Biểu tiểu thư chỉ muốn sống tiếp

Bây giờ đang là mùa hè oi bức, nắng chói chang như muốn đốt cháy da người ta. Nàng không tin Đường Lê dám tới hút dương khí của mình!
 
Đường Lê vô cùng tức giận trước sự phản kháng của Đường Lê: "Rồi cũng sẽ đến lúc mặt trời gác núi, Tống Thanh Dương cũng không thể trông nom ngươi ngủ mỗi tối được, ta chống mắt lên xem ngươi có thể trốn đến khi nào!"
 
Yến Tuyền mặc kệ nàng ta, nàng ta thích gào thì cứ cho nàng ta gào, chỉ yên lặng trừng mắt với Đường Lê một cách khinh thường.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hoa Dung đã nấu trà đậu đỏ ý dĩ xong, đi tới. Bà ấy không tán thành với hành động phơi nắng của Yến Tuyền cho lắm, sợ nàng sẽ bị cảm nắng. Yến Tuyền rất muốn cho Hoa Dung biết nàng bị quỷ ép nên mới phải làm vậy, nhưng đoán chắc bà ấy cũng không tin nên đành giải thích: "Người ta lạnh quá, phải phơi nắng mới đỡ hơn, ta phơi một lát thôi rồi sẽ về phòng ngay."
 
Chỉ cần chờ Đại biểu ca tới là xong. Hắn quan tâm nàng như vậy, có lẽ vừa xong việc sẽ tới thăm nàng nhỉ?
 
Nghĩ vậy, Yến Tuyền đứng một lúc rồi chuyển sang ngồi xổm, mãi đến khi trước ngực lẫn sau lưng đều ướt đẫm mồ hôi thì Tống Thanh Dương mới đến.
 
Vừa đi vào đã thấy nàng ngồi xổm trong sân mà đổ mồ hôi ướt hết cả tóc, Tống Thanh Dương hớt hải đi tới, hỏi: "Biểu muội đang làm gì vậy?"
 
Tống Thanh Dương chẳng hiểu nổi tại sao Yến Tuyền mới tỉnh dậy mà đã chạy ra phơi nắng giữa tiết trời nắng gắt này. Hắn cố gắng lấy thân che nắng cho nàng. Cúi đầu thấy những giọt mồ hôi cheo leo trên trán nàng, trông mãi mà không thấy chúng trượt xuống, Tống Thanh Dương muốn vươn tay ra lau cho Yến Tuyền, nhưng lại nghĩ có lẽ làm vậy sẽ hơi đường đột. Hắn cứ đắn đo mãi, cuối cùng lại thôi.
 
"Không có gì đâu, ta muốn phơi nắng cho ra mồ hôi thôi. Biểu ca tới đúng lúc lắm, ta vừa sai Hoa Dung nấu một bình trà đậu đỏ ý dĩ, giờ cũng nguội rồi."
 
Yến Tuyền vừa nói vừa đứng lên, nhưng có lẽ do ngồi xổm quá lâu nên hơi tê chân, đứng không vững lắm. Nhờ Tống Thanh Dương vội vàng đưa tay ra đỡ, nàng mới không đâm đầu xuống đất.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ngồi xổm hoài, chân tê quá, biểu ca bế ta đi đi!"
 
Sao Tống Thanh Dương có thể từ chối yêu cầu này của nàng? Hắn vươn cánh tay dài ra, ôm nàng vào lòng rồi bế nàng lên.
 
Theo đà, Yến Tuyền ôm cổ hắn, kề vầng trán nhễ nhại mồ hôi vào mặt hắn, trét luôn cả mồ hôi lên đó.
 
Trực giác mách bảo Tống Thanh Dương hôm nay biểu muội có gì đó khác lạ, nhưng lại không biết rốt cuộc lạ ở chỗ nào. Mãi đến khi vào phòng, buông nàng xuống, thấy nàng sai khiến Hoa Dung, thấy nàng lấy một chiếc khăn ra khỏi lồng ngực để lau mồ hôi, hắn mới muộn màng nhận ra ngực nàng đã ướt mồ hôi cả mảng lớn, y phục dán sát vào ngực, thấy rõ mồn một hình dáng đầy đặn ở chỗ đó của nàng.
 
Xem ra hắn đã xem thường biểu muội bé bỏng này của mình rồi.
 
Tống Thanh Dương lặng lẽ nhìn lên trên, chuyển sang nhìn nàng lau mồ hôi.
 
Hắn thấy chiếc khăn tay trắng muốt kia lau qua gương mặt mịn màng, sáng bóng của nàng, xuống cần cổ trắng như tuyết. Nhìn làn da nõn nà trở nên trơn bóng vì mồ hôi, Tống Thanh Dương bất giác nuốt nước miếng. Hắn thật sự rất muốn kề môi lên, để lại vô vàn vết đỏ trên làn da trắng nõn ấy ngay bây giờ.
 
Tống Thanh Dương khẽ tằng hắng, không dám nhìn thêm nữa. Đúng lúc này, Hoa Dung mang trà đậu đỏ ý dĩ tới, hắn vội vàng nhận lấy, uống một ngụm lớn để kìm nén sự xốn xang trong lòng.
 
"Biểu ca thích uống trà đậu đỏ ý dĩ à?" Yến Tuyền ngẩng đầu nhìn hắn, cười duyên dáng. Cái nhìn của nàng làm Tống Thanh Dương không thể thốt thành lời, chỉ biết gật đầu đáp "ừm".
 
"Hoa Dung, biểu ca thích uống nên mang lên hết đi."
 
"Vâng."
 
Hoa Dung mang cả bình to lên thật. Để che giấu sự lúng túng của mình, Tống Thanh Dương không còn cách nào khác ngoài nốc trà liên tục. May mà sức ăn của hắn vốn rất lớn nên uống từng này nước cũng không hề hấn gì.
 
Yến Tuyền nhẹ nhàng nhoẻn môi cười, viện cớ bảo Hoa Dung ra ngoài. Sau đó, nàng bưng trà đậu đỏ ý dĩ trước mặt lên, uống một ngụm, hỏi như thể chỉ là vô tình thốt ra: "Biểu ca ở ngoài bao nhiêu năm nay, không biết huynh đã có hồng nhan tri kỷ chưa?"
 
Đột nhiên bị nàng hỏi vậy, Tống Thanh Dương sặc nước. Hắn cuống quýt đặt chén trà đang cầm trên tay xuống, lau miệng rồi trả lời: "Đi chinh chiến hệt liếm máu trên lưỡi đao, nào còn tâm tư để ý những chuyện phong hoa tuyết nguyệt đó chứ?"
 
"Không một ai sao?" Yến Tuyền hỏi lại lần nữa.
 
"Không có ai hết, biểu muội hỏi cái này làm gì?"
 
Yến Tuyền lắc đầu: "Ta chỉ tò mò thôi. Cả Nhị biểu ca lẫn Tam biểu ca đều phá thân từ rất sớm, Đại biểu ca cũng đã đến tuổi huyết khí phương cương mà sao ta không thấy bên cạnh huynh có nữ nhân nào."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui