Dường như nhận ra Yến Tuyền đang cười, Thái phu nhân cũng cười theo. Bà ấy nắm tay nàng qua, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay nàng: "Trước đây, mỗi lần Thanh Dương gửi thư về đều hỏi thăm sức khỏe con. Ta cứ đinh ninh nó quan tâm con vì con là biểu muội của nó thôi, không ngờ hóa ra nó thích con. Khi nó rời nhà, con mới bao nhiêu tuổi chứ? Không thể tin được nó lại phải lòng con! Khi đó ta chỉ một lòng gả con cho Thanh Vân, không thì Thanh Bình cũng được, chứ ta chưa bao giờ nghĩ đến nó như đấng phu quân phù hợp với con cả."
Dứt lời, Thái phu nhân thở dài: "Con được một tay ta nuôi lớn, ngoại hình xinh xắn, tính tình dễ mến, ta ước gì có thể giữ con ở bên mình, khổ nỗi thể chất con... Giá như khi xưa đại phu không nói con khó thụ thai thì di mẫu đã quyết định thay con từ lâu rồi."
Yến Tuyền mím môi, lấy hết can đảm hỏi di mẫu: "Nếu sức khỏe con tốt, mang thai được thì di mẫu sẽ cho phép ngay đúng không ạ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dường như Thái phu nhân không ngờ Yến Tuyền sẽ hỏi vậy.
"Đại biểu ca thích con, hình như con cũng thích huynh ấy lắm. Sống trên đời muốn gặp được một người cũng thích mình thì khó khăn nhường nào, xin di mẫu hãy tác thành cho hai chúng con!"
Nhớ đến Tam biểu tẩu, nhớ đến Triệu Đình Nghiệp và Yên nương tử, nhớ Yên nương tử từng nói nàng ấy sẽ không bao giờ tìm được nam nhân nào đối xử tốt với mình như Triệu Đình Nghiệp nữa, Yến Tuyền cho rằng mình không nên bỏ cuộc một cách dễ dàng như vậy. Nàng không biết nếu bỏ lỡ Đại biểu ca thì sau này mình có thể gặp được ai đối xử tốt với mình như Đại biểu ca không, cho dù để có thể sống sót thì nàng cũng muốn tranh thủ giữ Đại biểu ca ở bên cạnh mình.
Nhìn gương mặt nhợt nhạt của Yến Tuyền, Thái phu nhân thầm khẳng định cơ thể nàng sẽ không bao giờ khỏe mạnh được, bởi vì nếu có thể khỏe hơn thì nàng đã khỏi bệnh từ nhiều năm về trước rồi. Song, bà ấy thật sự không nỡ thốt ra lời từ chối trước niềm hy vọng ánh lên trong đôi mắt Yến Tuyền. Sau một hồi lặng thinh, Thái phu nhân lại buông tiếng thở đầy đầy não nề: "Thanh Dương đã trưởng thành rồi..."
"Hai năm! Di mẫu, xin người hãy cho con hai năm, nếu hai năm sau con không khỏe mạnh được thì con sẽ không mong cầu gì nữa!"
Theo cách nói của Lộ Nhi, giả sử hai năm sau nàng vẫn ốm yếu thì cơ thể nàng cũng đã tới giới hạn, có muốn mong cầu thì cũng chẳng thể nữa.
Thái phu nhân im bặt một lúc, chỉ nhìn Yến Tuyền một cách chăm chú như vậy, không chớp mắt. Cho tới khi mắt khô khốc, lệ tràn ra khóe mi thì bà ấy mới nhắm lại, sau đó vỗ vào tay nàng: "Được, di mẫu sẽ bảo Đại biểu ca con hai năm nữa hẵng về. Con hãy chú ý chăm sóc sức khỏe thật tốt, di mẫu chờ ngày được con kính trà, với tư cách là nhi tức."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Di mẫu, người tốt với con quá!" Yến Tuyền ôm chầm lấy di mẫu, giọng hơi run run. Chỉ có nàng mới biết cõi lòng nàng hy vọng di mẫu sẽ đồng ý, cho phép mình biết nhường nào. Ngay cả chính bản thân nàng cũng không hiểu vì sao mình lại thích Đại biểu ca đến vậy, trong khi nàng chỉ tiếp xúc với hắn mới có vài ngày ngắn ngủi mà thôi.
Sau khi tiễn di mẫu về, Đường Lê kia lại vác mặt tới. Nàng ta thậm thà thậm thụt bước vào, nhìn dáo dác ở cửa một phen, xác nhận Tống Thanh Dương không có ở đây rồi mới dám đi vào.
"Không ngờ Tĩnh Quốc công này nặng sát khí đến vậy! Hôm qua ta suýt chút nữa đã bị sát khí tỏa ra từ người hắn đánh tan đấy! Sao ngươi không nhắc nhở ta vậy hả?"
Ngoài miệng Đường Lê bảo sợ nhưng biểu cảm lại trông không hề có vẻ gì là bàng hoàng, đã thế còn trách ngược nạn nhân là Yến Tuyền.
Yến Tuyền không buồn đoái hoài gì tới nàng ta. Mặc dù Tống Thanh Dương tỏa ra sát khí rất nặng nhưng chỉ cần né tránh kịp thời thì sẽ không gây bất kỳ thương tổn gì cho quỷ quái, cùng lắm là kề bên, bảo vệ nàng không bị quỷ quái tiếp cận thôi. Còn muốn giết chết quỷ quái thì vẫn phải cho chúng phơi mình dưới ánh mặt trời mới được.
Yến Tuyền ngẫm nghĩ một hồi thì gọi Hoa Dung đến, bảo bà ấy đi nấu một bình trà đậu đỏ ý dĩ lớn.
Sai hạ nhân làm việc xong, nàng mới nói với Đường Lê: "Ngươi liệu mà cuốn gói nhanh đi, chút nữa thể nào Đại biểu ca cũng quay trở lại thăm ta."
"Hắn thích ngươi à?"
Yến Tuyền im lặng, không đáp.
"Nam tử lưng hùng vai gấu kia có gì tốt đâu? Ta cảnh cáo ngươi, cơ thể ngươi là của ta, ta không cho phép nó chứa tinh dịch của nam nhân!"
Dứt lời, Đường Lê làm bộ lại muốn hút dương khí của Yến Tuyền. Yến Tuyền trừng nàng ta một cái, lập tức vén chăn lên, xuống giường, chạy ra nơi có ánh nắng ở bên ngoài.