến nguyệt sự chính là thời điểm mà nữ nhân dễ mang thai nhất trong tháng, khi đó bên dưới nữ nhân sẽ tiết ra một ít dịch, giống như lòng trắng trứng vậy. Thân là một nữ nhân, Yến Tuyền cũng biết, lại nhớ đến đêm qua khi mình lau chùi bên dưới, nước khi bị Tống Thanh Dương chạm vào tiết ra thật sự rất giống với dịch tiết ra trong lúc gần đến nguyệt sự, cũng giống như dịch tiết ra khi nam nhân đạt cao trào. 
 
"Ngày đó bà chủ Đường đã từng đến đâu? Đã làm cái gì? Ngươi có thể nhớ lại không?"
 
"Ngày đó... Ta nhớ ngày đó là ngày mười lăm, mẫu thân ta dắt đệ đệ đến am Lăng Vân dâng hương như thường lệ. Tình cờ ngày đó ta có thời gian rảnh nên theo bọn họ cùng đi am Lăng Vân, cũng tham gia pháp hội với bọn họ. Lúc tụng kinh rất nhàm chán, rất nhiều người đọc một lát đều cảm thấy mơ màng buồn ngủ, ta và đệ đệ cũng vậy nên đi theo sau những người khác đến thiền phòng nghỉ ngơi một hồi, đến khi tỉnh lại thì pháp hội đã kết thúc, chúng ta cũng quay về." 
 
"Ngươi ngủ một mình sao?" 
 
"Ừ, có nha hoàn canh giữ ở phòng ngoài." 
 
"Sau khi về nhà thì sao?" 
 
"Sau khi về nhà ta vẫn luôn xem sổ sách ở trong phòng, cho đến khi đi ngủ." 
 
"Vậy thì thật kỳ quái." Yến Tuyền cũng không nghĩ ra được gì, nàng cẩn thận nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy am Lăng Vân kia là khả nghi nhất. Có lẽ muốn làm rõ hết mọi chuyện này thì cần phải đến nơi đó xem thử một chút.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui