Biểu tiểu thư chỉ muốn sống tiếp

Đường Lê lườm nguýt Yến Tuyền một cách khinh thường: "Không có nam nhân thì vẫn còn nữ nhân mà, sao lại phải giải quyết nhu cầu nhờ đám súc sinh này?"
 
Yến Tuyền nghẹn họng. Đột nhiên nhận ra điều gì, nàng hỏi lại: "Nữ nhân và nữ nhân làm với nhau vẫn được à?"
 
"Chứ sao, nghe nói đến lau kính chưa?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Yến Tuyền lắc đầu.
 
"Không khác gì so với việc giao hợp với nam tử, từ hôn môi, sờ ngực cho đến liếm âm hộ đều giống, chỉ có điều không đút vào mà ma sát bộ phận sinh dục vào nhau, giống như việc lau kính vậy, đem lại khoái lạc lớn lao khiến người ta say đắm."
 
"Sao bà chủ Đường... Có vẻ sành sỏi thế?"
 
"Đúng như những gì ngươi đã nói, dục vọng trong nữ tử một khi chất chồng quá nhiều thì đến một lúc nào đó cũng sẽ muốn giải tỏa. Lúc nha hoàn làm sạch người cho ta, tự dưng những cái động chạm của nàng ấy làm ta ngứa ngáy cực kỳ, bứt rứt quá nên phải kéo tay nàng ấy mơn trớn nơi mềm mại giữa hai chân giúp ta. Từ đó, ta nghiện cảm giác ấy. Dần dần, nàng ấy giải tỏa cho ta, ta cũng vuốt ve nàng ấy, môi kề môi, ngực kề ngực, âm hộ kề âm hộ, cọ xát qua lại. Cô nương thường mềm mại, thơm tho, tốt hơn lũ nam nhân hôi hám kia nhiều."
 
Đường Lê vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Yến Tuyền, đánh giá nàng từ trên xuống dưới, không mảy may che giấu ánh mắt lộ liễu của mình. Điều đó làm cho Yến Tuyền đỏ mặt.
 
"Yến tiểu thư giai nhân tuyệt sắc, tiếc rằng giờ đây ta đã thành quỷ, không thì thể nào cũng phải gần gũi với mỹ nhân cho thỏa lòng nhớ nhung."
 
... Yến Tuyền chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày mình bị một nữ quỷ tán tỉnh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nói đi cũng phải nói lại, Đường Lê như vậy thì khác gì bọn nam nhân thối tha kia đâu? Thấy mỹ nhân thì muốn gần gũi, cái này không phải lưu manh thì là gì? Cao quý hơn mại dâm, làm với chó chỗ nào?
 
Yến Tuyền không để tâm tới nàng ta, nhìn vào trong một lát để quan sát tổng thể bí mật của am Lăng Vân này.
 
Con chó già đã rụng hết răng, không ăn được đồ cứng nên chỉ có thể hấp thu chất dinh dưỡng bằng cách liếm thức ăn lỏng. Các ni cô già bỏ đói chúng, đợi khi nào có khách hành hương đến viếng thăm thì thả chúng ra để liếm âm hộ cho họ. Liếm càng hăng hái thì nữ tử sẽ tiết dịch càng nhiều, chúng sẽ được ăn nhiều hơn. Để không bị đói bụng, chúng chỉ còn cách liếm bằng tất cả những gì mình có, dùng đầu lưỡi dài ngoằn móc vào âm đạo không ngừng nghỉ. Cách này sẽ đem lại nỗi sung sướng không hề kém cạnh vật đó của nam nhân.
 
Yến Tuyền bất giác nhớ đến chuyện bị thứ cứng như đá đó của Tống Thanh Dương cộm dưới mông. So với nữ nhân tỏa hương thơm dịu, so với tiểu súc sinh này, chắc là nàng vẫn thích nam nhân thối tha hơn.
 
Yến Tuyền và Đường Lê cùng nhau trở về nhà chùa, chờ tận đến khi nghi thức kết thúc mà vẫn không tìm thấy chứng cứ Đường Lê bị cưỡng bức. Không còn cách nào khác, Yến Tuyền đành phải bảo Đường Lê nhớ kỹ lại xem có bỏ sót manh mối gì không.
 
"Trừ am Lăng Vân ra thì chỉ còn cửa hàng thêu thôi."
 
"Không phải ngươi bảo sau khi từ am Lăng Vân về nhà, ngươi chỉ ở trong phòng mình xem sổ sách thôi sao? Tại sao lại đến cửa hàng thêu nữa?"
 
"Hôm qua mới gặp ngươi lần đầu nên cũng không tiện nói rõ với ngươi. Nhà ta nằm ngay kế bên cửa hàng thêu, xây một cánh cửa thông nhau để tiện cho ta qua lại giữa hai bên. Ta có sở thích làm vài ly trong lúc đọc sổ sách. Ngày đó, ta lỡ uống hơi nhiều, ngà ngà say nên ra ngoài đi dạo. Đi một hồi thì vào cửa hàng thêu bên cạnh, 'lau kính' một lúc với một nương tử tại cánh rừng trúc xanh biếc ở đó, đến khi tỉnh rượu rồi mới về xem sổ sách tiếp. 'Lau kính' với nữ tử không thể nào mang thai được, vậy nên ta mới không kể với ngươi về việc này."
 
... Yến Tuyền thật sự không ngờ chơi kiểu này cũng được. Đúng là việc lạ trên đời không gì không có, chỉ là bản thân chưa biết mà thôi!
 
"Theo lời ngươi thì cửa hàng thêu này cũng đâu có vấn đề gì mà?"
 
"Chẳng thế còn gì, chứ không lẽ hài tử của ta do quỷ mà ra? Làm gì có chuyện đó! Nếu quỷ làm với người được thì ta đã 'lau' với ngươi ngay bây giờ rồi."
 
...
 
"Nói chung đằng nào hôm nay cũng đi rồi, sẵn tiện đến cửa hàng thêu xem luôn đi. Nếu ngày mai phải đi nữa thì ta lại phải báo với Nhị biểu tẩu. Nhị biểu tẩu thấy ta đi nhiều quá thì thể nào cũng hỏi ta đi đâu."
 
Yến Tuyền hốt hoảng đánh trống lảng, không muốn thảo luận vấn đề lau kính chà kính gì đó với nữ lưu manh này nữa.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui